Vợ Yêu Quyền Lực Của Vương Tổng

Chương 245: 245: Happy Ending




Nổi lên với danh xưng Thành phố Biển hồ là Vinhomes Ocean Park Gia Lâm.

Vinhomes Ocean Park Gia Lâm Hà Nội tọa lạc tại thị trấn Trâu Quỳ, thuộc địa phận huyện Gia Lâm, Hà Nội.
Tại cửa ngõ giao thương phía Đông thủ đô, Vinhomes Ocean Park sở hữu vị trí độc tôn.

Trong tương lai, với hệ thống hạ tầng giao thông dần được hoàn thiện, Vinhomes Ocean Park Gia Lâm Hà Nội sẽ càng trở nên phổ biến hơn nữa.
Chỉ mất một số tiền nhỏ để di chuyển bằng Vinbus, Vương Kiên và Trần Thanh Ngọc nhanh chóng có mặt tại Vinhomes Ocean Park.

Nơi đây được ví như thiên đường, bãi biển rộng lớn, đẹp vô cùng.
Hôm qua Trần Thanh Ngọc có nói đưa anh đi biển ngay tại Hà Nội này.

Vương Kiên lúc đầu không tin nhưng anh vẫn đi theo cô, quả nhiên Hà Nội có biển thật.
Hiện tại Hà Nội vẫn chưa lạnh nên thời trang mùa thu vẫn bon chen được, Trần Thanh Ngọc 25 tuổi và đã làm mẹ hai con nhưng cách ăn mặc không khác gì thiếu nữ.

Vóc dáng hiện tại của cô cũng xem như là ổn, hai đứa bé cô đã nhờ mẹ và con gái chăm sóc rồi.
Xuống xe, Trần Thanh Ngọc kéo Vương Kiên đi tìm bãi biển.

Trên đường đi, cô có hỏi tiếp viên nên mau chóng tìm được.
Bờ cát trắng mịn, gió thổi qua, nước biển trong xanh gợn sóng.


Xung quanh có rất nhiều người, có vẻ như nơi đây rất thu hút du khách đến tham quan.
Bãi biển này cũng không quá lớn, có thể đi bộ xung quanh được.

Những cặp đôi yêu nhau rất hạnh phúc, cô và anh cũng như họ, chỉ khác là đã trở thành vợ chồng, cũng đã có con cái rồi.
Vương Kiên nắm tay cô đi xung quanh bờ biển, hạnh phúc như các cặp đôi khác.
- “ Vợ à, sao em lại biết được chỗ này vậy.


- “ Em lướt điện thoại thì thấy nên em cũng tìm hiểu, trên ảnh đẹp mà thực tế còn đẹp hơn trong ảnh nữa.


- “ Hà Nội đúng là cái gì cũng có nhỉ, thật sự rất ngạc nhiên.


- “ Cái gì cũng có, chẳng qua là chúng ta không biết sự tồn tại của nó mà thôi.


- “ Trải qua biết bao nhiêu là chuyện, đi đến được ngày hôm nay, em nghĩ xem nó có phải là một kì tích không? ”
- “ Cũng có thể coi nó là một kì tích, anh gặp em vài ngày nhưng đã nói thích em.

Lúc đó anh nói thật à, em thấy khó tin lắm.


- “ Ngày đó gặp em trên đường, cái anh để ý đầu tiên chính là dung mạo của em sau đó mới đến tính cách.

Em không giống những người khác, anh sớm đã nghĩ sẽ hẹn hò rồi cầu hôn em.

Nhưng mọi chuyện không như anh nghĩ, chúng ta bỏ lỡ nhau mất ba năm.

Nhưng không sao, chẳng phải bây giờ em đã là vợ anh rồi sao, em còn làm mẹ của các con anh.


- “ Tổng tài băng lãnh vô sỉ như vậy là có lý do, hừm....!”
- “ Vô sỉ với một mình em thôi, người khác nằm mơ cũng không có.



- “ Anh chẳng khác anh trai em chút nào cả, anh em suốt ngày nói mấy câu kiểu như này với chị dâu và anh cũng như thế.

Anh không nói câu khác được à.


- “ Có chứ, chồng em có rất nhiều câu chỉ để dành tặng riêng cho em.

Em cũng nghe nhiều rồi mà.


- “ Em hãy luôn nhớ rằng dù xảy ra chuyện gì đi nữa, anh vẫn mãi yêu em, mãi mãi bên cạnh che chở cho em và con của chúng ta.

Anh trước kia không biết tình yêu thật sự nhưng năm năm trước anh đã biết rồi, chính là khoảnh khắc anh gặp em.


Trần Thanh Ngọc lặng lẽ mỉm cười, nụ cười của hạnh phúc.
- “ Anh trước kia thế nào không quan trọng nhưng thật tại anh rất tốt, là niềm tự hào, niềm hạnh phúc của em và con.


Trần Thanh Ngọc kiễng chân hôn vào môi anh, Vương Kiên nhiệt tình đáp lại.

Thời gian như ngừng trôi, chỉ còn hạnh phúc trọn vẹn.


Không còn những âm mưu hãm hại, không còn những xích mích hiểu lầm mà nhường chỗ cho con đường hạnh phúc.
Cô nhiều lần không nghĩ rằng cuộc hôn nhân này sẽ có kết quả tốt đẹp, tình yêu của cô sẽ không được anh đón nhận.

Hiện tại cô rất hạnh phúc, chỉ cần có anh, dù xảy ra chuyện gì thì cô cũng sẽ vượt qua.

Cô biết ơn duyên số đã cho cô gặp được anh, cho cô được làm vợ anh và được anh yêu thương hết mực.
*** ** ***** **** anh thâm tình, nguyện theo em hết kiếp này.

Dù kiếp này hay kiếp sau, anh luôn muốn chúng ta là của nhau.

Mãi không rời xa.
Hạnh phúc là khi có nhau, có anh có em, vượt qua muôn trùng thách thức của cuộc đời.
Mùa đông lạnh giá, có anh mà nó trở nên ấm áp lạ thường.

Em thích mùa xuân ấm áp, anh thích mùa đông giá lạnh nhưng bây giờ chỉ thích mùa chúng ta có nhau.
Tình yêu là thứ vô cùng đơn giản, từ những thứ nhỏ nhặt nhất cũng khiến chúng ta thấy hạnh phúc, một lòng hướng về phía đối phương.
Kết thúc viên mãn
End - hoàn chính văn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.