Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về

Chương 108



Chương 108: Tình hình của tổ 5

Ba đứa nhỏ đã bí mật quyết định! Dù sau này có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, nếu Mục Lâm Kiến thực sự là cha ruột của chúng thì dù có bị đánh chết cũng không nhận, càng không cho phép Búp Bê và anh nối lại tình xưa.

Thế là từ hôm đó ba đứa không xuất hiện ở công ty nữa.

Chúng ở lại trường mẫu giáo và trở thành đại ca của trường, thỏa mãn sự phù phiếm của mình. Bất cứ nơi nào chúng đi, đều có một đoàn ngựa phía sau và chúng thậm chí còn có người rót nước cho.

Mặc dù những đứa nhỏ thích chúng không phù hợp với thẩm mỹ của Búp bê nhưng chúng vẫn rất đắc ý.

Trong biệt thự sang trọng kiểu châu Âu, Mục Lâm Kiên đang ngồi trên sô pha, xem tài liệu của bộ phận kinh doanh gửi đến.

Nhìn qua toàn bộ tài liệu, anh không thể thấy trạng thái công việc mới nhất của tổ 5.

“Tổ 5 thì sao?” Mục Lâm Kiên chồng lên các tập tài liệu lên nhau. Trưởng phòng kinh doanh sửng sốt.

Tổ 5 đã bị bỏ rơi lâu như vậy, Mục Lâm Kiên chưa bao giờ hỏi tổ 5, tại sao đột nhiên …

“Tổng giám đốc Mục, không phải anh không biết tình hình tổ 5 của công ty chúng ta. Người trong tổ 5 căn bản không hoạt động. Có thể đạt được kết quả gì chứ.”

Mục Lâm Kiên lạnh giọng hỏi: “Anh giám sát 24/24?”

“Chuyện này… không hẳn”

“Vậy tại sao anh lại nói người khác không có thành tích?”

– Đối với thương vụ kinh doanh mà Vũ Vân Hân ra ngoài đàm phán, tổng giám đốc Lâm quỳ trên sàn và ký hợp đồng, nói thế nào đi chăng nữa thì cũng giá trị hơn trăm tỷ.

Mục Lâm Kiên đột nhiên ngạo nghễ đứng lên, khí thế uy nghiêm của anh dập tắt toàn bộ khung cảnh.

Giám đốc bộ phận thậm chí không dám thở to.

“Nói!”

“Cái này..” Giám đốc hoảng sợ run lên. Rõ ràng báo cáo công việc này thành tích xuất sắc nhất năm nay nên anh ta mới dám trình lên, nhân tiện muốn thăng chức tăng lương, ai ngờ Mục Lâm Kiên lại hỏi về tổ 5 vô dụng kia.  “Xin lỗi vì sơ suất của tôi trong công việc. Tôi sẽ thu thập tình hình công việc của tổ 5 ngay lập tức vào tối nay”

“Thu thập?” Mục Lâm Kiên cau mày không vui, “Một mình anh không thể quản lý nhiều người như vậy, đúng không?”.

Giọng điệu lạnh lùng khiến người ta lạnh sống lưng, bất cứ lúc nào cũng có thể đuổi anh ta.

Giám đốc vội vàng nói: “Không! Tôi có quan sát, nhưng gần đây phát hiện biểu hiện của tổ 5 không được khả quan lắm nên cố ý bỏ qua.”

“Không khả quan?”

Mục Lâm Kiên khiến tim anh ta đập loạn nhịp mỗi khi anh hỏi, cứ như thể tiếp tục, ngày mai anh ta sẽ không phải đi làm nữa.

“Tổng giám đốc Mục, tôi sai rồi, tôi không nên kết bè kết phái, tôi xin lỗi tổng giám đốc Mục” Khí thế áp bức buộc anh ta phải thừa nhận.

“Ngày mai anh không cần tới nữa” Mục Lâm Viên ném tập tài liệu xuống sàn.

Sự chuẩn bị của người quản lý cho bản báo cáo trong ngày là vô ích trước mặt Mục Lâm Kiên.

Bởi vì anh ta không thể nhìn thấy thông tin của tổ 5!

Mặc dù tổ 5 vô hồn, nhưng anh có tiền, đủ khả năng cho người phụ nữ này ở lại đây.

—Sáng hôm sau—

Ánh mặt trời ấm áp xuyên qua, tràn vào chiếu rọi ba đứa nhỏ. Chúng khẽ mở mắt, mùi thịt chiên thơm nức xộc tới. Thoáng chốc, sáng sớm bắt đầu tràn trề sinh lực “Em muốn dậy ăn trước khi đến trường”.

Chúng đều không thích bữa sáng của trường. Thật hiếm khi thấy Vũ Vân Hân dậy sớm để làm bữa sáng hôm nay.

Chúng xếp hàng ngay ngắn để tắm rửa, ngoan ngoãn ngồi trên chiếc ghế dài nhỏ chờ đồ ăn.

“Búp Bê!”. Vũ Vân Hân bước ra khỏi bếp, hai mắt chúng liền sáng rực lên.

Nhưng Vũ Vân Hân tay không bước ra và nhìn chúng một cách ngây ngô, “Ngồi đó làm gì, sửa soạn rồi đi học.”

“Bữa sáng của chúng con đâu?”

“Trường học có mà!” .

“Nhưng hôm qua bọn con đưa cho mẹ 35 triệu mà, mẹ không thể cho chúng con ăn bữa sáng đầy thịt của mẹ sao?”

Tính cách háu ăn này trông rất giống cô.

“Mẹ đã trả tiền cho bữa sáng của các con rồi. Đừng có kén ăn” Ba đứa nhỏ tủi thân: “Búp Bê, thế này thì không lấy chồng được đâu”.

“Cốc cốc cốc… Cửa phòng đột nhiên bị gõ vang, khiến bốn người trong phòng đột nhiên trầm mặc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.