Sính Đình nghe Mạc Thiên Kình nói những lời này thật sắp bị anh làm cho tức chết, nào có ai nguyện ý làm heo đực chứ? Không đúng, anh ấy muốn. . . . . .
"Mạc Thiên Kình, trước khi kết hôn, không cho phép anh động vào em!"
Sắc mặt của Mạc Thiên Kình lập tức thay đổi, không động vào cô, như vậy sao được chứ!
Không động vào cô, nếu như chuẩn cho hôn lễ phải mất một tháng, hoặc là lâu hơn một chút, vậy thì chẳng phải anh còn phải ăn chay niệm Phật hay sao, không được khai trai sao!
"Sính Đình, đừng nên như vậy, anh chỉ đùa một chút mà thôi."
Mạc Thiên Kình điềm đạm nghiêm túc mà lại làm nũng, khiến cho hai ông lão bên cạnh cũng nổi hết da gà, tuy nhiên hôn lễ của Mạc Thiên Kình và Sính Đình phải nhanh chóng tổ chức thôi.
"Sính Đình, ông tính dù sao hai đứa cũng đã sinh con rồi, hơn nữa hai nhà Mạc, Ngọc chúng ta lại có giao tình lâu đời, như vậy đi, ta và ông của cháu đã thương lượng với nhau bao giờ cục cưng được một trăm ngày thì sẽ lấy ngày đó làm ngày tổ chức hôn lễ, các cháu cảm thấy như thế nào!"
Cục cưng được một trăm ngày, cha mẹ lại tổ chức hôn lễ, cái này cũng rất tốt !
"Ông nội, đó không phải chờ đến tận hai tháng hay sao?"
Mạc Thiên Kình kiên quyết không đồng ý, chỉ hận không thể cưới cô về luôn từ hôm nay, sau đó đè xuống giường mà hung hăng yêu chiều . . . . .
Mạc Tử Khiêm nhìn Sính Đình hỏi: "Ý của cháu thế nào?"
Hoàn toàn không thèm để ý đến câu nói kia của Mạc Thiên Kình, Sính Đình nhìn anh trong lai thấy lo lắng trong hai tháng này sợ sẽ có những chuyện khác xảy ra, ngẫm nghĩ nên làm sớm một chút thì hay hơn!
Chờ con lớn, cô cũng thành bà mẹ hai con rồi, có tổ chức hôn lễ cũng không có ý nghĩa gì!
"Ông nội. . . . . ."
"Ông nội, chúng cháu nghĩ nên làm sớm một chút thì tốt hơn, ông không sợ đến lúc đó cháu lại bị phái đi làm nhiệm vụ sao?"
Làm đến chức vụ thượng tướng này có rất nhiều chuyện cần phải xử lý, đến ngay cả bản thân Mạc Thiên Kình cũng không biết thời điểm hiện tại căn bản cũng không có nhiều chuyện để làm.
"Sính Đình, ý của cháu thế nào!"
Bị Mạc Thiên Kình nói như vậy, Mạc Tử Khiêm cũng cảm thấy hình như thời gian có chút lâu!
Ngọc Kỳ Lân cũng đồng ý với Mạc Thiên Kình, dù sao quân nhân không phải có nhiều thời gian như thế!
"Cứ theo ý của Thiên Kình đi ạ!" Dù thế nào đi nữa bọn họ cái gì cũng làm rồi, con cũng đã có, chuẩn bị xong, lúc nào thì kết hôn cũng không có quan hệ gì đâu!
"Đã vậy thì, ta và lão Ngọc sẽ phải thương lượng lại, tìm một ngày hoàng đạo khác, các cháu cứ chuẩn bị đi!"
"Vâng!"
Sính Đình gật đầu trả lời, Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, mặt đầy cảm kích.
Vẫn câu nói của cô có tác dụng hơn, ông nội hình như rất quan tâm đến cô cháu dâu này, về sau anh cũng phải đối xử với cô thật tốt.
Ngọc Kỳ Lân và Mạc Tử Khiêm cuối cùng cũng đã bàn bạc xong, hôn lễ sẽ được tổ chức vào mùng sáu tháng sau, như vậy cũng chỉ còn có nửa tháng nữa. Mạc Thiên Kình và Sính Đình sau khi biết được liền bắt đầu bận rộn chuẩn bị cho hôn lễ, nhà riêng của bọn họ chính là căn biệt thự ngày đầu hai bọn họ quen nhau, Mạc Tử Khiêm và Ngọc Kỳ Lân đầu tiên cũng chuyển vào ở cùng nhưng sau này lại không biết vì sao lại ở lại nhà của chính mình, dĩ nhiên bọn trẻ ở cùng cha mẹ của chúng rồi, về phần lý do thì cũng không ai biết.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, rất nhanh đã đến ngày bọn họ kết hôn, Thủy Nhi, Lý Băng và mọi người đều tới, chỉ điều lần này lại tăng thêm một thành viên mới, đó chính là Thu Cẩn!
Anh ta đến cùng với Lý Băng, hình như tình cảm của bọn họ cũng không tệ, Diệp Duệ cũng tới, chỉ là sắc mặt rất kém, cả người hình như cũng gầy đi rất nhiều, chỉ là từ đầu đến cuối đều tươi cười như bình thường!
"Băng, sao trưởng quan Thu Cẩn lại đến cùng với cô vậy!"
Thủy Nhi đứng ở trên hội trường nhìn Thu Cẩn thắc mắc, hôm nay anh ta mặc một bộ âu phục màu đen, dáng người cao lớn rắn rỏi, gương mặt tuấn tú ôn nhu lạ thường, đặc biệt là những lúc nhìn Lý Băng, trong ánh mắt có thêm mấy phần cưng chiều, làm Thủy Nhi thấy thật tò mò không biết hai bọn họ đã phát triển đến giai đoạn gì rồi !
Ở nơi này, người có sắc mặt khó coi nhất chính là Diệp Duệ, từ khi nhìn thấy Lý Băng đi vào anh vẫn luôn chú ý đến cô, chưa bao giờ rời tầm mắt. Nhưng Lý Băng chỉ thản nhiên nhìn anh một cái, ánh mắt bình tĩnh như mặt hồ phẳng lặng không hề gợn sóng.
Diệp Duệ nhìn nét mặt của cô như vậy cảm thấy rất mất mát, rất khổ sở, lại nhìn người đàn ông tuấn dật phi phàm đang theo đuổi Lý Băng, vẫn luôn nhìn cô bằng ánh mắt rất dịu dàng kia, trong lòng liền thấy thật đố kỵ, vô cùng đố kỵ.
"Anh ấy và Mạc thượng tướng là bạn bè của nhau, anh ấy nói muốn tới chỗ này, tôi cũng không thể đuổi anh ấy ra ngoài được!"
Lý Băng nhàn nhạt nói, từ đầu đến cuối, trên mặt cũng không có cảm xúc GÌ đặc biệt, cũng không hay mỉm cười nhưng cũng chỉ là nụ cười gượng ép, làm cho người ta thật thấy khó hiểu.
Hôm nay cô mặc lễ phục màu đỏ dành cho dâu phụ, tóc uốn lên, còn trang điểm nữa, trông thật xinh đẹp mặc dù có chút lạnh lùng nhưng quả thật rất quyến rũ, khiến cho người ta không rời mắt được.
Thủy Nhi cũng làm dâu phụ, mặc lễ phục màu tím, cao quý trang nhã, tóc dài xoăn nhẹ buông thả, trông hoạt bát đáng yêu, lại không mất đi vẻ cao quý, không khác gì một nàng công chúa xinh đẹp cả!
Sính Đình là cô dâu của ngày hôm nay, áo cưới đã được Mạc Thiên Kình đặt từ nhà thiết kế Jon nổi tiếng của Mĩ, vừa khít người, toàn thân trắng như tuyết không khác gì tiên tử lạc vào chốn phàm trần, thanh tân thoát tục, vừa nhìn vào liền bị hút hồn không rời mắt được.
Mặc dù đã sinh hai cục cưng, nhưng nhìn như thế nào cũng không nhìn ra được cô là bà mẹ hai con, xinh đẹp quyến rũ so với minh tinh trên ti vi còn mỹ lệ hơn nhiều.
Hai nhà Mạc Ngọc lần này tổ chức hôn lễ theo nghi thức của hôn lễ quân nhân, cả hội trường toàn bộ đều là các quân nhân ăn mặc thật chỉnh tề, đẹp trai bức người trên mặt của ai cũng đều tươi rói!
Mạc Thiên Kình mặc vest trắng, tóc cũng đã đặc biệt xử lý qua, cao lớn rắn rỏi, đẹp trai khác thường, tinh thần sáng láng, anh tuấn cao quý như hoàng tử, mà hôn lễ này chính là hôn lễ của hoàng tử và công chúa trong truyện cổ tích vậy.
Hôm nay Thượng Quan Quân Triết cũng rất đẹp trai, một thân âu phục màu đen, vừa khít người, xem ra tinh thần rất sáng láng, chỉ là lại làm cho người ta liên tưởng đến dáng vẻ của một hoa hoa công tử, khi nhìn thấy Thủy Nhi liền như lang sói nhìn thấy tiểu Bạch thỏ vậy.
Diệp Duệ cũng là phù rể, một thân tây trang đen, đẹp trai bức người, chỉ là nụ cười trên mặt quá mức gượng ép, làm cho người ta nhìn vào đều cảm giác không phải xuất phát từ đáy lòng!
Ngọc Kỳ Lân và Mạc Tử Khiêm đều mặc tây trang, mặc dù lớn tuổi, nhưng là hôm nay vô cùng có tinh thần, trong tay ôm Hạo Hạo và Hâm Hâm đều được mặc váy công chúa và âu phục tí hon, vừa nhìn liền nghĩ đến một đôi kim đồng ngọc nữ!
Trên hội trường, quân nhân và khách khứa đã chiếm một nửa, Mạc Thiên Kình và hai phù rể đang rất bận rộn, còn Sính Đình đang ngồi ở trong phòng hóa trang, tâm trạng vô cùng khẩn trương.
"Sính Đình, hôm nay thật xinh đẹp!"
Thủy Nhi nhìn Sính Đình, trong ánh mắt toát lên vẻ hâm mộ khiến cho Sính Đình hơi đỏ mặt, hai cô dâu phụ đều xinh đẹp rạng ngời cả, liền lên tiếng trêu ghẹo:
"Các cô cũng có kém gì đâu, đợi lát nữa nhớ bắt hoa cô dâu của tôi đấy nhé, người nào nhận được, sẽ là người kết hôn tiếp theo đấy!"
Sính Đình dí dỏm nhìn Lý Băng và Thủy Nhi, thầm nghĩ, coi như bọn họ không động thủ, Thượng Quan Quân Triết và Diệp Duệ cũng sẽ không để yên?
Thượng Quan thì nhất định rồi, chỉ có điều Diệp Duệ thì. . . . . . khả năng sẽ không rồi?
Nghĩ đến tình trạng của anh ta và Lý Băng bây giờ Sính Đình thấy rất lo lắng, Diệp Duệ hình như rất thích Lý Băng, nhưng lại không có bất kỳ biểu hiện gì, mà Lý Băng mặc dù có đại soái ca Thu Cẩn bên cạnh nhưng hình như lại không quan tâm cho lắm!