Chương 1633
“Được” Lần này Lâm Hạ Ly học ngoan, không nhúc nhích ngồi trên giường, chờ Hạ Gia Huy sắp xếp.
Nhìn Lâm Hạ Ly biết điều như vậy, Hạ Gia Huy bật cười, đưa tay sờ đầu cô bé rồi ra ngoài gọi bác sĩ.
Sau khi thu dọn một chút, hai người dạo.
bước trên đường nhỏ trong sân trường, nhìn mặt trời ngã về Tây trong sân trường, Lâm Hạ Ly không khỏi cảm khái, cuộc sống như vậy mới là thứ cô bé muốn, có Hạ Gia Huy làm bạn, phiền não gì cũng không phải chuyện cần bận tâm.
“Hạ Gia Huy, cậu thích hoàng hôn chứ?”
Lâm Hạ Ly nghiêng đầu hỏi cậu bé.
“Tớ thích bình minh hơn hoàng hôn, bởi vì bình minh vĩnh viễn tượng trưng cho hy vọng và ánh sáng, nó mang đến chắc chắn là một ngày sáng chói. Mà hoàng hôn thì khác, nó giống như đại diện cho tuổi già, mặc dù ấm áp mềm mại, nhưng cũng tượng trưng cho sự mất mát”
Hạ Gia Huy cúi đầu nhìn Lâm Hạ Ly thấp hơn cậu bé nửa cái đầu, khẽ xúc động “Tớ cảm thấy hoàng hôn rất đẹp, tớ cho rằng hoàng hôn là đại diện cho mùa thu hoạch, nó đại diện kết quả và gặt hái, mọi người bận rộn một ngày có thể nhân thời gian này nghỉ ngơi thật tốt một chút, bổ sung năng lượng của mình”
Lâm Hạ Ly có cách nhìn đặc biệt với hoàng hôn, có một điều cô bé không nói ra, điều cô bé ngưỡng mộ nhất trong cuộc đời này chính là hai người cùng nhau năm trên một chiếc ghế dài, dưới ánh mặt trời lặn, nhàn nhã vô cùng và ấm áp vô cùng, và hai người mà cô bé hy vọng nhất chính là cô bé và Hạ Gia Huy.
Hạ Gia Huy biết ánh bình minh hy vọng mình yêu thích mới là động lực giúp cậu bé dũng cảm sống sót, nếu như không có hy vọng, cậu bé không dám tưởng tượng mình sẽ như thế nào, đứa trẻ từ nhỏ lớn lên trong nghèo khó, luôn có một loại yêu quý và hướngtới bình minh, mỗi ngày sáng sớm nhìn thấy ánh dương khắp phòng, cho dù một ngày tốt đẹp bắt đầu, bọn họ sợ hãi lần nữa rơi xuống đáy xã hội, bọn họ sợ cả đời này lại không chạy thoát cảnh nghèo khó này.
Mà giống như Lâm Hạ Ly từ nhỏ đã lớn lên trong giới thiên kim tiểu thư giàu có vậy, thật ra thì cô bé không có bao nhiêu cảm xúc đối với bình minh, bởi vì những người như bọn họ căn bản là chưa bao giờ phải lo lắng về vấn đề vật chất, bọn họ cũng không thiếu cái gì cả, cho nên bọn họ thích một hoàng hôn thư thái lại lười biếng mà không phải là ánh bình mình đầy mạnh mẽ, những người sống cuộc sống đứng trên đỉnh kim tự tháp từ khi sinh ra sẽ luôn khác biệt so với những người nghèo kia, cho nên, đây cũng là khác biệt lớn nhất giữa Hạ Gia Huy và Lâm Hạ Ly.
“Người hầu nhỏ, cậu đang suy nghĩ cái gì vậy? Lâu như vậy cũng không nói lời nào?”
Lâm Hạ Ly nhìn Hạ Gia Huy nãy giờ không có nói lời nào, ánh mắt trống rỗng, không biết là đang suy nghĩ gì.
“Không có gì, cậu nên về nhà đi, xe đưa đón cậu đã đến rồi đó” Hạ Gia Huy bị một tiếng hỏi này của Lâm Hạ Ly kéo ra khỏi suy nghĩ, ngẩng đầu nhìn lên, tróng nháy mắt đã đi đến cổng trường học.
Hạ Gia Huy nhìn thấy được xe đến đón Lâm Hạ Ly là một chiếc xe thể thao cao cấp, từ bên trong lộ ra gương mặt của của một cậu trai nhà giàu đẹp trai tà mị, đây chính là Lâm Hòa Phong đến đón Lâm Hạ Ly, nhìn thấy Hạ Gia Huy, Lâm Hòa Phong lễ phép cười một cái với cậu, ngay sau đó dịu dàng vẫy tay ý bảo em gái mình nhanh chóng lên xe.
Hạ Gia Huy lễ phép cười đáp lại một tiếng, lập tức cúi đầu nở nụ cười với Lâm Hạ Ly, ý bảo cô bé nên đi rồi.
“Ngày mai chúng ta cùng nhau ăn sáng ở cổng trường nhé? Người hầu nhỏ. Lâm Hạ Ly dường như không có phát hiện ra sự khác thường của Hạ Gia Huy, vẫn vui vẻ hẹn cậu sáng mai cùng nhau đi ăn sáng.
“Được” Hạ Gia Huy cười với cô bé một cái thật đẹp trai, sau khi cậu nói xong chữ được, Lâm Hạ Ly lập tức ngồi lên chiếc xe thể thao.
cao cấp kia, xe chạy như bay, Lúc này Hạ Gia Huy thấy có chút cô đơn, cậu không biết lựa chọn ày của mình là có chính xác hay không, bên tai hiện ra những lời của Lâm Hòa Phong anh trai của Lâm Hạ Ly đã nói, nhớ tới những lời này, Hạ Gia Huy đột nhiên thấy rất buồn phiền, trong lòng giống như bị ai đó đánh một cái thật khó chịu, nhưng lại không có chỗ phát tiết.