Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 795



Chương 795:

 

Lão K không nhịn cười được, “Cứ cho là vậy đi.”

 

“Vậy lương thưởng của tôi thì sao?”

 

Lão K: “Khu… Cái này… chắc là không c‹ Cô nàng này cũng giỏi thật đấy, anh Hàn vất vả lắm mới đồng ý thu nhận cô, cho cô ở lại ngôi biệt thự này, cho cơm ăn, cho áo mặc, thế mà cô nàng còn muốn được đằng chân lân đằng đầu, đòi cả lương thưởng cơ à? Ha ha ha, quá ngây thơ.

 

“Vậy cũng được, tôi đi tìm quản gia Ngô đây”

 

“Đi đi”

 

Phòng làm việc tầng hai.

 

Người đàn ông đứng trước cửa sổ sát đất, đôi mắt đen mắt nhìn xuống cô gái cầm cây kéo lớn phầm phập tỉa hoa và cây cối dưới lầu.

 

Lão K cầm tất cả tài liệu điều tra được đưa vào phòng làm việc, đi đến trước cửa sổ sát đất, theo ánh mắt Hàn Chiến, cũng rơi vào trên người cô gái trong sân.

 

“Thủ lĩnh, đây là tài liệu được điều tra kỹ lưỡng hơn”

 

Hàn Chiến nhận tài liệu, nhìn lướt qua, rơi vào một cái tên, Nguyệt Hà An, cái tên này, đúng là không được tự nhiên.

 

“Từ tài liệu tạm thời tra được cho thấy, gốc gác của cô gái tên Nhuyễn Nhuyễn này đúng là sạch sẽ, cũng không giống như nằm vùng gì đó”

 

Hàn Chiến khẽ hừ một tiếng, “Cô ta tốt nhất là cứ mất trí nhớ như thế”

 

Nếu để anh phát hiện cô lừa gạt anh, cái cổ mảnh mai kia của cô, e răng sẽ bị anh vặt nát.

 

Trong vòng một buổi sáng, Nguyệt Như Ca đã làm quen tất cả mọi người trong biệt thự Ngự Lâm.

 

Với thân phận của Hàn Chiến, hẳn là người giúp việc phải đông đảo mới đúng, nhưng có thể là vì loại bỏ cơ sở ngầm, cho nên những người phục vụ ở Ngự Lâm cũng không nhiều, quản gia và người giúp việc, cũng chỉ có quản gia Ngô cùng dì Hà.

 

Đến trưa, đang chuẩn bị bữa trưa, dì Hà bảo Nguyệt Như Ca đi lên lầu gọi Hàn Chiến xuống dùng cơm, Nguyệt Như Ca mới vừa bước lên cầu thang, đã nhìn thấy Hàn Chiến sải đôi chân dài bước nhanh xuống.

 

“Ăn cơm trưa, dì Hà bảo tôi lên gọi anh.”

 

Ánh mắt Hàn Chiến không hề dừng lại trên mặt cô, chỉ lạnh như băng mở miệng: “Không cần, bữa trưa tự mình ăn đi”

 

Dáng vẻ Nhìn Hàn Chiến, có lẽ là phải ra ngoài làm việc.

 

Nguyệt Như Ca đã làm xong việc trong vòng một buổi sáng, mặc dù không phải là việc nặng nhọc gì, nhưng cũng cảm thấy đói, chờ Hàn Chiến đi đến cửa, lập tức sà vào ngồi cạnh bàn ăn, cầm đũa lên định ăn cơm.

 

Quản gia Ngô đứng một bên, không nhịn được nhắc nhở, “Nhuyễn Nhuyễn, đây không phải là chỗ ăn cơm của cô, mau đi xuống”

 

Nguyệt Như Ca hơi cau mày, cô quên mất, bây giờ cô đang trong thân phận một người giúp việc! Hèn mọn!

 

Nguyệt Như Ca mím môi đang định rời khỏi bàn ăn, Hàn Chiến đã đi đến cửa bỗng nhiên xoay người, quay đầu ném lại một câu: “Sau này cứ dùng cơm trên bàn chính đi, không cần phải xuống dưới đâu”

 

Nói xong câu này, Hàn Chiến liền cũng không quay đầu lại, đi thẳng ra cửa.

 

Quản gia Ngô đứng một bên có hơi hoang mang, ngược lại dì Hà lại nhìn thấu hết thảy, trêu ghẹo: “Ông nhìn còn không hiểu sao, lão già hồ đồ này, đừng thấy cô Nhuyễn Nhuyễn là cậu Hàn nhặt về, điều này không thể cản trở cậu Hàn thích Nhuyễn Nhuyễn đâu”

 

Nguyệt Như Ca:…? Có không?

 

Muốn cho Hàn Chiến thích cô, chuyện này hẳn là nhiệm vụ nặng nề đây.

 

Sống ở biệt thự Ngự Lâm gần nửa tháng, cuối cùng Nguyệt Như Ca cũng thăm dò được tất cả cơ quan trong ngôi biệt thự này, cơ quan trong biệt thự Ngự Lâm nhìn có vẻ rất đơn giản, thật ra thì nhất nhất đều nguy hiểm chết người, người không điều nghiên trước mà xông vào ngôi biệt thự này, cho dù là đặc công được huấn luyện nghiêm chỉnh, chỉ sợ cũng rất khó chạy thoát thân.

 

Nguyệt Như Ca tò mò nhất, là phòng làm việc của Hàn Chiến.

 

Bởi vì Hàn Chiến đã ra lệnh cấm, không cho phép cô bước vào phòng làm việc nửa bước, trong biệt thự lại có không ít đôi mắt theo dõi sát sao, những ngày qua cô cũng không có cơ hội lẻn vào phòng làm việc của Hàn Chiến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.