Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về

Chương 549



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 549: Thực sự rất bất lịch sự.

Khi Vũ Vân Hân nhìn thấy ông cụ Mục, mắt trắng lật đến một nửa, xấu hổ đến mức chỉ muốn đội quần.

Biểu tình này, ông cụ Mục nhìn thấy trong mắt, ông ta vốn đang mỉm cười, giờ thì cứng đờ lại luôn rồi.

Thật bất lịch sự!

Dừng thời gian, ý tốt vốn đã biến mất.

“Ông Mục! Sao ông lại tới đây?” Vũ Vân Hân xấu hổ đứng dậy, cung kính cúi chào đối phương 90 độ.

“Tôi chưa chết không cần chín mươi độ cúi đầu”

“..” Tính tình nhỏ bé so đo này giống y như Mục Lâm Kiên: “Xin lỗi!

Tôi không biết đó là ông! “

“Để những thứ này lại cho cô ấy! Đi thôi”

Ông cụ Mục tức giận, vốn định khách sáo tán gẫu vài câu, thấy vẻ mặt Vũ Vân Hân, lại không muốn để ý.

Năm hộp tổ yến, chiếm lấy toàn bộ bàn của Vũ Vân Hân.

“Ông Mục, đây là gì?”

Vũ Vân Hân có vẻ mờ mịt, vội vàng đuổi theo.

“Cho cô ăn, thì cô ăn đi! Đừng có lắm lời”

Ông cụ Mục lạnh lùng cũng không quay đầu lại đi vào thang máy.

“Chuyện này làm sao không biết xấu hổ chết đi được, dù sao tôi cũng không làm chuyện tốt gì.”

Ông cụ Mục đứng trong thang máy nghe được những lời này của cô, ngạo nghẽ ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói: “Cô không làm chuyện tốt gì, nhưng cô sống tốt”

Nói xong, cửa thang máy dần dần đóng lại.

Sống tốt hai chữ này giống như cực kỳ châm chọc.

Có một loại chim sẻ biến thành phượng hoàng, leo lên cành cây trào phúng.

Vũ Vân Hân đứng bên ngoài thang máy, phiền muộn thở dài, trong lòng cảm giác không nói nên lời.

Ở cửa lớn, ông cụ Mục vừa lên xe vừa liếc nhìn, hướng trên cốp xe lưu lại mấy thùng tổ yến, bừng tỉnh sửng sốt.

“Đàn ông thì màu xanh phải không? Phụ nữ thì màu hồng phải không?”

Trợ lý ở một bên trả lời: “Vâng!”

“Vậy chúng ta vừa lấy rốt cuộc là màu gì?”

Một lần nữa, ông nhìn về phía tổ yến phía sau, vài hộp được đóng gói màu hồng.

“Ông Mục, ông nói đi đến chỗ cậu chủ Mục trước hay là đi chỗ cô Vân trước?

“Cái tên ngốc này!”

Trợ lý giật mình trừng to hai mắt: “Không phải ông nói đi cô Vân trước sao? Ông nói phải ưu tiên vợ trước cơ mài”

“Tôi có nói vậy không?” Ông Mục hồi tưởng lại: “Nhưng nơi này vì sao lại có thêm một phần tổ yến mà phụ nữ ăn? “

“Cái này… chắc là cửa hàng đưa nhầm rồi! “

Ông cụ Mục nhíu mày, tò mò hỏi: “Có sự khác biệt không? “

“Có!” Trợ lý mở APP để kéo đến trang chỉ tiết.

“Nam nhân ăn xong chính là trạm xăng, có thể…” Phía sau mấy chữ lộ ra, trợ lý đưa cho ông cụ Mục xem.

Lúc này, đang ở trên lầu văn phòng, mấy nữ đồng nghiệp vây quanh bàn làm việc của Vũ Vân Hân.

“Hùng tráng này. Nam cương này..” Hoàng Hà khó hiểu: “Ông Mục là cảm thấy tổ trưởng này không đủ nam tính sao?”

“Hay là hy vọng cô mau đi tìm bạn trai?” Lâm Linh tò mò hỏi: “Cái này rõ ràng là để giúp đỡ người đàn ông!”

“Thương hiệu này, chồng tôi trước đây cũng đã từng mua, nhưng mà sau khi ăn quả thật… Một cô gái đã kết hôn ngầm che miệng cười trộm: “Nếu không, cô tìm bạn trai, đưa cho anh ấy ăn một chút, cam kết thỏa mãn dục vọng của cô hơn ba mươi năm”

“Đúng vậy! Mẹ chồng tôi trước đây cũng đã mua cái này, sau đó tôi mang thai. Rất mạnh mẽ!”

Một nhóm phụ nữ rất hào hứng với điều này.

Mấy người phụ nữ ôm mấy hộp vui vẻ đi ra khỏi văn phòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.