Chương 1392
Đối với hai người đã có nhiều năm làm kinh doanh, đều được coi là có kinh nghiệm lão làng, nhìn chuyện đời cũng nhiều, cho nên hai người cũng tự động quên đi việc .James vừa xuất hiện trước đó.
Một chút cũng không thấy xấu hổ.
“Không ngờ đường đường là tổng giám đốc mà cũng sẽ nghe lén người khác nói chuyện.”
Cetina không nhìn anh, chỉ nhìn chén trà, tự mình chế giễu Lâm Quân.
“Tôi chưa từng nói Lâm Quân này là chính nhân quân tử, ngược lại là bà Cetina, nếu tôi mà không nghe lén thì sao biết được chuyện cũ lại đặc sắc đến vậy!”
Lâm Quân nhếch miệng, dù bận vẫn ung dung nhìn người phụ nữ trước mặt.
“Anh nói đến việc tôi đối với chồng tôi à, đừng nghe .James nói bậy, đó đều là anh ta nói bừa”
Nói đến đây, trên mặt Cetina có một tia không kiên nhẫn.
“Ồ, thật sao?”
Ý cười trên mặt Lâm Quân lại càng sâu..
“Tôi cũng hết cách rồi, tôi và chồng gầy dựng lại gia đình, anh ấy có một đứa con trai, đối với tôi cũng có thành kiến, vì tiền đồ của con, tôi không thể không làm vậy”
Cetina giải thích.
“Tôi không có hứng thú với quá khứ của mấy người! Tôi cũng không muốn tìm hiểu, có điều hợp tác giữa tôi và Bắc Hải?”
Lâm Quân gõ gõ ngón tay, trên mặt là nụ cười không ép buộc.
“Tôi đã từ chối James trước mặt của anh thì đương nhiên là muốn hợp tác với tập đoàn Lâm thị của các anh rồi. Chuyện này tổng giám đốc Lâm cứ yên tâm đi”
Cetina đặt chén trà trong tay xuống, cảm giác Lâm Quân sẽ không gây phiền phức trong chuyện này, ánh mắt cũng ôn hòa lại một chút.
“Đây là hợp đồng, bà Cetina có thể nhìn một chút, nếu không có vấn đề gì thì chúng ta liền ký, tránh đêm dài lắm mộng”
Lâm Quân lấy bản hợp đồng trong túi công văn ra, đẩy tới trước mặt Cetina, anh cũng phải chuẩn bị kỹ càng trước, huống chỉ trước giờ anh không dám khinh thường khi đối mặt với James.
Cho dù là hổ lạc xuống đồng bằng cũng không có nghĩa là James sẽ bỏ qua như vậy, đương nhiên anh phải hoàn thành công tác chuẩn bị.
Cetina nhìn hợp đồng rồi lại liếc mắt nhìn Lâm Quân, che miệng cười khẽ vài tiếng, trực tiếp cầm hợp đồng qua ký tên xuống, cũng không đọc lại.
“Bà không đọc nội dung à?”
Lâm Quân giang tay ra, nhìn bà ta, mặc dù là câu hỏi, nhưng trên mặt lại chẳng hề có điểm hiếu kỳ hay là kinh ngạc.
“Ừm, hợp tác với tổng giám đốc Lâm khiến tôi rất yên tâm, cũng hi vọng anh sớm đánh bại cái tên James này chút.”
Cetina ưu nhã duỗi cánh tay thon dài ra, bắt tay với Lâm Quân, trong nháy mắt hai người liền đạt thành ý kiến chung.
Mà phía này, người mà Lâm Quân sắp xếp ở Thái để tiếp tục tìm kiếm Lê Nhật Linh đột nhiên phát hiện một bóng dáng gần giống với Lê Nhật Linh trong một nCôi làng, nhưng bỗng chốc lại biến mất.
Người nọ lập tức cho người gọi điện cho Lâm Quân.
“Alo, chuyện gì thế?” Bên Lâm Quân vẫn đang là buổi đêm, anh nhấc điện thoại trong mơ màng.
“Alo, thưa anh Lâm, chào anh, chúng tôi phát hiện một người giống với cô Lê Nhật Linh ở Thái, nhưng vì quá nhiều người, nên chỉ mới thấy góc nghiêng, không dám chắc chắn, anh thấy có phải nên…”
“Cái gì? Phát hiện Nhật Linh rồi?” Cơn buồn ngủ của Lâm Quân đột nhiên tiêu tan, anh ngồi bật dậy, đến tay đang cầm điện thoại cũng không nhịn được mà hơi run lên vì quá kích động.