Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về

Chương 579



Chương 579: Phát hiện thì kết hôn!

Trong phòng họp video, bàn làm việc của Mục Lâm Kiên sẽ cao lớn và rộng hơn so với người khác.

Chỉ có lãnh đạo mới xứng với vị trí có khí thế hào hùng này.

Bởi vì anh cao hơn nhiều so với đối phương, vậy nên góc nhìn là từ trên cao nhìn xuống, người trong video hoàn toàn không nhìn thấy trong lòng Mục Lâm Kiên còn có một người phụ nữ.

Vừa mở cuộc họp vừa lột quả hạch sao?

Tất cả cán bộ cấp cao ở đây đều tò mò nhìn, nhưng không một ai dám nhiều lời.

Vũ Vân Hân không dám động đậy bừa, khéo léo ghé vào trong lòng anh.

Hơi thở ấm áp làm gò má cô ửng đỏ.

Chỉ thấy Mục Lâm Kiên lột vỏ một quả hạch, đưa nhân của quả đó đến trước miệng cô: “Đừng để mình đói.”

Anh mở cuộc họp còn không quên chăm sóc cái bụng của người phụ nữ của mình có đói bụng hay không, trên đời này chưa từng có người nào như vậy.

Vũ Vân Hân quả thật đói bụng rồi.

Nhân quả thơm ngon giòn tan, tiếng rộp rộp vang lên.

Người đàn ông đang đứng đấy báo cáo sửng sốt một chút, nhìn thấy bên phía Mục Lâm Kiên phát ra âm thanh nhưng lại không dám nhiều lời.

“Có thể bị phát hiện hay không?” Vũ Vân Hân ý thức được âm thanh cắn nuốt của mình có hơi lớn.

Đầu ngón tay của Mục Lâm Kiên đặt trên cánh môi cô.

Anh lạnh lùng lật xem tài liệu trong tay, khuôn mặt nghiêm kiểm duyệt, bắt đầu bình luận về báo cáo của người ngoài.

Tựa như cô gái trong lòng hoàn toàn không ảnh hưởng đến công việc của anh.

Dần dần, Vũ Vân Hân mệt rã rời vùi vào lòng anh rồi ngủ.

Mục Lâm Kiên cưng chiều cong mội, anh biết cô sẽ buồn ngủ mà, cầm lấy một cái máy trợ thính rồi đeo lên, cố gắng cẩn thận từng li từng tí để không đánh thức cô.

Thật ra không để một mình cô trong văn phòng vì sợ cô lại chạy đi, khó lắm mới có thời gian hai người ở cạnh nhau, Mục Lâm Kiên sẽ không bỏ qua.

Một nguyên nhân khác là bởi vì sợ cô quá nhàm chán, sau đó có người tiến đến, thấy một mình cô như vậy sẽ thấy xất Vậy nên Mục Lâm Kiên mới trực tiếp mang cô đến phòng họp.

Nhìn gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo bị hơi ấm hun đỏ bừng của cô, khối mũi, cái miệng nhỏ nhắn căng mọng làm động lòng người.

Đã nhiều năm như vậy, khi chất của cô cũng thay đổi.

Thiếu đi cảm giác ngây nCô năm đó, sinh ra hương vị của phụ nữ độc thân.

Nhất là dáng người.

Không biết có phải là sau khi sinh con thì phụ nữ càng đầy đặn hơn không, dáng người cô vô cùng gợi cảm và xinh đẹp, đẹp hơn nhiều so.

với Vũ Vân Hân bốn năm trước.

Sự dịu dàng từ trong xương của người phụ nữ hoàn toàn hiện ra.

Sau một tiếng, Vũ Vân Hân hơi nhíu mày, mông lung mở hai mắt ra, nhìn thấy hàm dưới hoàn mỹ của Mục Lâm Kiên.

Anh nghiêm túc xem kỹ lại tài liệu vừa mới xem một lần nữa.

Lúc này, cuộc họp đã sớm kết thúc.

Vũ Vân Hân cẩn thận rướn cổ lên, khẽ động đậy một chút, Mục Lâm Kiên nhạy bén nhận ra.

“Tỉnh rồi à?”

“Họp xong rồi à?”

“Ùm Vũ Vân Hân cuối cùng cũng dám ngồi dậy, đột nhiên ngoài cửa truyền đến giọng nói của Vũ Thư Anh: “Tổng giám đốc Mục, ngài còn đang làm việc sao?”

Dọa Vũ Vân Hân bỗng nhiên ghé sát vào người Mục Lâm Kiên.

Chỉ cần Vũ Thư Anh đi vào bên trong nhất định sẽ thấy được cô.

Cô cuống quýt muốn đứng dậy lại bị Mục Lâm Kiên mạnh mẽ kéo lại: “Muốn chạy đi đâu?”

“Có người tới!”

“Tới thì tới” Mục Lâm Kiên ngược lại không có cảm giác gì, bình tĩnh nhìn cô.

“Lỡ như bị phát hiện thì làm sao bây giờ?”

“Vậy thì kết hôn”

Kết hôn!

Như là sấm sét giữa trời quang…

Mặc dù cô có con với anh, nhưng mà chưa nghĩ tới muốn kết hôn với anh đâu!

Vũ Vân Hân kéo áo khoác âu phục đăng sau ghế của anh, che mình lại, dáng vẻ lén la lén lút làm Mục Lâm Liên không nói gì.

“Tổng giám đốc Mục!”

Vũ Thư Anh đi đến, tinh mắt nhìn thấy áo khoác âu phục trong lòng Mục Lâm Kiên có hơi nhô lên thì tò mò muốn đi qua xem cho rõ.

“Có việc gì?”

Đôi mắt lạnh lùng của Mục Lâm Kiên phẫn nộ, từ chối ánh mắt của người ở xa làm Vũ Thư Anh thức thời dừng bước.

“Đây là bưu phẩm từ châu Úc gửi tới, xem ra thời gian khá gấp, vậy nên…”

“Mang qua đây!” Mục Lâm Kiên lạnh lùng nói.

Vũ Vân Hân trong lòng bị dọa đến khẽ giật mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.