Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng Trốn

Chương 1126



Chương 1126

 

“Không có gì đâu, bây giờ con đưa mọi người về nhà trước!”

 

“Về nhà! Nhưng mà..”

 

Hoàng Ánh nhìn thoáng qua vẻ mặt của Hòa Phong và Lâm Cảnh, dáng vẻ vẫn còn chưa được chơi thỏa thích, bà định nói nhưng lại thôi.

 

“Không nhưng nhị gì hết! Mau đi thị Lâm Quân không có thời gian để giải thích nhiều cho họ, anh vội vàng đi tới bãi đổ xe.

 

Lê Nhật Linh chỉ nói cho anh biết đại khái kế hoạch nhưng không hề nói cho anh biết cụ thể hành động ra sao, rốt cuộc bây giờ cô muốn làm gì chứ!

 

Trong lòng anh vô cùng lo lắng, tốc độ lái xe cũng nhanh hơn, muốn nhanh chóng đưa mọi người về nhà, sau đó cho vệ sĩ bảo vệ họ.

 

“Bây giờ con không có nhiều thời gian để giải thích, mọi người phải nhớ kỹ, trước khi con trở về, tuyệt đối không được ra khỏi nhà!”

 

Hoàng Ánh và cha Lâm Quân tuy rằng không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng nhìn dáng vẻ sốt ruột của anh cũng chỉ có thể phối hợp gật đầu đồng ý.

 

Lâm Quân nhìn định vị trên điện thoại di động, Lê Nhật Linh đã tới nơi tổ chức họp báo, di động đột nhiên hiện lên một thông báo, là tin tức về cuộc họp báo ra mắt sản phẩm mới cho mùa đông sắp tới của Công ty LX sẽ được tổ chức vào mười một giờ trưa nay…

 

Lúc này đã là mười giờ ba mươi lăm phút! Đến được cuộc họp báo phải mất hơn một tiếng đồng hồ, xem ra Lê Nhật Linh đã tính toán mọi thứ ổn thỏa, được lắm.

 

Sau khi biết được Lê Nhật Linh muốn làm gì, Lâm Quân lại càng phóng xe nhanh hơn.

 

Xe chạy như bay trên đường, anh không ngừng tuýt còi, tâm trạng bực tức nên việc lái xe cũng trở nên khó chịu hơn.

 

Thời gian dần dần trôi qua, rất nhanh đã tới mười một giờ, cuộc họp báo bắt đầu theo kế hoạch, sau một tràng vỗ tay, Lê Nhật Linh xuất hiện.

 

Không khí ở cuộc họp báo hôm nay vô cùng kỳ lạ, có rất nhiều người đến đây, Lê Nhật Linh cảm giác có vô vàn con mắt đang nhìn chăm chú vào cô nhưng cô vẫn làm ra vẻ không có chuyện gì, cô âm thầm cười lạnh một tiếng.

 

Tin tức đúng là nhanh nhạy, đám phóng viên đã nhanh chóng có mặt chờ từ sớm, cô vừa mới bước ra đã bị một đám phóng viên vây quanh.

 

“Mùa đông năm ngoái sao cô không tổ chức họp báo đúng hẹn mà năm nay mùa xuân còn chưa tới cô đã đổ chức họp báo mùa đông, lẽ nào cô dùng tác phẩm của năm trước để giới thiệu là sản phẩm mới sao?”

 

Giọng nói vừa cất lên, Lê Nhật Linh ưu nhã cười một tiếng, cả người cô mặc một bộ lễ phục tao nhã, chuẩn bị sẵn sàng để trả lời câu hỏi.

 

Đột nhiên ánh đèn khắp khán phòng bị tắt đi.

 

“Có bom!”

 

Trong bóng tối, không biết ai gào lên một tiếng, cả hội trường trở nên hỗn loạn, hoàn toàn mất kiểm soát.

 

Trong lòng Lê Nhật Linh sợ hãi? Không đến mức như vậy chứ? Lẽ nào Jackson vì muốn trả thù cô mà kéo theo nhiều người chết cùng như vậy?

 

Huống hồ, nhà nước quản lý rất chặt chẽ việc dùng súng và thuốc súng, lão ta lấy đâu ra bản lĩnh lớn như vậy chứ?

 

Đám người trở nên hỗn loạn, chỉ có Lê Nhật Linh bình tĩnh đứng tại chỗ, bị người ta đẩy qua đẩy lại.

 

Đột nhiên cô cảm giác có một lực mạnh tác động đến phía sau gáy, giống như bị người ta đánh mạnh một cái, trong máy mắt Lê Nhật Linh hoàn toàn mất đi ý thức, rơi vào trạng thái hôn mê.

 

Sau khi tỉnh lại, đôi mắt cô bị một tấm vải đen quấn quanh, không thể biết bên ngoài xảy ra chuyện gì.

 

Lê Nhật Linh giãy giụa một chút, chỉ có thể kêu lên vài tiếng.

 

“Ông chủ, cô ấy tỉnh rồi”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.