Chương 1109
“Ông nội, cháu muốn học cái này!”
” Bà nội, cháu muốn học cái này!”
Hòa Phong, Lâm Cảnh ở dưới sự hướng dẫn của cô giáo đã rất nhanh tìm ra thứ mà mình thích, Hòa Phong muốn học nhảy đường phố, Lâm Cảnh lựa chọn taekwondo.
“Hòa Phong vì cái gì mà lại muốn học nhảy đường phố vậy?”
Hoàng Ánh sờ sờ đầu của Hòa Phong, thanh âm ôn nhu.
“Bởi vì nhảy đường phố rất ngầu rất đẹp trai!”
Tiểu Hòa Phong nhìn thấy mấy anh trai nhảy đường phố trong ảnh, ánh mắt đều rất dứt khoát và ngầu.
“Nhưng mà trẻ nhỏ học nhảy đường phố rất dễ bị thương, chúng ta học cái khác được không!”
Ông Lâm nhíu nhíu mày.
“Không cần, cháu sẽ học cái này!”
“Được được được, học học học.”
Hoàng Ánh cười tủm tỉm, khó khăn lắm đứa nhỏ mới tìm ra được một thứ mà mình thích, hơn nữa giáo viên dạy cũng đều là những người rất chuyên nghiệp, nên những tình huống như bị thương cũng rất ít khi Xảy ra.
“Hazz!”
Ông Lâm liếc mắt nhìn Hoàng Ánh một cái, không nghĩ tới sẽ có lúc bà lại khinh địch, dễ dàng đáp ứng như vậy, ông còn muốn khuyên can, nhưng Hoàng Ánh đã khoát tay, vô cùng tin tưởng đứa cháu này của mình.
Dù sao nếu đã ở cái tuổi này của bọn họ mà nói, mấy thứ như nhảy đường phố, đều là mấy chuyện không đàng hoàng, chỉ có những thanh niên lêu lổng mới học mà thôi.
“Thế còn Lâm Cảnh thì vì sao lại chọn học taekwondo vậy?”
Hoàng Ánh lại dùng giọng nói ôn nhu như lúc nãy hỏi Lâm Cảnh.
“Bởi vì, sau này khi lớn lên cháu có thể bảo vệ em gái, Hòa Phong, ông nội, bà nội”
Giọng nói non nớt của Lâm Cảnh tràn ngập khắp phòng, ai ở trong phòng này cũng đều nghe thấy, điều này rất ấm áp, nó khiến cho mọi người đều bất giác nở nụ cười.
“Còn cha và mẹ con thì sao?” Hòa Phong gãi đầu, không rõ vì sao mà Lâm Cảnh lại không nhắc tới Lê Nhật Linh và Lâm Quân.
“Bởi vì cha đã là siêu nhân rồi! Cha sẽ bảo vệ tốt cho mẹ.” Thanh âm giòn tan của Lâm Cảnh vang lên, truyền vào tai của mấy người xung quanh.
“Lâm Cảnh giỏi quá!” Hoàng Ánh nở nụ cười, đứa nhỏ này tuy rằng không có quan hệ huyết thống với bọn họ, nhưng cũng là một đứa trẻ khiến người ta yêu thích.
“Vậy chỉ còn Hạ Ly, Hạ Ly muốn học cái gì nào?”
“Hạ Ly muốn học khiêu vũ, Hạ Ly phải làm một cô công chúa nhỏ xinh đẹp.”
Lúc Hạ Ly nói những lời này thì khuôn mặt cũng ửng đỏ theo, ánh mắt có chút ướt át, nói xong thì phát hiện nhiều người như vậy đang nhìn cô bé, cô bé có chút thẹn thùng che mặt.
“Niệm Sơ, Niệm Sơ học cái gì vậy?”
Hạ Ly nghiêng đầu nhìn Niệm Sơ đang nắm lấy mình.
“Cháu, cháu không có gì muốn học cả”
Lâm Niệm Sơ liếc mắt nhìn Hoàng Ánh một cái, tuy rằng đã nói mọi người cùng nhau hòa hợp như xưa, nhưng ngoại trừ những gì nhà họ Lâm cho, cậu bé cũng không yêu cầu thêm cái gì.