Nếu cô đi ra ngoài như vậy, Lộ Nam có thể cười chết cô không!Cô nghĩ nghĩ, tính toán không lãng phí thời gian nữa.Nói không chừng, Lộ Nam này đã về phòng.Lại nói không chừng, người ta ở trong phòng sách rồi!Cô cổ đủ dũng khí, trực tiếp kéo cửa phòng tắm ra, đi ra bên ngoài.Cô mới vừa mở cửa, liền cứng lại rồi.Cô thấy, Lộ Nam ngồi nghiêm trang ở trên sô pha.Trong tay anh cầm một quyển tạp chí.Nghe được động tĩnh, anh ngẩng đầu, liếc mắt một cái liền thấy.Tô Bắc đứng ở cửa phòng tắm, có vài phần co quắp.Khi anh thấy tạo hình trên người Tô Bắc, khóe miệng nhịn không được giật giật.Nhìn đùi đẹp thon dài, da thịt tuyết trắng của cô, cứ như vậy không kiêng nể gì bại lộ ở trong không khí, ánh mắt Lộ Nam, hơi u ám.Mặt Tô Bắc đỏ như sắp nhỏ máu, không biết là bị khí nóng làm đỏ, hay là thẹn thùng thành như vậy.Cô nhìn Lộ Nam một cái, thần sắc có chút mất tự nhiên.Cô duỗi tay che lại khăn tắm trên người, nhanh chóng chạy tới phòng của mình.Lộ Nam vẫn luôn ngồi ở trên sô pha, mặt vô biểu tình nhìn cô.Ngoại trừ màu sắc con ngươi đậm hơn một chút, anh tựa hồ cũng không có bao nhiêu biến hóa.Tô Bắc vốn là tâm thần không yên.Cô chạy hai bước, hơi không chú ý.Đột nhiên, dưới chân trợt một cái.Trong lòng Tô Bắc thầm nói, lần này xong rồi!Thân thể của cô, không chịu khống chế, ngã xuống sàn nhà.Cô thẳng tắp té lăn trên đất, thân thể truyền đến từng trận đau đớn.Đồng thời, cô trơ mắt nhìn, tất cả khăn tắm của mình đều rơi xuống.Cả người cô trần trụi quỳ rạp trên mặt đất.Tô Bắc nhìn ánh mắt đánh giá của Lộ Nam, cô lập tức kinh hô một tiếng.“A……”Lộ Nam ghét bỏ che lỗ tai lại.Tô Bắc nhanh chóng bò dậy từ trên mặt đất, cô nhanh chóng nhặt khăn tắm lên, che lại bộ phận trọng điểm.Ở trong biểu tình cười như không cười của Lộ Nam, cô lấy tốc độ trăm mét lao tới, vọt vào phòng.Cô trở lại phòng, một tay đóng cửa lại.Sau khi cô khóa trái, thử kéo một lần, đích xác khóa kỹ, cô mới an tâm xoay người.Thật là xấu hổ muốn chết!Sao lại phát sinh chuyện như vậy!Tô Bắc dùng lực gõ đầu mình, quả thực là ngu xuẩn về đến nhà.Rõ ràng không có chuyện gì, cô hoảng cái gì!Lần này tốt rồi!Đều bị Lộ Nam xem hết!Biểu tình của co onghiêm túc dựa vào cửa, không thể tiếp tục như vậy được!Trai đơn gái chiếc ở dưới một mái hiên như vậy.Tình trạng quẫn bách này, về sau nếu lại gặp phải, cô nên xử lý như thế nào đây?Tô Bắc trái lo phải nghĩ nửa ngày, cũng không có nghĩ ra biện pháp.Cô bực bội xoa xoa tóc, một đầu ngã lên giường.Lộ Nam nhìn Tô Bắc vọt vào phòng.Khóe môi anh hơi giơ lên.Vừa rồi, tuy rằng chỉ có vài giây, kinh hồng thoáng nhìn*. (*ý tứ là chỉ vội vàng nhìn thoáng qua, lại lưu lại cho người ta ấn tượng sâu đậm)Nhưng mà, thân thể Tô Bắc, cũng đã khắc vào trong đầu anh.Dáng người sao…… Cũng không tệ lắm!Phỏng chừng nếu Tô Bắc biết suy nghĩ của Lộ Nam, khẳng định sẽ phun một ngụm nước dìm chết anh.Ngày hôm sau, lúc Tô Bắc tỉnh lại.Cô đánh giá, Lộ Nam hẳn là đã đi rồi.Cô thu thập xong, giống như làm ăn trộm, lén mở cửa.Cô vươn đầu ra ngoài cửa phòng, nhìn trái phải nửa ngày, sau khi phát hiện xác thật không có người, cô mới yên tâm lớn mật đi ra.