Chương 1646
“Em mà cũng biết học bài sao! Không phải thứ em ghét nhất là bài vở à? Trời ạ, đã xảy ra chuyện gì rồi cơ chứ?” Chuyện lần này đã làm thay đổi Chí Linh, cậu không thể tin được đứa em gái bé bỏng của mình lại đang ngồi ở bàn chăm chỉ học tập.
Nhớ lại lúc trước, cậu luôn muốn cô bé chăm chỉ học hành, cố gắng kèm cặp nhưng lần nào cô bé cũng viện cớ với đủ thứ lý do quái đản khiến hai anh em không còn cách nào khác đành phải mặc kệ cô bé, cùng lắm thì sau này đưa cô bé ra nước ngoài du học là được.
“Đúng vậy, em chỉ đang học thôi, các anh có ý kiến gì không?” Lâm Hạ Ly trừng mắt nhìn hai người “Không, không, các anh làm sao dám có ý kiến cơ chứ?” Lâm Hòa Phong và Chí Linh vội vàng cười ha hả, xem ra Lâm Hạ Ly đang chăm chỉ học hành sắp bị bọn họ chọc giận rồi, tức giận là không tốt đâu. Lâm Hạ Ly mà tức lên thì không phải thứ mà hai người chịu được, đến lúc đó lại chỉ biết than thân trách phận thôi.
“Ok, vậy hai người có thể qua một bên cho mát, đi ra chỗ khác, chị đây muốn học tập!”
Lâm Hạ Ly vội vàng đuổi bọn họ đi, hai anh em nhàn rỗi đứng ở đây thật sự sẽ ảnh hưởng đến việc học của cô bé, đến lúc đó, không học hành giỏi giang, làm sao cô bé có thể giải quyết vấn đề nan giải cho Hạ Gia Huy được đây.
“Tốt thôi, bọn anh đi ngay bây giờ” Lâm Hòa Phong vội vàng kéo Chí Linh rời đi.
Ngay sau khi họ rời đi, Lâm Hạ Ly ngay lập tức lao vào trạng thái học tập chăm chỉ.
“Em nói xem Hạ Ly lại có thể học bài, hôm nay anh đã thấy điều kỳ lạ gì vậy?” Lâm Hòa Phong vẫn đang nói chuyện phiếm với Chí Linh về việc học của Lâm Hạ Ly.
“Em đoán là lại vì thãng nhóc hôi hám Hạ Gia Huy kia” Phân tích của Chí Linh luôn thấu đáo nhất, trừ Hạ Gia Huy ra, không ai có thể có đủ sức quyến rũ như vậy để khiến Lâm Hạ Ly thay đổi *Á, lại là cậu ta sao. Chả trách tại sao những ngày này Hạ Ly không để ý đến chúng ta. Đều tại tên nhãi ranh Hạ Gia Huy đó” Lâm Hòa Phong có chút ghen tị. Em gái của họ đã có người mình thích. Cảm giác như hai người anh bị bỏ rơi, bơ vơ không nơi nương tựa.
Trong lòng cậu bé lại ghi thêm một món nợ với Hạ Gia Huy, có thể Hạ Gia Huy và Lâm Hạ Ly sẽ ở bên nhau, vậy là chướng ngại vật chắn giữa họ sẽ thêm một tầng nữa.
Hạ Gia Huy Lâm Hạ Ly mấy ngày nay luôn chìm trong học tập, vì muốn bổ túc cho hạ Gia Huy, cô bé đã cố gắng hết sức, không ra ngoài chơi, cô bé ở trong lớp gần như cả ngày.
Những người trong lớp và tất cả giáo viên đều rất ngạc nhiên, họ chưa bao giờ thấy Lâm Hạ Ly như thế này. Lâm Hạ Ly như vậy giống hệt như cái bóng của Hạ Gia Huy.
Chỉ vào cuối tuân, Lâm Hạ Ly mới đến bệnh viện gặp Hạ Gia Huy, và đưa cho cậu nội dung của các môn học mà mình đã học hàng tuần. Hai người yên lặng ở trong hành lang bệnh viện, học lại những kiến thức mà Hạ Gia Huy đã bỏ lỡ.
So với sự khao khát kiến thức của Hạ Gia Huy thì Lâm Hạ Ly cách cậu bé rất xa, cậu bé khao khát kiến thức, đối với cậu bé, kiến thức giống như suối nước trong sa mạc khát khao, lâu lắm rồi mới thấy, là ngọn đèn sáng trên con đường tối tăm, cậu bé luôn tin rãng kiến thức có thể thay đổi vận mệnh và thắp lên hy vọng mới trong cuộc sống u ám của cậu bé.
Lần này, Lâm Hạ Ly lại đến bệnh viện như thường lệ, nhìn vào trong phòng, thấy Hạ Gia Huy không có ở đó, tưởng cậu đi lấy nước nên cô bé ngồi trên ghế chờ ngoài hành lang, yên lặng chờ đợi.
Nhưng đợi một lúc lâu không thấy bóng dáng của Hạ Gia Huy đâu, Lâm Hạ Ly cũng không thể ngồi yên được nữa, nhẹ nhàng đẩy cửa, chầm chậm bước vào.
“Là Gia Huy đấy à?” Một giọng nói có chút già nua và ốm yếu truyền ra từ giường bệnh, Lâm Hạ Ly giật mình, lúc đến bệnh viện cô chưa từng nhìn thấy cha của Gia Huy, để không làm phiền, cô và Hạ Gia Huy đều học ở bên ngoài phòng bệnh.
Nhìn thấy “Hạ Gia Huy” chưa nói lời nào, ông ấy quay lại và thấy Lâm Hạ Ly đang lúng túng đứng đó.
“Cháu là?” Vẻ mặt của ông ấy hiện lên nghỉ ngờ, cô gái nhỏ ăn mặc đẹp đế và giàu có này là ai vậy?
“Chào chú Hạ, cháu, cháu là bạn cùng lớp của Hạ Gia Huy, cháu đến đây để đưa bài tập mấy ngày qua đã học cho cậu ấy ạ” Lâm Hạ Ly nói, đối mặt với cha của cậu ấy, Lâm Hạ Ly mình như cô con dâu xấu hổ lúng túng khi gặp cha chồng.
Đặc biệt cha của Hạ Gia Huy còn nhìn cô bé từ trên xuống dưới, khiến cô bé càng thêm bối rối, không biết phải làm sao.
“Ồ, hóa ra là bạn học của Hạ Gia Huy, lại đây, ngồi đi, ăn hoa quả đi cháu” Cha của Hạ Gia Huy bật cười.