Chương 875:
Ngay sau đó, Nhiếp Khinh Khinh mở cửa phòng sách bước vào, thế nhưng suýt chút nữa đã bị trúng ám khí.
Hàn Chiến lại chỉ lạnh lùng hỏi một câu: “Có chuyện gì?”
“Em thấy anh Hàn vừa mới trở về đã vùi đầu vào công việc, sợ anh Hàn đói bụng mà không biết. Em đã gọt hoa quả mang đến rồi. Anh Hàn ăn chút hoa quả lại tiếp tục làm việc được không?”
Hàn Chiến nhếch môi nói: “Sau này không có chuyện gì thì đừng có tự tiện bước vào phòng sách của tôi. Trong phòng sách có rất nhiều cơ quan ám khí”
“Anh Hàn… còn hoa quả…”
“Để đó đi. Tôi đói sẽ ăn sau”
Nhiếp Khinh Khinh khế cắn môi, do dự không muốn rời đi.
Hàn Chiến lại hỏi: “Còn chuyện gì nữa?”
Nhiếp Khinh Khinh tỏ vẻ chần chừ không dám nói: “Có chuyện này…Em không biết nên nói ra hay không”
Hàn Chiến nhíu mày, đáy mắt nổi lên hứng thú: “Liên quan đến Như Ca à?”
Trong lòng Hàn Chiến biết rất rõ ràng.
Quả nhiên, Nhiếp Khinh Khinh gật đầu nói vòng vo dông dài: “Sáng sớm nay anh Hàn không có nhà, em nhìn thấy cô Nguyệt gọi video với một người đàn ông, trông bộ dạng có vẻ như rất thân mật.”
“Ừm”
Thân mật đến mức khiến cô muốn ném di động ra khỏi phòng sao?
Nhiếp Khinh Khinh nhìn Hàn Chiến đang cười nói: “Anh Hàn… Anh đang cười cái gì vậy?”
Hàn Chiến lắc đầu, chỉ nói: “Không có gì đâu, cô cứ đi ra ngoài trước đi”
Nhiếp Khinh Khinh âm thâm nắm chặt tay lại, anh Hàn đây là không thèm để bụng chuyện Nguyệt Như Ca nói chuyện điện thoại với người đàn ông khác hay là do quá mức tin tưởng người phụ nữ đó đây?
Nhiếp Khinh Khinh đang định rời đi thì Nguyệt Như Ca mang theo chú chó đi lên tầng.
Nguyệt Như Ca liếc nhìn đĩa hoa quả tươi mới trên tay của Hàn Chiến. Trên đó, có thanh long đã cắt thành miếng, có dâu tây, có quả kiwi, còn có cam, nhìn qua thật là thèm ăn.
Hàn Chiến cũng để ý thấy ánh mắt của cô ta, đáy mắt xẹt qua tia nghiền ngẫm rồi anh nói: “Có muốn ăn không?”
“Ừ, hoa quả tươi như thế cơ mà, anh Hàn không ăn thì thật là đáng tiếc, không bằng để tôi ăn hộ anh Hàn cho?”
“Mời em cứ tự nhiên.”
Nguyệt Như Ca đón lấy đĩa hoa quả, quay người lại chuẩn bị rời đi thì bị Hàn Chiến gọi lại: “Ai bảo em đi vậy?”
Nguyệt Như Ca hơi kinh ngạc nói: “Tôi sợ rằng ở trong đây ăn hoa quả sẽ ảnh hưởng tới anh Hàn đang làm việc”
Hàn Chiến sờ cằm, chỉ về phía sô pha trong phòng sách: “Em ngồi xuống chỗ kia ăn đi, sẽ không ảnh hưởng tới tôi đâu”
Nhiếp Khinh Khinh đi tới cửa, thấy trong phòng sách, Nguyệt Như Ca ngồi trên ghế sô pha thoải mái tự do ăn hoa quả, cô ta càng nắm chặt tay lại.
Hoa quả mà cô ta chuẩn bị thế mà lại để Nguyệt Như Ca ăn mất.
Gô ta thấy Nguyệt Như Ca chính là cố tình làm vậy.
Bên trong phòng sách, Nguyệt Như Ca vừa ăn hoa quả vừa nói chuyện: “Cô Khinh Khinh chỉ sợ đã hận tôi đến chết mất, cam này đều cắt thành hình trái tim rồi, hệt như một mảnh tình yêu của cô Khinh Khinh vậy. Anh Hàn không muốn nếm thử hay sao?”
Hàn Chiến buông công việc trong tay ra, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy những ngón tay mảnh khảnh của Nguyệt Như Ca đang cầm miếng cam hình trái tim. Hàn Chiến đứng dậy đi qua đó, ngồi bên cạnh cô ta, bỗng nhiên cầm lấy tay cô ta, trực tiếp ăn miếng cam kia từ tay của cô ta.
Đôi môi của người đàn ông không thể tránh khỏi đụng vào đầu ngón †ay của cô ta.
Nguyệt Như Ca vừa định rút ta ra, ngón tay lại bị răng của Hàn Chiến cắn nhẹ.