Chương 1326:
Thịnh Hoài Nam hôn lên môi vợ mình: “Chúng ta cũng có thể chua!”
Triệu Hà An phẫn uất nhìn bọn họ: “Xem như tôi không tồn tại phải không!”
Diệp Duy: “Đàn anh Triệu, rốt cuộc anh có được hay không vậy, quen nhiều em gái như vậy cũng không có ai thích hợp hả?”
Thịnh Hoài Nam nhướng mày: “Tiểu Triệu, tôi thấy cậu với ni cô Tăng Lê kia khá hợp đó, cậu cũng không phải không quen biết Tăng Lê!”
Triệu Hà An vừa nghe nhắc đến Tăng Lê liền đau đầu: “Cô ấy không phải gu của tớ được không?”
Phó Mặc Tranh tò mò hỏi Lâm Bạc Thâm: “Tăng Lê vẫn chưa kết hôn sao?”
Thịnh Hoài Nam: “Kết hôn gì chứ, đến bạn trai cũng chẳng có, không chừng vẫn còn thích lão Lâm kìal”
Câu nói này không kịp suy nghĩ đã thốt ra, Diệp Duy đập một phát: “Anh nói hươu nói vượn gì đấy!”
Diệp Duy trực tiếp nhét dâu tây vào miệng Thịnh Hoài Nam: “Ăn dâu đi, đừng nói gì nữa!”
Lâm Bạc Thâm cũng không trốn tránh, đối với anh mà nói thì Tăng Lê vẫn luôn là một người bạn tốt, Lâm Bạc Thâm chưa từng có suy nghĩ gì khác đối với Tăng Lê.
Lâm Bạc Thâm “Tuổi của Tăng Lê không nhỏ nữa, nếu có ai thích hợp có thể giới thiệu cho cô ấy”
Phó Mặc Tranh nói: “Đàn chị Tăng tính khí cao ngạo, chắc không thích đi xem mắt đâu.”
Lâm Bạc Thâm nhướng mày, gật đầu, cảm thấy cũng có lí.
Diệp Duy hỏi: “Tranh Tranh, cậu không ghét Tăng Lê sao?”
Phó Mặc Tranh nặn vỏ bột chơi đùa: “Mình chưa từng ghét chị ấy, chị ấy cũng đâu phải bạn gái cũ của Bạc Thâm, mình ghét chị ấy làm gì”
Lâm Bạc Thâm lau tay, ôm lấy đầu của cô, hôn lên tóc của cô.
Diệp Duy nói: “Cũng phải, bạn gái cũ và bạn gái hiện tại của Lâm đại thần, cũng chỉ có mình cậu, Tăng Lê tính là gì chứ”
Thịnh Hoài Nam dùng vai huých nhẹ Diệp Duy: “Em học theo Tranh Tranh đi, đừng suốt ngày chộp lấy không buông lịch sử tình trường của chồng em nữa, rộng lượng một chút hiểu không?”
Diệp Duy khinh bỉ nhìn anh ta bằng nửa con mắt: “Lâm đại thần ngoài Tranh Tranh ra thì còn ai nữa không? Còn không?”
Lâm Bạc Thâm gói sủi cảo, nhún vai nhìn Thịnh Hoài Nam đầy thông cảm nói: “Quả thật là không có.”
Thịnh Hoài Nam: “Lão Lâm cậu cũng hại anh em quá rồi đó!”
Diệp Duy véo tai Thịnh Hoài Nam: “Anh mà dám trêu ong ghẹo.
bướm, em sẽ thiến anh luôn đấy tin không!”
“Đau đau đau, mau buông tay! Ai trêu ong ghẹo bướm chứ, sau khi kết hôn anh còn không ngoan sao?”
Phó Mặc Tranh ăn dâu tây, nhìn bọn họ cãi nhau ầmƒ, lâu lâu lại đút một trái dâu cho Lâm Bạc Thâm.
Lâm Bạc Thâm há miệng ăn.
Giữa trưa, sủi cảo, trái cây, đồ nướng, đồ ăn vặt, còn có mấy món ăn mà Lâm Bạc Thâm nấu.
Dã ngoại dưới tán cây sum suê trong sân vườn, làn gió thổi vào mát rượi, vô cùng thoải mái.
Thịnh Hoài Nam khen: “Tài nghệ nấu nướng của lão Lâm bây giờ còn tốt hơn so với đầu bếp năm sao của Đế Đô nữa”
Triệu Hà An nâng ly rượu vang đỏ lên: “Hôm nay nhờ Tranh Tranh mà chúng tôi được thơm lây, ăn được món ngon lão Lâm nấu, cụng ly nào!”
Cùng nhau cụng ly: “Tình bạn dài lâu!”
Giữa bữa tiệc nướng, Phó Mặc Tranh nói muốn uống Coca, Lâm Bạc Thâm đứng dậy muốn vào trong nhà lấy.
Phó Mặc Tranh nói: “Em giấu Coca rồi, anh không biết để ở đâu đâu”