Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 626



Chương 626:

 

“Hai người đều đã phản bội tổ chức rồi thì một mình tôi ở lại đó có ý nghĩa gì chứ, ba người chúng ta phải hợp sức làm nên đại sự. Lý tưởng của chúng ta là bảo vệ hòa bình, nhưng mà bây giờ những thứ chúng ta bảo vệ và tin tưởng đã bị hiện thực phá hủy, lý tưởng của chúng ta thì chúng ta phải tự tay.

 

bảo vệ nó. Thế nào, trình độ ngữ văn của tôi được nâng cao lên rồi có đúng không?” Nguyệt Như Ca trợn mắt nhìn lại tiếp tục nói chuyện chính sự với Giang Thanh Việt hôm qua tôi và tên ngu ngốc này có thương lượng với nhau, chúng tôi quyết định sẽ mượn sức tổ chức Ám. Bây giờ tổ chức Minh đang khiêu khích gây chuyện khắp nơi trên thế giới, hơn nữa còn hay đâm sau lưng muốn gây ra nhiều cuộc chiến tranh hơn để ngồi một chỗ ngư ông đắc lợi. Tuy tổ chức Ám đối nghịch với chúng ta, nhưng bây giờ chúng ta đã trở thành người phản bội tổ chức, tôi tin răng mục đích của tổ chức Ám cũng giống chúng ta.”

 

“Nhưng mà Các chủ của tổ chức Ám không phải là người ra bài theo lẽ bình thường. Người này vừa chính vừa tà rất khó nắm bắt”

 

Nguyệt Như Ca nhàn nhạt nói: “Dù có là người khó nắm bắt được nhưng chúng ta chỉ cần cho người đó thứ mà người đó muốn, hơn nữa chúng ta lại có cùng một kẻ thù, thì chắc chắn người đó sẽ hợp tác với chúng ta. Cùng lắm thì chúng ta sẽ đàm phán với Các chủ tổ chức ám, nếu tổ chức Ám có thể nâng đỡ anh lên làm Các chủ tổ chức Minh thì anh sẽ cho Các chủ tổ chức Ám một số địa bàn. Lần trước, không phải bọn họ giống hệt con lừa đen ngu ngốc mà bắt cóc Lục Hỉ Bảo để lấy tài nguyên à?”

 

Giang Thanh Việt: “Tôi cũng không thừa nhận vì bóng đen lần trước là do Các chủ Băng Nhãn của Ám các chỉ huy, Băng Nhẫn cũng không phải là người ham cái lợi nhỏ trước mắt”

 

Thomson yên lặng nói: “Tôi nói này Việt, cậu lại không hiểu rồi, cậu biết vũ khí lợi hại nhất của Như Ca là cái gì hay không, đó chính là khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của cô ấy đấy! Cô ấy từng ngủ với Băng Nhãn rồi, chẳng lẽ Băng Nhẫn không giúp đỡ người phụ nữ của mình à? Nếu chuyện này truyền ra ngoài thì Băng Nhẫn có thể sống yên ổn à…”

 

Ánh mắt của Nguyệt Như Ca giống như một con dao bắn qua: “Anh câm miệng lại đi! Tôi không bận tâm đến việc cắt đầu lưỡi của anh đâu!”

 

Nguyệt Như Ca thu hồi lại ánh mắt của mình, khi cô ta nhìn về phía Giang Thanh Việt thì Giang Thanh việt nắm tay đưa lên miệng khẽ ho một tiếng.

 

“Vừa rồi tôi không nghe thấy cái gì hết”

 

Nguyệt Như Ca nhìn hai người đàn ông này, khuôn mặt cũng trở nên đen xì.

 

Từng ngủ với Băng Nhẫn là do ngoài ý muốn!

 

Sau khi hai người đàn ông ăn cháo xong thì ăn ý im lặng không nói thêm một câu nào nữa, cả hai nhanh chóng trở về phòng.

 

Khuôn mặt Nguyệt Như Ca trở nên ửng đỏ: “… Này! Hai người có ý gì thế hả! Tôi và Băng Nhẫn là chuyện ngoài ý muốn!”

 

Sau khi Giang Thanh Việt trở về phòng thì lấy sợi tơ hồng anh luôn mang theo mình từ trong túi áo ra.

 

Tất cả những chuyện ngày hôm qua vẫn còn rảnh rành ngay trước mắt.

 

Anh ấy không trách Hỉ Bảo, anh ấy chỉ sợ Hỉ Bảo bị lão già Châu Thắng kia biến thành con rối giết người, cô ấy còn đang mang thai, nếu có bị thương ở chỗ nào thì…Giang Thanh Việt không dám nghĩ tiếp nữa.

 

‘Thomson và Như Ca còn có việc quan trọng hơn phải làm, đó là cứu lấy nước Z, anh không tham gia thì vẫn còn có người khác làm điều đó, nhưng mà Hỉ Bảo của anh thì chỉ anh mới có thể cứu được.

 

Anh không thể chờ đợi thêm một giây nào nữa.

 

Khi Nguyệt Như Ca gõ cửa đi vào thì phát hiện ra trong phòng không còn một ai cả.

 

“Thomsonl”

 

Thomson nhanh chóng chạy đến: “Sao vậy?”

 

“Giang Thanh Việt đi mất rồi! Nhất định là anh ta đến tổ chức Ám để cứu Lục Hỉ Bảo rồi! Tên này không muốn sống nữa mà!”

 

“Có đuổi theo hay không?”

 

Nguyệt Như Ca hung dữ trợn mắt nhìn anh ta: “Vô nghĩa!

 

Nếu Giang thanh Việt chết rồi thì tôi để anh chôn cùng anh ấy!”

 

Cả người Thomson run lẩy bẩy: “Đúng là người phụ nữ đáng sợi”

 

Giang Thanh Việt ngụy trang thành người của tổ chức Ám để trà trộn vào.

 

Bây giờ Hỉ Bảo không hề có suy nghĩ, giống hệt như một con rối gỗ vậy, chắc chắn Châu Thắng sẽ không để cô ấy tự do hoạt động.

 

Giang Thanh Việt biết rõ trong tổ chức Ám có một số phòng tối chuyên để giam giữ người, anh trà trộn vào bên trong tìm từng gian một.

 

Bỗng nhiên, hai người ở tổ chức Ám đi phía trước thảo luận về chuyện còn rối giết người.

 

“Vừa nãy cậu có nhìn thấy hay không, con rối giết người ban nãy là một cô gái.”

 

“Các chủ đang toàn lực tạo ra cô ấy, cậu nói xem liệu cô ta có thể mạnh hơn Sói Trắng không?”

 

“Ôi, bây giờ Sói Trắng là chó nhà có tang, hiện tại toàn bộ nước Z đang truy nã anh ta. Nghe nói hôm qua anh ta còn bị con rối giết người bản một nhát, không chừng đã mất mạng rồi đó chứ”

 

“Cũng đúng, dù cho có kéo dài hơn tàn thì cũng chỉ còn có nửa cái mạng, dù có sống sót thì cũng nơm nớp lo sợ, những người của tổ chức Ám phái ra làm nhiệm vụ chưa từng thất thủ”

 

“Cho nên, chúng ta đừng bao giờ làm theo Sói Trắng nếu không chết thế nào còn không biết ấy chứ”

 

Giang Thanh Việt tránh ở sau cái cây, nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ.

 

Chắc là Hỉ Bảo bị giam trong căn phòng tối đó, và đang được huấn luyện.

 

Khi Giang Thanh Việt đi đến căn phòng cuối cùng, thì nhìn thấy Lục Hỉ Bảo đang nằm trên một chiếc giường thì nghiệm màu trắng qua khe cửa, cả người dán đầy dụng cụ kiểm tra, hơn nữa một bác sĩ mặc áo blouse trắng đang tiêm thuốc cho Hỉ Bảo.

 

Đôi mắt Giang Thanh Việt trở nên lạnh lùng, trong đôi mắt của anh đều là sự đau lòng.

 

Bọn họ đối xử với Hỉ Bảo giống như đối đãi với vật thí nghiệm vậy, lại còn tiêm đủ loại thuốc cho cô ấy, bảo vật mà anh nâng niu trân trọng lại biến thành chuột bạch thí nghiệm cho người khác.

 

Lý trí của Giang Thanh Việt như bị đốt cháy một cách sạch SẼ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.