Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về

Chương 444



Chương 444: Cô đùa tôi

Vũ Vân Hân ngồi trên sô pha, ánh sáng xuyên qua quyển album nhỏ, nhìn thấy phía sau tủ kính, có một người đang nhìn về hướng chỗ cô ngồi.

Cô cố tình cầm quyển album, phía trên là bức ảnh nghệ thuật của Phó tổ trưởng.

Có đẹp hay không Vũ Vân Hân không quan tâm, mà cô để ý cái người đang lén lút ở sau lưng cô kia kìa, Vũ Vân Hân có cảm giác đã gặp ở đâu đó rồi nhưng không nhớ ra.

“Tổ trưởng chúng tôi nói nếu xét duyệt thông qua, lập tức báo cho cô ngay”.

“Vâng! Cảm ơn cô!”

Vũ Vân Hân đứng dậy, chợt thấy có vẻ cô sắp rời đi, vị Phó tổ trưởng kia cười một cách ý tứ : “Vừa nãy không phải bàn ổn hết rồi sao?”

Ba trăm triệu, cô ta không thể để nó chạy mất.

Hôm nay cô đi đôi giày cao gót 10cm, thật sự rất mệt, chỉ muốn nhanh chóng làm cho xong việc.

“Vũ Vân Hân, cô vừa mới nói, chỉ cần tôi cầm qua đó, thì cô liền đưa cho tôi”

“Đưa cái gì?” Vũ Vân Hân vẻ mặt nghi hoặc.

“Tấm chỉ phiếu đó!”

“Chi phiếu nào?” Cô mơ hồ nhíu mày.

Người phụ nữ lập tức đổi mặt: “Cô chơi tôi?”

gì mà tôi chơi cô? Trò này của cô, tôi không hiểu lắm!” Vũ Vân Hân giơ ngón cái và ngón trỏ, chà xát hai đầu ngón tay với nhau: “Đây là tiền sao?”

“Cô nói xem? Vừa nãy cô có nói, đừng giả vờ không biết!”

“Tôi nói gì? Tôi mang hạng mục đầu tư mạo hiểm tới đây giao cho các cô, đây chẳng phải là một việc rất bình thường sao? Lại còn thu thêm phí? Vậy nơi này còn cần các cô ở lại làm gì chứ?”

Người phụ nữ biết mình đã bị Vũ Vân Hân lừa: “Cô vậy mà dám chơi xỏ tôi? Cẩn thẩn hạng mục này của cô không được thông qual”

“Thật vậy sao?” Vũ Vân Hân lập tức làm ra dáng vẻ lo lắng: “Hạng mục này không thông qua, vậy hiệu suất công việc của tôi không phải cũng mất sao? Thế này thì không được! Phó tổ trưởng, cô nhất định phải giúp tổ 5 chúng tôi!”

“Biết việc nghiêm trọng thì thành thật chút đi” Người phụ nữ kiêu ngạo bước đi, chống hai tay lên bàn trà, ngạo nghễ liếc Vũ Vân Hân: “Đưa tiền”.

“Được thôi!”

Vũ Vân Hân nhàn nhạt trả lời, rồi quay người đi ra cửa.

“Vũ Vân Hân!”

Tiếng hét chói tai của người phụ nữ này vang vọng khắp văn phòng làm việc.

Vũ Vân Hân không để ý tới, bước ra ngoài.

Thật ra hạng mục này đã được thông qua từ lâu, tổ 5 cần quyết định sau cùng của Tổng giám đốc Mục, cần xin chữ kí của Tổng giám đốc, không thì ai rảnh mà chạy tới bộ phận nhỏ này xin xét duyệt chứ.

Vũ Vân Hân chẳng qua muốn đuổi cô ta đi thôi!

Nếu muốn trở thành một nhà đầu tư ưu tú, nội bộ nhất định phải ổn!

Nếu bản thân mình quản lý tổ hạng mục, phải ổn định rối loạn! Không thì nhất định là tự mình rước hoạ vào thân.

“Giám đốc Lục, việc anh giao cho tôi, tôi đã làm xong rồi!

Phiền anh nói cho chủ tịch Mục, tăng lương cho tôi đi!” Vũ Vân Hân khoé miệng khẽ có nụ cười đắc ý.

“Năng lực làm việc của cô Vũ quả thật rất mạnh, thảo nào.

mà chủ tịch Mục lại yêu cô như vậy!”

Kì thực đây là một cái bãy của Lục Tâm, Võ Minh Tính có nhiều mối quan hệ phức tạp với mọi người, nếu như diệt trừ tận gốc, sợ rằng sẽ ảnh hưởng không tốt tới tinh thần của nhân viên công ty, thế là Vũ Vân Hân không may được lựa chọn.

Về chuyện này, Lục Tâm hoàn toàn không hỏi ý kiến của Tổng giám đốc Mục.

Anh ta cho rằng, dù sớm hay muộn thì Vũ Vân Hân cũng sẽ là vợ của Tổng giám đốc Mục, người vợ hiền nên giúp chồng loại bỏ những người phụ nữa đê tiện là quá hợp lí mà.

Tại căn phòng.

Màn Thầu đã sớm phát hiện ra, những tín hiệu nhận được đều bị làm nhiễu, không thể kết nối.

“Làm thế nào mà liên tiếp không kết nối được, em đã dùng loại camera đời mới nhất mà” Cậu đã phá huỷ mọi hệ thống có khả năng làm nhiễu, nhưng vẫn không thể kết nối được.

Mỗi lần kết nối đều xuất hiện cửa sổ ‘tín hiệu bị ngăn cải”.

“Làm thế nào đây? Không kết nối được! Em cảm thấy Búp Bê bị người ta theo dõi!”

Câu nói này của Màn Thầu làm hai đứa bé đang ăn mì ở phía sau trở nên nóng nảy, vội vàng bỏ bát mì xuống, thò khuôn mặt nho nhỏ sang: “Tại sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.