Chương 824
“Tina! Cái này là tán gái rồi còn gì, cậu có tin bây giờ tôi gọi điện thoại cho Lê Minh Nguyệt không”
“Đừng, dừng gọi, sự thật không phải như cậu nghĩ đâu. Lần trước cô lễ tân ở Việt Nam tiếp đón cậu cũng cho cậu số điện thoại đấy? Tôi muốn số điện thoại của cua cô lê tân ngoại quốc này là vì tôi định thông qua bọn họ để tìm hiểu bên trong công ty họ. Nhưng nếu hỏi một người thì nó thì thông tin sẽ không đúng mấy, nhưng nếu có hai người để chúng ta so sánh thì sự thật là gì chúng ta sẽ biết ngay.”
Hà Dĩ Phong lo lắng nhìn chiếc điện thoại trong tay Lâm Quân, anh ta sợ Lâm Quân sẽ vô tình ấn nhầm gọi cho Lê Minh Nguyệt “Cậu nói cũng đúng, hôm nay sẽ bỏ qua cho ậu” Lâm QUân vừa cất điện thoại vào trong túi vừa nói.
“Vậy bây giờ chúng ta định làm gì?”
“Theo như lời cậu nói thì tối nay gọi ddienj thoại cho hai cô lễ tân đó.”
“Tôi gọi?”
“Có vấn đề gì à?”
“Hình như Tina có hứng thú với tôi, nên tôi có thế thử xem nào, nhưng còn cô tiếp tân người Việt Nam!”
Hà Dĩ Phong còn chưa nói hết câu thì Lâm Quân đã biết anh ta định nói gì “Cô ta thì để tôi gọi”
“0k”
Hà Dĩ Phong vỗ tay một cái, như vậy thì nếu sau này Lê Minh Nguyệt biết thì anh ta cũng có lý do để nói, cả Lâm Quân cũng tham gia vào việc này.
“Vậy còn Phó chủ tịch kia?”
“Ông ta?”
Bước chân của Lâm Quân dừng lại, anh nhìn qua xung quanh, anh nhớ lại hia vụ tai nạn vừa rồi, đối phương biết rõ hành động của anh, chắc chắn là họ đã cho người theo dõi anh hoặc là đặt thiết bị định vị nào đó ở trên người họ.
Nhưng mà Lâm Quân và Hà Dĩ Phong là người rất cẩn thận, họ không thể nào đặt được thiết bị định vị trên người anh và Dĩ Phong, anh đã kiểm tra người Hà Dĩ Phong nhưng không thấy gì cả, cho nên có thể loại bỏ phương án thứ hai, vậy có nghĩa là có người đang theo dõi bọn anh.
ANh vẫn chưa biết Lê Nhật Linh đang ở đâu và anh cũng chỉ biết sợ qua công ty LX, nhưng anh biết rằng đây mới là bắt đầu câu chuyện thôi.
Cho nên anh phải cẩn thận khi thực hiện các hành động tiếp theo của mình, mới có thể phòng ngừa mọi thứ được.
Lâm Quân xoa xoa lông mày, trong lòng anh cũng dần dần bình tĩnh lại.
Ở thành phố Hà Nội, Lê Minh Nguyệt dẫn bọn nhỏ đến phòng trò chơi, bé Hạ Ly yên lặng nằm chặt bàn tay mũm mĩm của mình, Lê Minh Nguyệt thấy vậy thì cangf thích đứa bé.
“Bé Hạ Ly ngoan quá, nhìn thế nào cũng không giống tên xấu xa Hạ Dĩ Phong đó, cả ngày chỉ biết bắt nạt cô”
“Chú Phong rất tốt, chú ấy cho Hà Phong và bé Chí Linh bộ đồ chơi xe ô tô điều khiển từ xa”
Bé Chí Linh giơ tay lên kháng nghị câu nói của Lê Minh Nguyệt.
Lê Minh Nguyệt chỉ đành nhún vai, hai đứa bé này đã bị Hòa Dĩ Phong thu mua mất rồi!
“Cô Minh Nguyệt cũng tốt mà?” Bé Hạ Ly bữu môi một cái rồi nói thay cho Lê Minh Nguyệt, mấy hôm trước cô Lê Minh Nguyệt ngã bị thương ở chân, bây giờ cô ấy còn chưa khỏi đâu!
“Cô Lê Minh Nguyệt rất tốt ạ, nhưng cháu muốn cha mẹ” Hòa Phong chu cái miệng nhỏ nhắn, rõ ràng cậu bé hơi buồn bã.