Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 921



Chương 921:

 

Người đàn ông ôm lấy người phụ nữ dưới ánh trăng, sau đó cúi đầu trao cho cô ta một nụ hôn.

 

Lúc về đến ký túc xá, Nguyệt Như Ca tựa vào ngực của Hàn Chiến rồi hỏi: “Nếu một tuần một lần thì thời gian và địa điểm hẹn gặp như thế nào?”

 

“Mỗi thứ bảy, chủ nhật hàng tuần nhé, em đến đây vào buổi tối thứ sáu rồi ở bên tôi một ngày thứ bảy, chiều chủ nhật thì bay về. Em thấy thế nào?”

 

Nguyệt Như Ca bĩu môi đáp: “Vậy mà bảo một tuần một lần nghe hay thật đấy, như này thì chẳng phải đã biến tướng thành một tuần ba lần còn gì?”

 

Ba ngày thứ sáu, thứ bảy và chủ nhật.

 

Hàn Chiến xoay mặt cô ta lại, cố tình chọc ghẹo nói: “Làm sao, em chê ít à? Em cũng biết tôi không ngại nếu mỗi ngày em đều bay đến đây để qua đêm với tôi mà.

 

“Vậy thì chẳng thà tôi ở đây luôn cho rồi, còn về nước R làm gì nữa”

 

Trước khi gặp Hàn Chiến, Nguyệt Như Ca chưa từng yêu ai nên hiệ tại cũng chỉ chân ướt chân ráo bước vào chuyện yêu đương mà thôi.

 

Cô ta không biết những đôi yêu nhau khác gặp nhau mấy lần một tuần, chỉ cảm thấy gặp nhau ba lần một tuần thì có phải nhiều quá rồi không? Gặp nhiều thế lại đâm ra chán nhau thì sao?

 

“Tôi thấy thứ bảy tôi sẽ bay đến đây, rồi sáng chủ nhật bay về là hợp lý”

 

Làm như vậy vừa gia tăng tình cảm, mà về lâu về dài cũng sẽ không cảm thấy chán.

 

Hàn Chiến nhìn chăm chằm vào khuôn mặt nhỏ đang đăm chiêu suy nghĩ đó, đôi mắt cũng trở nên sâu thẳm hơn, cười yếu ớt nói: “Vì thế nên Nhuyễn Nhuyễn à, em đang muốn làm người tình cuối tuần của tôi à? Hơn nữa còn là kiểu tình một đêm sao?”

 

Gương mặt của Nguyệt Như Ca dần đỏ ửng lên.

 

“Ai bảo tôi chỉ đến để ngủ với anh chứ, có ngủ hay không là do tôi quyết định”

 

Hàn Chiến nhìn cô với vẻ suy tư, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, đôi tay dài siết chặt cô gái kia vào sâu trong ngực mình rồi nói: “Sao lời này của em nghe quen thế nhỉ?”

 

Nguyệt Như Ca nhíu mày: “Tôi từng nói rồi à? Hay là lúc anh ở với người con gái khác, cô ta đã nói với anh?”

 

Hàn Chiến cũng không muốn bị vu oan giáng họa như thế nên đáp lại: “Người con gái nào dám nói như thế với tôi chứ, ngoài em ra thì có lế trên đời này không tìm được người con gái thứ hai dám công khai thảo luận quyền chủ động trong chuyện này với tôi đâu. Mà Nhuyễn Nhuyễn của mười năm trước là người đầu tiên”

 

Nguyệt Như Ca lục tìm trong trí nhớ một hồi, cô ta nhớ đến tình huống ở trong hang động của bọn họ lúc đó, khi ấy Nhuyễn Nhuyễn giống như lời anh ta nói, là người nói dối không biết ngượng mồm, việc có làm hay không hoặc làm lúc nào, ở đâu, thậm chí là làm như thế nào đều phải nghe theo cô ta hết.

 

Ha ha, một người phụ nữ bá đạo biết bao.

 

Nguyệt Như Ca cố nhịn cười, giả vờ không hiểu lời nói của Hàn Chiến: “Cho nên Hàn Chiến, anh yêu thích tôi ở chỗ này thế?”

 

Bá đạo ư?

 

Cô ta thật sự không biết phải dịu dàng như thế nào, ngay cả trong chuyện đó cũng là Hàn Chiến phải phối hợp với cô ta chứ không phải cô ta phối hợp với Hàn Chiến.

 

Hàn Chiến mỉm cười nói: “Cho nên bây giờ đã biết tôi thích em là một chuyện vất vả như thế nào chưa?”

 

Câu này đương nhiên là để trêu chọc cô ta rồi.

 

Nguyệt Như Ca khế hừ một tiếng: “Nếu anh Hàn cảm thấy cực khổ vậy thì đừng thích tôi nữa mà hãy yêu người con gái nào thích anh ấy, cả một đống còn gì. Mà người con gái tình nguyện phối hợp với anh Hàn, hầu hạ anh Hàn thì còn nhiều hơn nữa ấy chứ”

 

Dáng vẻ của Nguyệt Như Ca là chẳng thèm quan tâm.

 

Hàn Chiến bình tĩnh nhìn cô ta: “Em thật sự không ghen à? Nếu tôi ở cùng với người con gái khác em sẽ không lấy súng ra bắn chết tôi chứ?”

 

Nguyệt Như Ca hơi bất ngờ đáp: “Làm sao anh biết là tôi sẽ bắn chết anh?”

 

Hàn Chiến lật người lại đè cô ta ở dưới thân mình.

 

Người đàn ông nhìn cô ta một cách chăm chú: “Bởi vì Nhuyễn Nhuyễn đã từng nói như vậy. Tôi đều ghi lòng tạc dạ từng câu từng chữ của Nhuyễn Nhuyễn, có bao giờ dám quên đâu.”

 

Không thể không thừa nhận rằng, con mẹ nó chứ Nguyệt Như Ca vậy mà lại rung động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.