Chương 882:
Hàn Chiến trở nên dịu dàng và ân cần như vậy từ khi nào?
Phong Triệt cười nhạo một tiếng: “Vậy… cô đây thật sự không phải là trộm sao?”
Diệp Tỉnh Nam thấy tình hình đã thay đổi, phút chốc lưng cũng thẳng nên mấy phần, nâng cằm nói: “Anh Ca của tôi sao có thể là tên trộm được? Giờ thì anh biết đây là hiểu lầm rồi đúng không? Mở miệng là một câu tên trộm, còn dùng ám khí với bọn tôi. Các người có biết là nguy hiểm lắm không? Nếu các người làm tổn thương chúng tôi, anh Hàn nhất định sẽ không bỏ qua cho các người. “
Phong Triệt cười thay vì tức giận thì cười phì phì ra thành tiếng, chỉ vào Diệp Tinh Nam và Nguyệt Như Ca: “Vừa rồi anh gọi cô ta là gì? Anh à? Có phải anh có vấn đề về mắt không, hay cô ta là người chuyển giới?”
Phong Triệt vừa nói, liền cảm giác được vô số mũi dao lạnh lẽo bắn vào trên người, lập tức ngậm miệng.
Cũng đúng thôi, Hàn Chiến làm sao có thể yêu một người chuyển giới được, dù xinh đẹp đến mấy cũng không thể.
Diệp Tinh Nam trừng mắt nhìn Phong Triệt và giải thích: “Tôi là đang gọi tên cô ấy, không phải gọi cô ấy là anh”
Hàn Chiến nhíu mày.
Anh Ca? Gọi thân mật như vậy?
Buổi sáng bọn họ vừa cãi nhau vì Giang Thanh Việt chồng cũ của cô, giờ cô ta còn cùng tên mặt trắng này ở cùng nhau còn tiêu tiền của anh ta?
Nghĩ đến điều này, khuôn mặt nghiêm nghị của Hàn Chiến trong phút chốc liền trở nên tối sầm lại.
Bàn tay to đột nhiên nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô gái bên cạnh, khế đem cô ta ôm vào trong lòng.
Nguyệt Như Ca giật mình, trong tiềm thức ngẩng đầu nhìn anh ta: “Tôi không còn lạnh nữa”
Hàn Chiến mím môi mỏng, vẻ mặt nặng nề, ném ra hai chữ: “Nhưng tôi lạnh”
Nguyệt Như Ca: “..”
Vì vậy, xem như cô ta như đồ giữ ấm mà ôm sao?
Vậy tại sao lại cởi áo gió ra và mặc vào cho cô ta?
Người đàn ông này thực sự là…
Phong Triệt ném ánh mắt trầm tư về phía Hàn Chiến, mỉm cười: “Nếu là người của anh Hàn thì hiểu lầm liền được giải quyết rồi, nhưng tôi nói này cô Ca, mặc dù cô là người của anh Hàn, mặc dù anh Hàn có nhiều tiền, nhưng cô cũng không thể tiêu xài hoang phí như vậy, khoa trương quá rồi! Một ngày tiêu mất một tỷ, người không biết còn tưởng răng cô có thù oán gì với anh Hàn đó. “
Nguyệt Như Ca khẽ khịt mũi, đẩy bàn tay to trên vai ra, liếc mắt một cái, không lạnh nhạt nói: “Ai nói tôi là người phụ nữ của anh ta, tôi có thù với anh ta đấy”
Quăng ra câu nói này, Nguyệt Như Ca hơi nâng cằm lên: “Tiểu Nam, chúng ta đi thôi.”
Diệp Tinh Nam nhanh chóng đi theo.
Phong Triệt cười rộ lên: “Không ngờ tới anh Hàn cũng có ngày bị phụ nữ bỏ rơi”
Hàn Chiến nhướng mắt: “Toàn bộ tiền thua trong sòng bạc của anh hôm nay đều trả lại.”
“Cái gì? Anh Hàn, anh làm sao có thể vô lại, hành động tiểu nhân như vậy?”
“Không bàn cãi. Nếu không, sòng bạc sòng bạc của anh ngày mai đừng nghĩ tới việc mở cửa nữa”
Còn có thể vô lại hơn một chút nữa không!
Phong Triệt: “… Hàn Chiến, ông nội mày!”
Hàn Chiến không quay đầu lại, đi ra khỏi nhà, chỉ nhẹ nhàng buông một câu làm người khác khó chịu vô cùng: “Tôi không có ông nội.”
Phong Triệt: “… Fuck!”
Khi Hàn Chiến bước ra khỏi sòng bạc, Nguyệt Như Ca đã lên một chiếc xe thể thao Ferrari bản vô cùng giới hạn trên thế giới cùng với Diệp Tinh Nam.
Diệp Tinh Nam chuẩn bị khởi động xe thì Hàn Chiến trực tiếp chặn ở phía trước xe ngăn cản họ rời đi.
Đầu xe suýt chút nữa tông vào đôi chân dài của Hàn Chiến may mà Diệp Tinh Nam đã phanh lại kịp thời, chiếc xe Ferrari dừng lại ổn định trên mặt đất.