Sính Đình và Lý Băng nghe Thủy Nhi nói vậy mặt lập tức đỏ lên giống như quả hồng, cúi đầu xuống có chút ngượng ngùng nhìn Thủy Nhi.
Thủy Nhi nhìn bọn họ, nếu cô không đi tới thì không biết câu chuyện của bọn họ còn đi đến đâu nữa?
Sính Đình nhìn Thủy Nhi không nói lời nào, nửa ngày mới hỏi: "Thủy Nhi, cô tới đây có phải có chuyện tìm tôi hay không?"
Thủy Nhi nghe Sính Đình nói thế liền vỗ vào đầu của mình một cái rồi nói: "Ai da, tôi làm sao lại quên mất, định đến bảo cô thay tã cho bảo bảo, bảo bảo vừa ỉa thối ra rồi !"
Nhìn thấy những thứ kia, Thủy Nhi cảm thấy mình không có dũng khí để chùi đít cho chúng, vốn định tìm người đến giúp một tay, không ngờ lại bị Belle giam lỏng nên ý định tìm bảo mẫu không thể thực hiện được!
Sính Đình nhìn Thủy Nhi, nghe thấy bảo bảo ỉa rồi, chỉ có thể chấp nhận đi lên thay rửa cho chúng.
Bên ngoài một tòa biệt thự cổ kính, mười người mặc tây trang màu đen, đeo kính đen, đứng thành hai hàng, các trên mặt người nào cũng lạnh lùng và nghiêm trang.
Bên trong khu vườn rộng lớn kia, một người đàn ông trung niên đang ngồi ở trên ghế mây, ánh mắt lạnh lùng tràn đầy tàn nhẫn, nhìn chằm chằm người đàn ông trẻ tuổi đang quỳ gối ở một bên.
"Con còn muốn người phụ nữ kia sao, ta đã nói với con rồi, không nên đi chọc vào người của chính phủ, con xem lại mình đi cư nhiên lại chọc phải vào quan viên của chính phủ Trung Quốc, hơn nữa còn là hai nhân vật lợi hại như vậy, con có nghĩ đến gia tộc Bruce cũng vì vậy mà bị con phá hủy hay không!"
Lão ta thật sắp bị đứa con bất hiếu này làm cho tức chết, mới vừa nhận được tin tức mới nhất, Belle lại vì một người phụ nữ Trung Quốc mà thiếu chút nữa đã giết chết Thị trưởng và thượng tướng của nước này!
Hiện tại chính phủ Mỹ đang điều tra chuyện này, nếu không phải lão ta kịp thời bưng bít bên kia lại thì bọn họ nhất định sẽ lập tức tra được nơi này, hắn ta hiện tại cũng không biết nên làm thế nào.
Ở trong đại gia tộc Bruce chuyên long tranh hổ đấu này, có bao nhiêu người đều muốn tranh đoạt ngôi vị thiếu chủ này, vậy mà ngược lại Belle lại còn làm ra chuyện ngu ngốc như vậy .
Nếu để cho những người đó biết, bọn họ nhất định sẽ mượn cơ hội này để đẩy nó xuống.
Thằng con bất hiếu này, thật sự làm cho lão ta sắp tức chết rồi.
"Cha, một chuyện nhỏ như vậy mà cha phải tức giận như thế sao? Không phải chỉ là Mạc Thiên Kình tên Thị trưởng Diệp Duệ thôi sao? Hai tên ngu ngốc, con sẽ đem bọn hắn giải quyết sạch sẽ, sẽ không để cho bọn hắn làm trở ngại chúng ta, cha cứ thoải mái. . . . . . Bốp!"
Belle vẫn chưa nói hết liền bị cha mình đứng lên tát một cái lên mặt.
Trên nét mặt già nua của Bruce. Khải Địch đã bị con trai mình chọc cho giận xanh, tuy hắn ta đã già nhưng chưa có chết, không ngờ thằng con này đã làm ra chuyện như vậy, biết rõ có lỗi nhưng lại quật cường không chịu hối cải, thật sự làm lão ta sắp tức chết rồi.
"Cha, cha đánh con!"
Belle rất kinh ngạc, ba hắn lần này cư nhiên động thủ đánh hắn, phải biết rằng hắn ta chính là đứa con khiến cho ba hắn kiêu ngạo nhất, tại sao ông lại đánh hắn chứ.
Khải Địch nhìn Belle chằm chằm, phân phó với thủ hạ Lệ Thanh đang đứng một bên.
"Các người trông chừng thiếu chủ cho ta, nếu như nó dám rời khoit biệt thự một bước, lập tức phế nó!"
"Ba!"
Chẳng những, những tên thủ hạ kia bị lão làm cho giật mình mà ngay cả Belle cũng không ngờ được này lần, ba hắn cư nhiên lại tức giận đến thế.
Khải Địch nhìn Belle chằm chằm, đưa ra thông điệp cuối cùng.
"Belle, nếu như con không muốn chết, thì sống ở chỗ này cho ta, nếu không ta tuyệt sẽ không nhân nhượng cho con đâu!"
"Ba, con chính là con trai duy nhất của ba, làm sao ba có thể tàn nhẫn với con như vậy!"
Belle thật sự không thể tin được, ba hắn lại có thể biết tàn nhẫn đối với hắn như vậy!
Khải Địch nhìn Belle, tức giận muốn tát một cái nữa lên mặt thằng con trời đánh, lão làm vậy là tốt cho nó mà nó lại nói là lão tàn nhẫn. Lão cũng biết nó là con trai duy nhất của mình, nhưng tại sao nó lại không suy nghĩ một chút, nó làm như vậy đối với cha nó có bao nhiêu vô tình!
"Belle, phải nhớ lời của ba đã nói, cho dù thế nào cũng là vì tốt cho con thôi!"
Belle nhìn ba của mình, nhìn vào đôi mắt sắc bén như chim ưng kia, trái tim của hắn bắt đầu run rẩy.
Ba hắn vốn là như vậy, làm cái gì đều là nói là hắn làm được, nhưng là mặc kệ có làm thế nào thì cha hắn đều không bao giờ nói qua với hắn một câu, luôn độc tài như vậy.
"Ba, lần cũng ba đừng nhúng tay vào có được hay không, lần này con nhất định có thể xử lý tốt được những người đó, vị trí trong gia tộc Bruce cũng vậy con cũng có thể làm cho nó vững vàng, sẽ không có ai có bản lĩnh đánh bại con được!"
Hắn là bậc vương giả, tuyệt đối sẽ không bại dưới tay của Mạc Thiên Kình, càng không thể nào thất bại trước những ánh mắt như sói đói đang nhìn chằm vào vị trí người nối nghiệp của gia tộc Bruce.
Khải Địch nhìn Belle chằm chằm, hừ lạnh một tiếng.
"Belle, đừng cứ cố chấp như vậy, nếu không đừng trách ba tuyệt tình!"
Khải Địch lạnh giọng nói xong liền đi ra cưa, Belle liền vội vàng đứng lên đuổi theo.
Hắn cũng không tin nếu cứ thế đi ra ngoài, ba hắn sẽ thật sự nổ súng bắn vào chân của hắn hay sao ?
Khải Địch nhìn Belle đang đi về phía cửa chính, lấy súng ở bên hông ra, không chút do dự bắn vào chân trái của hắn.
"Bùm. . . . . ."
Belle lập tức đứng lại, ở chân lập tức truyền đến đau đớn, máu tươi chảy bắt đầu chảy ra, cả người toát hết mồ hôi hột.
"Ba!"
Belle thật sự là không thể tin được, phát súng kia thật sự là ba của mình bắn ra, một phát đạn này không phải cắt đứt chân của hắn, mà chính là tình cảm giữa bọn họ.
Ba hắn đối với hắn vẫn rất nghiêm khắc, nhưng đay là lần đầu tiên hắn thật sự hoài nghi mình có phải là con trai ruột của ông hay không.
Nào có người ba nào hạ độc thủ với con trai mình như thế!
Khải Địch nhìn Belle, mặc dù rất đau lòng, con trai không biết nghe lời như vậy, một lão già như ông ta nghĩ biện pháp ôm lấy ngôi vị thiếu chủ kia để làm gì, hơn nữa lại còn phải đi giải quyết những phiền phức mà nó gây ra.
"Belle, không cần khiêu chiến sự kiên nhẫn của ta!"
Khải Địch lạnh lùng nhìn chằm chằm Belle, mấy năm này lão tốn bao nhiêu tâm huyết để bồi dưỡng Belle thành như bây giờ, lão thật không biết người phụ nữ kia có bản lĩnh gì, tại sao có thể làm cho con trai của lão ta biến thành như thế này.
"Trông coi Thiếu chủ thật kỹ, không cho nó bước ra biệt thự một bước, nếu nó dám đi ra ngoài một bước, thì chính các người phải mang đầu đến gặp ta!"
Khải Địch trầm giọng phân phó xong liền rời khỏi biệt thự, lái xe đến chỗ kia.
Sính Đình thay xong tã cho con, nhìn dáng dấp của chúng quá giống Mạc Thiên Kình trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Thật không ngờ, con của cô và Mạc Thiên Kình lại có hình dáng giống anh như thế, thật sự là rất kỳ quái, tại sao chúng lại không giống cô nhỉ?
Ngọc Kỳ Lân nhìn Sính Đình, nhìn cháu gái giờ phút này một chút cũng không có. Ngày đó ông nghe Thủy Nhi nói Belle thiếu chút nữa đã cường hôn Sính Đình thì vô cùng tức giận.
Mắt của ông xem ra không dùng được, càng nhìn lại càng lầm, làm sao ông lại nghĩ Belle là một người tốt, còn nghĩ sai cho đứa cháu rể Mạc Thiên Kình nữa?
"Sính Đình, lần này trở về kết hôn với Thiên Kình đi!"
Cũng đã quen biết hơn một năm, con cũng đã sinh rồi, chúng nó còn định trì hoãn đến bao giờ.
Sính Đình nhìn bảo bảo trong ngực nói: "Ừhm! Cháu cũng nghĩ như vậy, chỉ là cháu cũng không biết bao giờ mới có thể gặp lại Mạc Thiên Kình!"