Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 877



Chương 877:

 

Cô còn chưa nhận ra chồng cũ mà anh nói là ai thì Hàn Chiến đã nheo mắt lại hỏi tiết hông nói sao, vậy là em thực sự đã liên lạc với người yêu cũ rồi? Sói Trắng giờ đã có gia đình, em còn liên hệ với anh ta, không biết xấu hổ sao?”

 

Hàn Chiến chết tiệt, không hiểu sao đột nhiên anh lại nói những từ ngữ xấu xa như vậy, Nguyệt Như Ca tức giận nói xong liền xoay người sải bước ra khỏi phòng làm việc.

 

Hàn Chiến năm chặt nắm đấm đấm mạnh xuống bàn làm việc.

 

Người yêu cũ, người yêu cũ, người yêu cũ chết tiệt này.

 

Bên trong một quán trà tư nhân.

 

“Anh Dung, bên cạnh Anh Hàn có một người phụ nữ tên là Nguyệt Như Ca. Người phụ nữ đó hình như là người của Tổ chức Minh, tại sao anh ta lại giữ cô ta bên mình?”

 

“Anh đang nói cái gì mà Hàn Chiến với người của Tổ chức Minh?”

 

Nhiếp Khinh Khinh nhẹ gật đầu và đưa bức ảnh cho Dung Bái: “Đây là ảnh của Nguyệt Như Ca, anh Dung có thấy quen không?”

 

Sau khi nhìn kỹ bức ảnh, Dung Bái cảm thấy vô cùng quen thuộc, một lúc lâu sau, ông mới nhớ ra mình đã nhìn thấy người phụ nữ này ở đâu.

 

“Ôi, ông trời đã giúp tôi. Không ngờ người phụ nữ này lại quay lại”

 

Nhiếp Khinh Khinh khẽ cau mày: “Anh Dung, anh từng nhìn thấy cô ta rồi sao?”

 

Dung Bái khit mũi lạnh lùng: “Hơn cả những gì chúng ta tìm thấy.

 

quên đi, người phụ nữ này đã ở bên canh Hàn Chiến mười năm trước.

 

Đúng như tôi dự đoán, cô ta đúng là gián điệp, giờ lại ngang nhiên quay lại với Hàn Chiến, cô ta thật táo bạo đấy”

 

“Anh Dung, ý anh là họ quen biết nhau cách đây mười năm sao?”

 

“Đúng vậy. Vì Hàn Chiến yêu cô ta rất nhiều, nên để tôi xem Hàn Chiến có vì cô ta mà thậm chí có thể từ bỏ vị trí hiện tại trong tổ chức không Ám không?”

 

Một sự tàn nhẫn u ám hiện lên trong mắt Dung Bái.

 

Nếu không vì Hàn Chiến, ông ta đã có thể tiếp tục tham gia bầu cử tổng thống và không bị thoái vị, ông ta muốn quay lại, ông ta nhất định phải tạo ra một cơn bão lớn.

 

Nhiếp Khinh Khinh khế nuốt nước bọt, do dự hỏi: “Anh Dung, anh Hàn… Anh Hàn có thực sự thích Nguyệt Như Ca không?”

 

Dung Bái nhường mi nhìn Nhiếp Khinh Khinh, không khỏi cười sâu xa hỏi: “Khinh Khinh, tôi cử cô đến gần Hàn Chiến để theo dõi anh ta, thế nhưng bây giờ cô lại có cảm tình với anh ta rồi sao?”

 

“Anh Dung, tôi… tôi không có phản bội anh”

 

“Khinh Khinh à, cô phải nghĩ nhiều hơn về người mẹ đang điều trị trong bệnh viện của cô.”

 

Nhiếp Khinh Khinh khẽ rung mị, đặt tay lên đầu gối. Vô thức kéo váy.

 

Dung Bái lại cười khúc khích và quay sang nói: “Nhưng tôi không muốn cô làm gì Hàn Chiến cả. Cô chỉ cần cho tôi biết nơi ở của anh ta.

 

Hơn nữa, nếu cô giúp tôi, tôi cũng có thể giúp cô xua đuổi người phụ nữ bên cạnh Hàn Chiến, chỉ cần trăng khuyết, Hàn Chiến còn không phải là của cô sao?”

 

Nhiếp Khinh Khinh vô cùng bối rối mà phân tâm: “Anh Dung, thật vậy sao? Anh thật sự có thể giúp tôi đuổi Nguyệt Như Ca đi sao?”

 

“Trăng trong lời cô nói là thành viên của tổ chức Minh, còn hàn chiến là thủ lĩnh Tổ chức Ám, kết hợp với nhau không chỉ vô lý mà còn trái với pháp luật, chỉ cần mắc phải điều này, Hàn Chiến sẽ phải ăn trái đắng. Mà Hàn Chiến sẽ từ bỏ địa vị thủ lĩnh tổ chức Ám chỉ vì một người phụ nữ sao?”

 

Nhiếp Khinh Khinh hạ quyết tâm: “Vậy thì… anh Dung, anh muốn tôi làm gì?

 

Trong sòng bạc ngầm lớn nhất ở Hàn Thành.

 

“Ca ca, sòng bạc ở đây không hề nhỏ hơn sòng bạc ở Las Vegas.

 

Nếu anh muốn phá sản nhanh, sòng bạc ở đây chắc chắn là lựa chọn hàng đầu”

 

Diệp Tinh Nam một bên dẫn Nguyệt Như Ca đi về phía sòng bạc, một bên giới thiệu.

 

Diệp Tinh Nam là một học việc trẻ tuổi được Nguyệt Như Ca thu thập ở nước R vài năm trước, vừa trẻ, đẹp trai, lại được việc và còn thông minh nữa. Anh ta rất quý Nguyệt Như Ca.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.