Chương 893:
“Làm thế có thể giải quyết được chuyện này không? Chú phạt thế có nhẹ quá không?”
Hàn Quốc Lợi hận rèn sắt không thể thành thép, hừ lạnh nói: “Cháu nên biết là ra tới cái nơi như biên giới thì chưa để lại nửa cái mạng cháu không có cửa về đâu. Cháu đừng trách người chú này đối xử tàn nhãn với cháy, nếu cháu có thể cắn răng cắt đứt quan hệ với cô gái đó sạch sẽ thì đã không đẩy mọi thứ đến tình trạng này rồi”
“Cháu cảm ơn chú”
“Không cần phải cảm ơn chú. Hàn Chiến, rốt cuộc cháu có hiểu hoàn cảnh của bản thân mình hay không vậy? Tất cả các quan chức đều có ý kiến phê bình cháu, chỉ cần bọn họ thả ra chút tin tức cho đám người ngoài kia thì chắc chắn tương lai của cháy sẽ bị phá hủy trong tay cô gái đó.”
“Cháu biết” Hàn Chiến vẫn bình tĩnh không hề hoảng hốt khiến Hàn Quốc Lợi đứng đó tức tối không biết trút cơn tức đi đâu.
Hàn Quốc Lợi than thở: “Bản thân cháu tự xem thế nào rồi làm đi!
Nếu cháu đã quyết định thế thì nhanh chóng lên đường đi, bây giờ thành phố Hàn là nơi cháu không thể ở lâu dù chỉ là một phút”
“Dạ được.”
Trên xe, sắc mặt Hàn Chiến lạnh lẽo như tảng băng.
Lão K vừa lái xe vừa quan sát cảm xúc của Hàn Chiến qua kính chiếu hậu rồi dè dặt lên tiếng hỏi: “Ngài Hàn, Tổng thống có tỏ thái độ khó chịu gì với chuyện cô Như Ca không?”
Hàn Chiến hờ hững “ừ” đáp, sau đó anh ta nói lai tôi sẽ lên đường ra biên giới phía tây, cậu ở lại thành phố nhớ để ý đến hành động của đám người kia rồi liên lạc với tôi bất kì lúc nào có vấn đề”
Lão K ngơ ngẩn: “Vì cô Như Ca nên Ngài Hàn mới bị sung quân ra biên giới phía tây ư?”
“Không phải:’ Hàn Chiến quyết đoán và dứt khoát nói.
Bị cái là… Chắc ma nó tin.
Thân phận của Hàn Chiến và Nguyệt Như Ca đều nhạy cảm, hai người họ đến với nhau chẳng khác gì tiếng sấm giật sét đánh trên trời cao, thân phận mỗi người họ đều là gánh nặng với đối phương.
Lão K hỏi: “Thế… Ngài Hàn có đưa cô Như Ca theo ra biên giới phía tây không?”
Hàn Chiến cụp mắt xuống che giấu những cảm xúc bên trong đó, lạnh nhạt nói: “Ra biên giới phía tây không phải là đi du lịch, tôi dẫn cô ấy theo để làm gì. Nếu ra đến biên giới rồi vẫn còn dẫn cô ấy theo thì đám người kia lại có cơ để phê phán chỉ trích tôi là đi dẹp loạn ngoài biên giới cũng phải dẫn theo phụ nữ để làm ấm giường”
Lão K không muốn cười nhưng vẫn nở nụ cười: “Nói thế cũng đúng”
“Nhưng mà..” Ánh mắt Hàn Chiến bỗng trở nên sắc bén: “Tôi sợ người nhà họ Hàn sẽ tranh thủ cơ hội này làm gì đó với cô ấy, một khi bọn họ có hành động gì phải báo ngay cho tôi biết đấy”
Lão K khó hiểu: “Người nhà họ Hàn là thân thích của Ngài Hàn, bọn họ biết rất rõ Ngài Hàn thích cô Như Ca mà vẫn duỗi cánh tay dài đó đến chỗ cô ấy ư?”
“Vì đó là người tôi thích nên bọn họ mới tìm mọi cách để phá hủy.
Nếu tôi chỉ thích con mèo con chó nào đó ngoài đường thì chả sao, nhưng người tôi thích lại không phải là cô gái bình thường”
Biệt thự Ngự Lâm.
Nguyệt Như Ca đang chơi đùa cùng Ha Ha trong sân.
Mẹ Hà buồn vã đi tới: “Cô Như Ca, lúc nấy lúc tôi dọn dẹp phòng làm việc của Ngài Hàn đã trông thấy mấy bức ảnh này trong hộc tủ.
Những thứ này đều là đồ riêng tư Ngài Hàn giữ, tôi chỉ là một người làm trông nhà nên lẽ ra không cần lắm miệng xen mồn vào. Có điều tất cả những bức ảnh đó đều bị người ta chụp lén, thân phận của Ngài Hàn lại đặc biệt nên tôi sợ người ngoài sẽ dùng nó để uy hiếp Ngài Hàn”
Mẹ Hà đưa những bức ảnh đó cho Nguyệt Như Ca xem.
Nguyệt Như Ca nhận lấy nó xem thử vài tấm, tất cả những bức ảnh đó đều là cảnh cô với Hàn Chiến thân mật.
Hàn Chiến là các chủ của tổ chức Ám, Nguyệt Như Ca lại là một quân cờ từng dốc lòng phục vụ cho tổ chức Minh nước Z, “Tôi biết rồi mẹ Hà, bà cất những bức ảnh này về chỗ cũ đi và đừng nói gì với Ngài Hàn cả”
“Được”