Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về

Chương 554



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 554: Bọn họ yêu nhau thật

Cái vẻ đỏng đảnh làm quá của tổng giám đốc Lăng phối hợp với khuôn mặt xinh đẹp không phân biệt nam nữa kia, quả thật nói anh ta không phải gay thì chắc không ai tin.

“Vũ Vân Hân, cô nhìn Mục Lâm Kiên kìa kìa, thô lỗ thật đấy! Động một tí là lại túm cánh tay người ta, cô nhìn cổ người ta một chút này…”

Tổng giám đốc Lăng giật giật cổ áo ra liền xuất hiện một mảng bầm tím, từng vết từng vết…

Dấu vết khiến người ta mơ màng này, Vũ Vân Hân đột nhiên cảm thấy bọn họ mới thật sự là người yêu.

Lặng lẽ rụt cơ thể mình lại, cố gắng để bọn họ ngồi gần nhau hơn một chút “Đây là anh bảo tôi làm mà!” Ung thư thẳng nam Mục Lâm Kiên trực tiếp nói thẳng.

“Người ta bảo anh nhẹ một chút, anh cứ một hai không nghe!” Tổng giám đốc Lăng cũng quyết không thua kém.

Đoạn hội thoại khiến người ta cực kỳ hiểu lầm, Vũ Vân Hân nhanh chóng trốn sau lưng: “Tôi không quấy rầy các anh chứ!”

Nếu cứ tiếp tục ngồi đây, cô cứ cảm giác như mình là một tiểu tam.

“Đừng đi” Một tay Mục Lâm Kiên kéo cô lại, điện thoại bỏ trong túi trong lúc vô tình rơi xuống, vừa vặn bị anh chụp được.

Điện thoại rung lên một tiếng, màn hình sáng lên.

Trên màn hình lập tức xuất hiện một tin nhắn rất lạ: “Vũ Vân Hân, dì là dì Ninh Phượng của con đây! Hôm nào chúng ta gặp nhau bữa nhé, dì biết nhiều đàn ông trẻ tuổi tốt lắm, không phải con nói muốn tìm một người thích hợp à? Có người này cực kỳ hợp với con luôn! Hôm nào hẹn gặp nhau lần nhé!”

Tin nhắn này bị hai người đàn ông trước mặt đồng loạt nhìn thấy.

Mục Lâm Kiên lạnh nhạt… nhìn lướt qua: “Xem mắt?”

“Ai cho phép em đi hẹn hò hả?” Tổng giám đốc Lăng nghiêm túc nói.

Hai người đàn ông lập tức đứng bên cạnh Vũ Vân Hân, giống như đang bức cung: “Em muốn bao nhiêu đàn ông mới thỏa mãn hả, nói!”

Dù sao đi nữa bọn anh cũng là nhân vật lớn tiếng tăm lẫy lừng trong cái thành phố A này, người phụ nữ này không nhìn được hàng cũng coi như xong, vâyh mà còn đi xem mắt với mất tân đàn ông không rõ nguồn gốc kia, chuyện này quả thật đang trần trụi vuc nhục bọn anh.

“Tôi đâu có đồng ý đâu..!

Nhìn thấy hai người đàn ông cường thế tới gần, Vũ Vân Hân như con thỏ nhỏ bị vây khốn, lặng lẽ lui về phía sau: “Tôi chỉ định đi gặp Ninh Phượng thôi mà, bà ta là dì tôi đấy!”

“Giả vờ đi. Em cứ tiếp tục giả vờ đi!” Tổng giám đốc Lăng thật sự vô cùng thất vọng.

Mục Lâm Kiên chẳng muốn để ý tới cô nữa, trực tiếp nâng Vũ Vân Hân lên.

“Thả tôi xuống!”

Không đợi tổng giám đốc Lăng kịp phản ứng, Vũ Vân Hân đã bị mang đi.

“Hai người chờ tôi một chút!”

Tổng giám đốc Lăng nhanh chóng theo sát đằng sau, một bóng người trong góc vô tình lao tới.

“Thật xin lỗi!” Giọng người phụ nữ mềm mại mang theo một tia run rẩy, dưới ánh đèn lờ mờ đang cúi đầu, không thấy rõ ngũ quan.

Tổng giám đốc Lăng cũng không thèm để ý đến cô ta, đang định tiếp tục đi về phía trước, kết quả bộ quần áo thể thao quấn chặt lấy cúc của người phụ nữ.

Sau khi dùng thoát tránh thoát, cúc áo lại lập tức rơi xuống, xé rách xuống đầu sợi chỉ rách kia quấn chặt lên trên người anh ta.

“Anh này, xin anh..,!”

Âm Âm gọi Tổng giám đốc Lăng lại, một tay cố gắng che đi phần ngực của mình: “..”

Sự thẹn thùng bắt đầu lan hết khuôn mặt cô ta: “Áo của anh quấn lấy áo tôi kìa!”

Tổng giám đốc Lăng phiền muộn nhìn về phía khóa kéo của mình, đúng là có một hàng dài ngoäằng.

“Nếu như cô cứ đi tiếp, tôi sẽ…” Âm Âm không biết cố ý hay vô tình buông tay ra, bây giờ cái lỗ kia đã bị toạc ra rất lớn, lúc nào cũng có thể bị hấp thụ ánh sáng.

“Anh có thể cởi ra giúp tôi không?” Cô ta thật cẩn thận hỏi.

Tổng giám đốc Lăng không kiên nhãn dùng một tay kéo đứt: “Có thể”

Hành vi dứt khoát thô bạo kia lại khiến Âm Âm hơi kinh ngạc: “Cám ơn: Cô ta vốn còn muốn làm chuyện gì đó, nhưng lại phát hiện ra vị Tổng giám đốc Lăng này cũng không dễ tới gần, nếu như vậy……

Cô ta làm như vô ý cố tình nghiêng người một cái, cả người trực.

tiếp nép vào trong ngực tổng giám đốc Lăng.

Trên mặt hiện lên vẻ quyến rũ phát tình, nũng nịu nói: “Thật xin lỗi!

Trong căn hộ xa hoa, lúc này một mảnh yên tĩnh.

Sau khi tổng giám đốc Lăng về phòng thì phát hiện bên trong không có một ai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.