Chương 1358
Đương nhiên, Hà Dĩ Phong sẽ không ép Trần Tẩm và Trần Hi Mặc vào đường cùng, bây giờ nói thế chỉ là vì để James thoả hiệp mà thôi.
“Hà Dĩ Phong!”
James nghiến răng, rõ ràng là đang bất lực.
“Ồ, đúng rồi, Tổng giám đốc James, tôi vẫn có chuyện, ông nghĩ kĩ nhé, có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào! Tôi không ở đây với ông được.
nữa, với cả trước khi chết, Robert đã trao toàn quyền tiếp nhận LX cho ông, cho nên chắc là bây giờ Tổng giám đốc James đang rất bận, dù sao bây giờ LX nát như nồi cháo ấy mà”
Hà Dĩ Phong nhướng mày, cầm lấy túi văn kiện đi ra ngoài.
“Hừt James đấm lên mặt bàn một cái, kêu lên một tiếng buồn bực, cả người bỗng mềm nhũn trên ghế.
Bỗng eo ông ta đau đớn, ông ta hít thở mạnh, khó khăn thở vài cái, đau đến mức nằm vật ra đất.
“Tổng giám đốc .James!”
€ó người gọi ông ta, nhưng ông ta đã ngất đi.
“Bác sĩ, cha tôi thế nào rồi?”
Trần Tẩm đứng ngoài phòng bệnh, nhìn vào trong một cái, kéo góc áo bác sĩ, nước mắt lăn dài.
“Bệnh nhân không sao, chỉ là tinh thần căng thẳng thời gian dài, dẫn đến cao huyết áp! May là được đưa tới đây kịp, bây giờ đã ổn định rồi!”
“Cảm ơn, cảm ơn bác sĩ!”
Trần Tẩm nhìn James trong phòng bệnh, không biết là thương hay ghét, nhưng thấy ông ta như thế, chắc chắn vẫn sẽ buồn.
“Cô Trần Tẩm!”
Một tên đàn em đứng ngoài lễ phép chào hỏi Trần Tẩm.
“Suytl”
Trần Tẩm ra hiệu im lặng, kéo anh ta sang một bên.
“Cậu là trợ lí của cha tôi, hôm nay là cậu thông báo cho tôi chuyện cha tôi xảy ra chuyện đúng không?”
“Vâng!”
“Cảm ơn cậu, sau này cha tôi có việc gì hãy nhớ báo cho tôi, tôi sẽ không để cậu chịu thiệt đâu!”
“Cô làm quá rồi, chuyện này là trách nhiệm của tôi, cô không vào thăm ông ấy sao?”
Trần Tẩm nhìn phòng bệnh, sau đó thở dài.
“Tôi không vào thì hơn, cậu chăm sóc cha tôi giúp tôi, giờ tôi không tiện”
“Tôi đã rõ!”
“Ừm!
Trần Tẩm gật đầu rời khỏi bệnh vi “Tổng giám đốc .James, ông tỉnh rồi!
“Ừm!
“Ban nãy cô Trần Tẩm có qua đây thăm ông!”
“Hả?”
James ngồi thẳng lên, nhìn ra ngoài cửa.
“Vâng, cô Trần Tẩm đã rời đi cô ấy rất quan tâm ông”
James nghe trợ lí nói thế thì im lặng.
“Đi, làm thủ tục xuất viện cho tôi, tôi muốn tới toà án”