Vợ Yêu Hào Môn Bị Ruồng Bỏ

Chương 113: 113: 3





“Phù…” - Tiêu Lâm Na vừa nhấc chân khỏi phòng, Hình Thiên Nham đã nhanh chóng thở phào nhẹ nhõm, thật khó khăn khi ở cùng cô ta, sau khi trải qua chuyện ngày hôm qua dường như lại càng thêm khó khăn hơn.Hai lần…Thật là vớ vẩn, bản thân lại cùng một người phụ nữ mà mình không yêu phát sinh quan hệ tới hai lần, nghe mới hoang đường làm sao.Có thể nhìn thấy, Hình Thiên Nham vốn vẫn còn sự tôn trọng nhất định với phụ nữ nên đã lấy lễ mà đối đãi với Tiêu Lâm Na.

Sau lần quan hệ đầu tiên của hai người, anh đã nghĩ rằng chỉ cần làm một người đàn ông vô tâm thì chắc chắn có thể hoàn toàn phá hủy hôn nhân giữa họ, nhưng không thể tưởng tượng nổi, họ lại vì đứa con chung mà kết hôn.Nhưng sau khi kết hôn, mỗi lần phải đối mặt cùng Tiêu Lâm Na, anh đều cảm thấy vô cùng thống khổ.Đã có những lúc anh muốn thử tiếp nhận Tiêu Lâm Na, nhưng rốt cuộc đều không làm được, hiện tại dù cô ta mang đến cho anh cảm giác rất tốt đẹp, lại có vẻ như rất thích anh, nhưng mà cũng không biết là vì sao, anh trước sau đều cảm thấy nội tâm Tiêu Lâm Na vốn dĩ không phải là kiểu phụ nữ thanh cao trong sáng thật sự.


Tóm lại là rất kỳ quái.Tuy nhiên, trải qua chuyện hôm qua, anh lại càng cảm thấy thống khổ hơn khi nghĩ đến Tiêu Lâm Na.Rõ ràng không yêu, nhưng lại là vợ chồng, nguyên nhân tới với nhau là bởi đứa con, nên anh mới có thể quyết định cưới Tiêu Lâm Na.

Điều này đối với cô ta mà nói cũng không công bằng.


Mà bản thân anh là một người đàn ông chân chính, dĩ nhiên sẽ cảm thấy hổ thẹn với người vợ mà mình không hề yêu này.“Sao mọi chuyện lại biến thành như vậy nhỉ?” - Mê mang nhìn trần nhà, Hình Thiên Nham mỏi mệt nhắm hai mắt lại.“Những kí ức đó có thể xóa đi hết thảy hay không?” - Đột nhiên có tiếng di động vang lên.

Anh bèn xoay người cầm lấy chiếc di động đặt trên tủ đầu giường: “A lô?”“Cậu tỉnh chưa? Không có việc gì làm đúng không?”“Không có…”“Phù… Vậy là tốt rồi…” - Người gọi tới không ai khác ngoài Uông Dương Minh, đối với chuyện đêm qua anh ta đã suy nghĩ thật lâu, càng nghĩ lại càng cảm thấy sợ hãi: “May mắn ngày hôm qua có vợ của cậu ở đó, nếu không tôi đã gặp phiền toái vì cậu rồi.”“A…” - Chỉ là Uông Dương Minh không biết thôi, có Tiêu Lâm Na ở đó mới thật sự là phiền toái, đối với tình huống ngày hôm qua, anh ta thật mong rằng vào thời điểm ấy bản thân đã không tới.“Cười? Cậu còn cười được ư? Đúng là cậu mới tỉnh nên không phân tích được quan hệ tốt xấu rồi.

Cậu có biết hôm qua, thiếu chút nữa cậu đã “ăn thịt” cô vú em nhà mình hay chưa?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.