Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về

Chương 462



Chương 462: Cô này còn xinh đẹp hơn cô kia

Đúng hai giờ rưỡi chiều, Vũ Vân Hân đứng chờ trước cửa phòng làm việc.

“Tingl” Cửa thang máy mở ra, mấy cô gái cao gầy xinh đẹp từ trong cửa bước ra.

Chín người này chân dài vun vút, mặc đồ công sở, bề ngoài vô cùng thích hợp.

Nhân viên lễ tân Mục Lâm Kiên lựa chọn quả nhiên người sau xinh đẹp hơn người trước.

“Hoan nghênh hoan nghênh” Thân là tổ trưởng tổ năm, cô rất nhiệt tình đứng trước cửa chào đón.

Người đến đây đúng là năm người phụ nữ sáng nay đứng trước cửa thang máy châm chọc cô.

Bọn họ từng người trừng mắt nhướng lông mày, dáng vẻ khinh thường đi qua trước mặt Vũ Vân Hân.

Lúc này, cửa thang máy lại mở ra, là người của bộ phận thư ký.

Người của bộ phận thư ký thức thời hơn rất nhiều, vừa nhìn thấy Vũ Vân Hân đã cúi người dẻo mồm gọi: “Chị Vũ!

Chào chị…!” Giọng điệu thân thiết này khiến cho mấy người lễ tân đi trước đó nhìn đến ngây người.

“Mấy cô điên rồi à? Sao lại chào hỏi người phụ nữ kia!” “Chẳng lẽ không phải à! Không làm vậy thì sao?” Chỉ thấy mấy cô bộ phận thư kí nhiệt tình vây quanh trước mặt Vũ Vân Hân: “Rất vinh hạnh vì có thể một trong những thành viên của tổ năm, chúng tôi tin với sự dẫn dắt của tổ trưởng Vũ, tổ năm của chúng ta nhất định sẽ sáng tạo vì thành tích của công ty” “Các cô có thể nghĩ thế này khiến tôi rất vui” Sự nhiệt tình của bộ phận thư ký làm Vũ Vân Hân có chút không tưởng được.

Ngay từ đầu còn tưởng rằng chẳng qua chỉ giả bộ mà thôi, sau đó cô mới phát hiện mấy cô gái này làm việc vô cùng nhanh nhẹn, đối lập hoàn toàn với mấy cô lễ tân đầu ưu thế kia.

Có thể triển khai cuộc họp, cũng có thể ghi chép hồ sơ buổi hội nghị rất rành mạch rõ ràng.

“Tôi sẽ chia các cô thành hai tổ, năm người bên trái tổ 1, năm người bên phải là tổ 2. Ngày mai tôi sẽ mời người ưu tú nhất của bộ phận đầu tư hạng mục của chúng ta đến tập huấn cho mọi người! Thật ra rất nhiều người vẫn chưa hiểu rõ yêu cầu của bộ phận đầu tư hạng mục trong công ty chúng ta công ty, nếu không hiểu quá trình như thế nào, ngày mai mọi người cùng nhau học tập là được.” Mấy cô ta rất nhanh đã tự mình chia tổ.

Bộ phận thư ký tất nhiên sẽ cùng tổ, bộ phận lễ tân cũng thế.

Bởi vì bộ phận thư ký và lễ tân đều đã bị điều đi, mỗi lần Mục Lâm Kiên trở lại công ty, bớt đi một một nhóm búp bê vô cùng xinh đẹp đứng đó, giống như thiếu thứ gì đó.

“Tổng giám đốc Mục, có phải anh cảm thấy không quen lắm không!” Lục Tâm chính là người không quen nhất, dù sao những vị chị em xinh đẹp kia cũng đã quen rất lâu, bây giờ lại đi theo Vũ Vân Hân, anh ta không dám tùy tiện đến tổ năm, sợ sẽ chọc giận Mục Lâm Kiên.

“Reng.

Tiếng điện thoại đột nhiên vang lên.

Mục Lâm Kiên nhạy cảm nhìn về phía Lục Tâm, số điện thoại quen thuộc này đã nhớ kỹ trong đầu làm khuôn mặt lạnh của anh trầm xuống.

Đột nhiên nhận được điện thoại của Vũ Vân Hân, anh ta có chút lo sợ, lập tức nhấn nghe ngay, cố gắng đè thấp giọng: “Xin chào! Cô VũI” “Chào anh, giám đốc Lục! Tôi nghe nói anh rất thân thiết với mấy cô nhân viên ở bộ phận thư ký và bộ phận lễ tân, ngày mai anh có thể tới huấn luyện cho chúng tôi chút không?” “Huấn luyện sao?” Lục Tâm do dự nhìn về phía Mục Lâm Kiên.

Anh ta nào đủ tư cách chứ, nếu theo cấp bậc cao nhất thì là Mục Lâm Kiên.

“Không được sao?” Vũ Vân Hân thấy anh ta không trả lời.

“Có được không ạ?” Lục Tâm xoắn xuýt xin chỉ thị.

“Tôi đi!” Một giọng nói trầm thấp lạnh lùng truyền vào trong điện thoại.

Mục Lâm Kiên đến huấn luyện sao?

Vị khách quý này có phải long trọng quá rồi không?

“Tổng giám đốc Mục, sự xuất hiện của anh có phải mang lại rất nhiều áp lực cho mấy người đó không?” Vũ Vân Hân sợ hãi dò hỏi.

Đừng nói đến chuyện mười chị gái xinh đẹp kia, ngay cả Vũ Vân Hân cũng cảm thấy vô cùng áp lực.

“Tôi không xứng sao?” Mục Lâm Kiên đè thấp giọng mình, lạnh như phía chân trời mùa đông vậy.

“Không phải! Tôi sợ cao cấp quá thôi, không được tốt lắm!” “Không được tốt lắm? Lục Tâm tốt hơn tôi sao?” Lục Tâm nghe thế thì tim như bị bóp nghẹn: “Không dám nhận ạ!” “Không phải ý đó, công việc của tổng giám đốc Mục bận rộn như thế, tại sao có thể có thời gian làm việc này được?” “Không bận, có thời gian” Xem ra, đã quyết định anh sẽ đi rồi.

Trước kia Mục Lâm Kiên không tự mình ra mặt, anh luôn đứng trong góc dùng ánh mắt lạnh lẽo đồng ý với từng yêu cầu của Vũ Vân Hân.

Bây giờ lại không giống thế.

Anh đang muốn quan hệ của mình và Vũ Vân Hân sẽ tốt hơn… ai cũng biết rõ, anh không muốn thứ tình cảm lưu luyến trong rõ ràng thế này.

Cúp điện thoại, Vũ Vân Hân hít một hơi thật sâu.

Vốn chỉ là một chuyện vô cùng nhỏ, bây giờ Mục Lâm Kiên can thiệp vào khiến cô cực kỳ lo lắng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.