Tối hôm qua, khi Giang Thanh Việt đưa Lục Hi Bảo về, bạn cùng phòng Tuyết Li mà Lục Hi Bảo nói kia cũng ở đó.
Có điều, lại bị Giang Thanh Việt đưa đến khách san o.
Căn phòng này vốn dĩ không to, chỉ có một phòng tắm, còn có một người con gái đang lắc lư đi lắc lư lại trước mặt anh ấy, rất nhiều chuyện đều không tiện.
Cô gái này tối hôm qua lại uống đến rất say, vừa nôn mửa vừa ẩm ĩ, còn ôm lấy anh ấy làm nũng, Giang Thanh Việt không quen thân mật với cô ấy trước mặt một người lạ.
Lục Hi Bào ngủ dậy, mặc bộ quần áo ngủ dày dặn, giẫm lên đôi dép lê bằng bông đến phòng khách tìm nước uống, phát hiện Tuyết Li không ở nhà, phòng của cô ấy cũng không có dấu vết đã ngủ, mà cái túi xách hàng hiệu mới mua gần đây của cô ấy kia vẫn treo trên mác treo quần áo ở cửa. "Kì la... tối qua Tuyết Lí không về nhà sao? Sao cô ấy ra ngoài mà lại không đem theo túi xách chứng
Lục Hì Bảo lầm bầm, sau khi uống hết một các nước to, thì chạy lại dựa vào cửa phòng ngủ, tóm lấy Giang Thanh Việt hỏi: "Sư phụ, Tuyết Li tối qua đã ra ngoài rồi sao?" "Cô uống say quả, lại còn ẩm ĩ, tôi sợ sẽ làm phiền đến bạn cùng phòng cô ngủ, nên đã cho cô ấy 8 triệu bảo cô ấy đến khách sạn ở rồi?".
Lục Hi Bảo khoé miệng co lại, “Tôi ẩm ĩ đến thế à?"
Giang Thanh Việt ánh mắt lạnh lùng nhìn cô, ảnh mắt đó giống như đang nói “Cô thấy sao".
Lục Hi Bảo hậm hực chạy vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, thì Giang Thanh Việt cũng dậy.
Lục Hì Bảo đang đánh răng, thì đột nhiên nhìn thấy một bộ ngực nam tính trần trụi tràn đầy sức hấp dẫn ở trong gương
Trong miệng Lục Hì Bảo vẫn đang chứa kem đánh răng, mập mờ nói: “Sư, sư phụ... anh làm gì mà phải cởi quần áo thể
Hai cô ấy với vàng bit lên mắt, Giang Thanh Việt lại rất điểm tĩnh, “Chẳng phải tối hôm qua cô đã sở rất hăng say sao, mà bây giờ mới thấy xấu hổ “ khu khu khu "
Cô ấy sở rất hăng say lúc nào thế “Sư phụ anh không lạnh à? Mau mặc quần áo vào đi!" Lục Hì Bảo ném quần áo cho anh ấy.
Ảnh mắt của Giang Thanh Việt có chút mê hoặc "Tôi muốn đi tắm."
Căn phòng tắm chật hẹp, vào lúc hai người đang đùn đẩy nhau, cửa đột nhiên bị người khác mở ra, bạn cùng phòng Tuyết Li của Lục Hi Bảo đang xách theo đồ ăn sáng đi vào nhà, thì lập tức nhìn thấy Giang Thanh Việt trần trụi nửa thân trên ở trong phòng tắm và Lục Hì Bảo đang bị bao vây trong lòng anh ấy. Lục Hi Bảo ngại ngùng vội vàng đẩy Giang Thanh
Việt ra, mặt đỏ tía tai. Tuyết Li có chút sững sờ, nhưng lại không hề ngại ngùng, mà lại bị cơ thể của tên “bác sĩ Giang” này thu hút.
Người đàn ông này, đẹp trai thì đã đành, cơ thể lại còn tuyệt vời như vậy nữa l
Trước đây Lục Hì Bảo cử luôn gọi anh ấy là điểm vương Giang", cô ấy còn tưởng rằng là một bác sĩ vừa già vừa xấu vừa nghiêm khắc, không ngờ rằng lại bị kinh ngạc đến như vậy! Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Tối hôm qua khi Giang Thanh Việt ôm Lục Hi Bảo về, cô ấy suýt chút nữa thì thần thờ.
Lục Hì Bảo đang đỏ tại: "Sư, sư phụ, không phải anh muốn tắm sao? Tôi ra ngoài trước đây, anh tắm xong thì tôi vào rửa mặt sau." "Um."
Giang Thanh Việt điểm đạm trả lời một tiếng, sau khi Lục Hì Bảo ra ngoài, Giang Thanh Việt dứt khoát đóng cửa lại, ngăn ch ánh mắt của Tuyết Li ngoài phòng khách.
Lục Hi Bảo vừa ra ngoài, Tuyết Li liền kéo Lục H Bảo đến phòng khách. “Anh ấy chính là diêm vương Giang mà cậu nhắc tới đấy à! Anh ấy cũng quá là đẹp trai rồi đấy! Hi Bảo, cậu cũng hơi quả đáng rồi, có một tài nguyên tốt như này vậy mà lại không giới thiệu cho mình!"
Lục Hì Bảo sững sở, sở lên cổ, “Nhưng mà….. nhưng mà anh ta khó gần lắm, hơn nữa còn rất hay làm quả lên"
Tuyết Là ngơ ngác nói: "Đẹp trai như vậy, body lại còn tuyệt vời như thế, mình vừa nghĩ đến cảnh anh ấy ở trên bản pháu thuật, đã cảm giác như bị điện giật rồi, kể cả anh ấy có là một tên biến thái thì mình cũng thích!"
Lục Hi Bảo bất giác có chúts cảm giác nguy cơ.
Tuyết Li đảo mắt, đưa đổ ăn sáng vừa đem về cho cô ấy, tốt bụng nói: "Bé yêu, mình biết cậu thích ăn sủi cao của tiệm bánh bao này, sáng sớm mình phải xếp hàng rất lâu mới mua được đẩy, buổi sáng lạnh đến nỗi suýt nữa thì bị đóng băng luôn, vẫn đang còn nóng đấy, cậu mau ăn đi không nguội"
Lục Hì Bảo cầm ng sủi cảo lên cắn hai miếng, cảm động nói: "Cảm ơn cậu, lần sau mình sẽ mua cho cậu món bánh cuộn mà cậu thích ăn nhất
Tuyết Lì cười thần bí, tay đặt lên vai của Lục Hi Bảo, nói: “Bánh cuộn thì thôi, chi bằng câu cho mình số điện thoại của anh Giang đẹp trai kia đi!"
Lục Hỉ Bảo đang ăn sủi cảo đột nhiên ngưng lại, "Cậu... nghiêm túc đấy à?" "Đương nhiên rồi. Người đàn ông mà Tuyết Ki mình nhìn trúng, mình nhất định phải theo đuổi bằng được. Có điều, Hi Bào, chắc không phải cậu không muốn cho mình đấy chứ? Nhưng cậu không phải là thích Trí Quân á? Và lại, mình thường xuyên nghe câu cứ về nhà là oán trách diêm vương Giang, mình nghĩ câu chắc chắn không thích anh ấy đúng không?" Lục Hì Bảo đang ăn sủ cáo trong vô thức, rồi lại vô thức gật gật đầu, “Ừm.. "Vậy cậu mau cho minh số điện thoại của anh ấy đi, hoặc là gửi wechat của anh ấy cho mình cũng được! Hì Bảo cầu xin cậu đấy, lần đầu tiên mình được gặp người đẹp trai như vậy! Tối hôm qua mình vừa nhìn thấy anh ấy là đã đi không vững rồi!”
Thì ra... Giang Thanh Việt lại thu hút người khác như vậy.
Đến cả Tuyết có con mắt cao ngút trời như này cũng biến thành người si mê hạng nhất, bình thường chỉ có người khác là theo đuổi Tuyết Li, Tuyết Lí trước giờ đều rất lạnh lùng, rất chán ghét sự theo đuổi của những bạn học nam kia.
Miếng sủi cảo thơm ngon này, bỗng chợt lại chả ra làm sao. "Vậy, vậy mình gửi wechat cho cậu, nhưng nếu anh ta không thêm cậu, thì cậu cũng đừng nhờ và minh đấy nhé." “Mau lên mau lên."
Lục Hi Bảo tâm trạng phức tạp đưa wechat của Giang Thanh Việt gửi cho Tuyết Li Tuyết Lì đứng bên cạnh xem wechat vô cùng mừng ra.
Lúc Giang Thanh Việt tắm xong, đột nhiên ở trong phòng tầm gọi Lục Hi Bảo.
Lục Hì Bảo chạy đến trước cửa phòng tắm hỏi: "Sư phụ anh gọi tôi à?". "Ó."
Lần trước cô ấy đã làm bản áo sơ mi của Giang Thanh Việt, Giang Thanh Việt bảo cô ấy đem về giặt. nhưng vẫn chưa đòi cô ấy, cô ấy cũng quên mất chuyện này, vì thế chiếc áo sơ mi kia, vẫn luôn nằm trong tủ quần áo của cô ấy.
Mang áo sơ mi đến, Lục Hì Bào đi đến trước cửa phòng tắm đang định gõ cửa, thì Tuyết Li đột nhiên đi đến cướp lấy chiếc áo sơ mi, “Để minh để minh, Hi Bảo cậu mau đi ăn sáng đi, mau đi đi."
Lục Hỉ Bảo có chút khó chịu, khi định quay đầu lại đi ăn sáng, thì Giang Thanh Việt ở trong phòng tắm lại gọi: "Lục Hỉ Bảo, sơ mi của tôi mang đến chứ?"
Lục Hì Bào ngại ngùng lấy lại chiếc áo sơ mi từ trong tay Tuyết Li, rồi đưa cho Giang Thanh Việt ở trong phòng tắm,
Đợi đến lục Giang Thanh Việt mặc xong quần áo đi từ trong phòng tắm ra, Tuyết Là dạng ngồi cạnh bàn ăn sáng chống cắm thường thức cái đẹp, đây thực sự là mỹ nam bước ra từ trong phòng tắm mà...
Nếu như không mặc quần áo, thì lại càng đẹp trai hơn.
Giang Thanh Việt nói với Lục Hi Bảo: “Mau ăn đi, ăn xong còn đi bệnh viện, tôi lên xe đợi cô."
Nói xong, Giang Thanh Việt đã mặc áo khoác vào, chuẩn bị mở cửa đi xuống tầng.
Tuyết Li xách một phần đồ ăn sáng khác niềm nở chạy đến, “Bác sĩ Giang, đây là bữa sáng tôi mua cho anh, ăn sáng rất tốt cho sức khoẻ, bụng rỗng thì không có sức để đi làm đâu.”
Nhưng Giang Thanh Việt lại tỏ ra dáng vẻ từ chối người xa lạ, lạnh lùng nói: “Cảm ơn, không cần đâu, tôi không có thói quen ăn sáng."
Tuyết Li cầm đồ ăn sáng đứng ở đó, Giang Thanh Việt đã đi xuống tầng. "Hi Bảo, cậu nói xem có phải anh ấy không có hứng thú với mình không? Hay là anh ấy đối với tất cả mọi người đều như vậy?" “Anh tà... anh ta chính là như vậy." Lục Hì Bảo ăn sáng xong, sau khi rửa mặt sạch sẽ, liền thay quần áo, rồi vòi vàng xuống tăng Lên xe, Giang Thành Việt nhìn vào đồng hồ đeo tay, hơi hơi chau mày. "Sao lại lâu như vậy chứ? Đói chết mất thôi, đi ăn sáng cùng tôi trước đã "... Sư phụ, không phải anh không có thói quen ăn sáng sao?" “Tôi có nói thế à?" “Ừm! Vừa nãy anh nói với Tuyết Li như thế. “Vậy à? Quên rồi."