Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng Trốn

Chương 974



Chương 974

 

“Cứ làm theo ý các người.”

 

Lâm Quân xoay chén trà trong tay, không ngẩng đầu, chỉ nghiêng đầu liếc mắt nhìn Lê Nhật Linh.

 

Cô hiểu ý đứng dậy giúp bọn họ mở cửa, rồi đứng canh luôn tại cửa phòng, theo dõi từng hành động của họ.

 

“Đại ca, không phát hiện tài liệu nào cả!”

 

Một lúc sau, lần lượt từng người chạy đến báo cáo với người đàn ông này.

 

Người đàn ông gượng gạo nhìn bọn họ, sau đó đổi mặt lịch sự nhìn Lâm Quân: “Thật ngại quá, chúng tôi đã làm phiền đến anh Quân rồi”

 

Dứt lời liền xoay người chuẩn bị rời đi.

 

“Đợi đã!” Lâm Quân đặt chén trà xuống, dựa lưng vào ghế sô pha, dáng vẻ nghênh ngang, bỡn cợt.

 

“Anh Quân còn muốn dặn dò điều gì sao?”

 

“Trở về nói với Jackson, tôi lần này đồng ý cho các người vào nhà, không phải vì để hoàn thành việc hợp tác giữa đôi bên, mà chính là muốn cho ông ta biết, tôi và ông ta không phải là những người đi chung một đường, tôi cũng không phải là loại người đê tiện, bỉ ổi như ông ta và càng không bao giờ có ý định hợp tác với loại người như thế. Các người về nhắn lại, để ông ta tự giải quyết cho ổn thỏa đi”

 

Mấy tên thuộc hạ của .Jackson đứng đó nhìn nhau, hiển nhiên ngày thường bọn họ bị Jackson huấn luyện quen rồi, chỉ thấy người khác nịnh bợ .Jackson chứ nào có gặp phải loại người kiêu ngạo, hống hách, trực tiếp chống lại với ngài Jackson như Lâm Quân. Người này quả nhiên không đơn giản!

 

“Được, vậy anh Quân, chúng tôi trở về trước!”

 

Bọn họ bị khí chất của Lâm Quân dọa sợ, vội vã rời đi.

 

“Chồng của em có khác!”

 

Lê Nhật Linh khoanh tay dựa vào tường, nhìn bọn họ ảm đạm rời đi, lại nhìn sang Lâm Quân đang giả bộ lạnh lùng, cảm thấy hơi buồn cười.

 

“Vợ của anh cũng rất giỏi mà, luôn luôn ngầm hiểu ý của anh.”

 

Nghe giọng nói của Lê Nhật Linh vang lên từ sau lưng, Lâm Quân đứng dậy cười khanh khách, trong mắt còn lóe lên một ít ý cười xấu xa.

 

Làm gì còn dáng điệu lạnh lùng của một chủ tịch như vừa rồi Nhưng quả thực, làm sao anh có thể lạnh lùng trước mặt người mình yêu được?

 

Lê Nhật Linh nhìn thấu ý định của Lâm Quân, lập tức chạy trốn khỏi phòng.

 

Lâm Quân sao có thể để cô có cơ hội, nhanh chóng bắt kịp! Trong chớp mắt, anh dùng chân đá cửa, làm cửa phòng đóng lại.

 

Anh đã lâu không thân mật với Lê Nhật Linh, một động vật ăn thịt như anh sao có thể nhịn thêm nữa?

 

“Không tìm được gì cả?”

 

Jackson lật xem tài liệu trước mặt, không nhìn người đàn ông, vẻ mặt khó đoán.

 

“Đúng vậy thưa ngài!”

 

Cho dù ông ta không tức giận, người đàn ông vẫn lo sợ nhìn về phía Jackson, nhớ lại những lời của Lâm Quân đã nói, không dám báo cáo lại!

 

“Đúng như dự đoán! Anh ra ngoài trước đi! “

 

“Vâng!” người đàn ông gật đầu “Sao vẫn chưa đi?”

 

dackson ngẩng đầu nhìn người đàn ông, ông ta lập tức thấy lạnh cả sống lưng.

 

“Ngài Lâm…. muốn tôi chuyển đôi lời cho ngài!”

 

“Hửm, cậu ta muốn nói gì?”

 

Lần này, Jackson bỏ tài liệu trong tay xuống, nhìn thẳng vào người đàn ông.

 

“Nhưng… những lời này tôi không dám nói!” ông ta nhìn 4ackson, sợ hãi cúi đầu, chân cũng đứng không vững.

 

“Nói!” Giọng nói của Jackson trở nên trầm thấp, nghiêm nghị khiến người khác không dám phản kháng, ông cho rằng không có chuyện gì cả, nhưng hiện tại xem ra Lâm Quân chắc chắn chẳng có lời hay ý tốt nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.