Trì Hoan đi theo anh đi công ty, nhưng vì không quấy rầy anh làm việc, cũng không muốn nhân viên dưới tay anh ra ra vào vào thấy cô sẽ xấu hổ, cô cầm ipad đợi ở phòng nghỉ của anh.
Bởi vì trong khoảng thời gian này anh rút rất nhiều thời gian bồi cô, cho nên buổi tối Mặc Thời Khiêm muốn tăng ca.
Trì Hoan lấy phần mềm di động tìm một vòng, cuối cùng lôi kéo anh ăn bữa tối ở một nhà hàng Tây gần đó, "Mặc kệ bận rộn bao nhiêu, cơm luôn phải ăn, chúng ta nhanh ăn xong, trở về lại tiếp tục."
Mặc Thời Khiêm đâu chịu nổi làm nũng mang thầm oán của cô, tự nhiên vẫn là nhân nhượng cô.
Cơm nước xong Trì Hoan lại bồi anh trở về, vẫn làm việc đến chín giờ.
Sau khi chấm dứt công việc, anh đóng laptop, nâng mắt nhìn cô gái đọc sách ở trên sô pha, đột nhiên cúi đầu lên tiếng, "Theo anh về biệt thự sao?"
"Xong việc rồi?"
Cô cũng khép sách lại, "Vậy đưa em trở về đi."
Ở văn phòng anh đợi nửa ngày, cảm xúc của cô tựa hồ khôi phục không ít.
Hai người đi thang máy xuống lầu, lấy xe.
Bốn mươi phút sau, chiếc Gus dừng xe ở dưới lầu số mười Danh Đế.
Mặc Thời Khiêm vẫn đưa cô vào cửa.
Trì Hoan không để cho anh đi vào, ngước mặt nhuyễn thanh nói, "Anh trở về sớm một chút đi, giữa trưa ngày mai em bảo An Kha đưa em đi đến gần công ty anh cùng nhau ăn cơm với anh... Chờ khi quay bộ phim của em, em sẽ có rất ít thời gian ở cùng anh."
Người đàn ông đi tới trước một bước, một tay đỡ lấy mặt của cô, thấp giọng nói, "Anh ở lại ngủ với em?"