Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về

Chương 648



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 648: Giống như một con chó điên

Vũ Vân Hân cầm điện thoại đứng sau đám đông nói: “Nếu không tin anh cử người qua xem thử, tôi thực sự lo lắng sẽ khiến người vô tội bị thương, dù sao thì cũng không phải là người, trông giống chó điên hơn”

Lưu Thế Kiệt giương mắt thách thức, lạnh lùng nhìn cô: “Cô nói ai là chó điên?”

“Bắt đầu từ hôm nay, Tuyết Nhi không còn ở trong nhóm năm của chúng tôi nữa. Về phần Hoàng Hà, tôi sẽ bảo vệ cô ấy!” Vũ Vân Hân hùng hổ nói “Ai dám bắt nạt cô ấy cũng là bắt nạt tôi? Chỉ bằng một tổ của một mình anh sao, có lẽ tôi sẽ suy nghĩ về việc nên nói gì trong buổi họp chiều nay! Vì một người phụ nữ không có danh tính như cô ta lại khiến anh hành xử hồ đồ như thế?”

Một số người không biết Mục Lâm Kiên sẽ đến buổi họp chiều nay.

Lưu Thế Kiệt càng không để ý: “Buổi họp chiều nay, nhóm năm các cô không có tư cách tham gia! Hừ!”

“Được! Vậy tôi sẽ chờ anh đến mời tôi tham gia” Vũ Vân Hân tự đắc nhếch môi“Nhưng mà cùng một chuyện anh vừa nói, bắt nạt người của tôi, tôi sẽ tính toán rõ ràng với anh.”

Vũ Vân Hân đứng trước mặt Tuyết Nhi, khí chất mạnh mế của cô khiến Tuyết Nhi hơi chột dạ :“Hoàng Hà nhóm tôi bắt nạt cô cái gì? Nói ra xem”

“Tôi ..” Tuyết Nhi nhìn Lưu Thế Kiệt cầu cứu.

“Đừng dựa hơi vào đàn ông nói giúp cô, nếu không thì tôi vô cùng xem thường cô.” Vũ Vân Hân lạnh lùng nói.

“Ban nấy tôi bị chị ta đẩy ngã ở bãi đậu xe! Ban nấy thấy tôi chị ta còn cố ý đi ngang qua hất nước canh nóng vào người tôi! Không biết chị Hoàng có hiểu lầm gì tôi, chọc phải chị ấy”

Giọng nói như khóc này rất ngọt rất đáng thương, chỉ tiếc người nghe là Vũ Vân Hân, chất giọng ngọt ngào này, riêng người phụ nữ này thì không!

Giả vời Giả vờ tiếp đi!

Chị đây thích nhất là phá đám loại người này.

“Nhưng sao tôi lại thấy cô là người đụng cô ấy, người đẩy ngã là cô nhỉ?” Vũ Vân Hân lấy điện thoại ra, đưa ảnh chụp ở bãi đỗ xe ra phơi bày.

Còn về cảnh tượng vừa rồi cũng bị cô chụp lại.

Lúc đầu, cô không nghi ngờ Tuyết Nhi nhiều, miễn là hôm qua cô ta đã đến phòng kho.

Là một người mẹ, cô ấy rất nhạy cảm với mối nguy ảnh hưởng đến sự an toàn của con mình.

Nếu không phải Há Cảo đang mở to mắt ngủ, làm cô lầm tưởng cậu còn chưa ngủ, có lẽ ba đứa con của cô đã bị người ta nấu chín rồi ăn mất rồi.

“Cô giải thích thế nào?” Vũ Vân Hân nhếch môi cười lạnh lùng.

“Tôi không cố ý! Cô đừng hiểu lầm tôi!”

“Hoàng Hà của tôi cũng không cố ý, vậy tại sao cô lại tìm đàn ông bắt nạt cô ấy?” Vũ Vân Hân lạnh nhạt giữ hai tay Tuyết Nhi: “Quỳ xuống xin lỗi Hoàng Hà, có thể tôi sẽ buông tha cho cô, còn không, tôi sẽ mượn bát canh nóng này đổ lên mặt cô”

Cả hai câu nói đều cực đoan tột cùng, giống như những gì Lưu Thế Kiệt nói vừa rồi.

Tuyết Nhi luống cuống.

“Đủ rồi Vũ Vân Hân!” Lưu Thế Kiệt không thể chịu đựng được nữa.

“Đau lòng sao? Sợ sao? Tôi nói cho cô biết, tâm trạng của cô bây giờ như thế nào thì tâm trạng của chị đây như thế đó! Tôi nhấn mạnh một lần nữa rằng ai bắt nạt người của tổ năm tôi sẽ gặp rắc rối với tôi, ngay cả khi tôi phải từ chức, tôi cũng phải giết chết kẻ đó!”

Là một người sếp, cô hiểu rất rõ rằng khi đối xử với nhân viên thì phải đặt mình trong hoàn cảnh của họ, tuyệt đối không được sơ suất hay qua loa có lệ, chỉ khi đối xử tốt với nhân viên, họ mới trung thành mới có cảm giác thân thuộc, có thể tập thể mới đoàn kết lớn mạnh.

“Cút ra khỏi tổ năm cho tôi” Từng câu từng chữ của Vũ Vân Hân đanh thép, mạnh mẽ độc đoán.

Mục Lâm Kiên vừa bước ra khỏi thang máy, đã nghe thấy giọng cô tỪ xa.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Lục Tâm cung kính trả lời: “Hình như là cô Vũ đang dạy dỗ trà xanh”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.