Tên tiếng Trung: 娇妻总裁,放马过来
Thể loại: Ngược, HE, Hào môn – mẹ chồng, con dâu – mẹ kế, con chồng – vợ, chồng tranh đấu.
Nhân vật chính: Nhiếp Phong và Bạch Tuyết
Số chương: 120
Convert: ngocquynh520
Editor: Sóc Là Ta
Vào bốn năm trước, cô trao lần đầu tiên quý giá của mình cho người mình thầm thương, để đổi lại là những câu lăng mạ, cho rằng cô là người sống buông thả vô liêm sỉ.
"Phong! Em chịu không nổi...... Phong!" Bạch Tuyết cầu xin Nhiếp Phong, mắt trợn to. "Bảo bối! La tên anh đi, hãy la tên anh đi" Nhiếp Phong trực tiếp đâm thẳng vào trong cô.
Mà "Bảo bối" trong miệng anh cũng không phải là cô.
"Người đàn bà vô liêm sỉ này" Bạn gái của anh tát cô một cái.
"Chỉ là đùa vui chút thôi mà, sao cô nghiêm túc quá vậy?" Cô thờ ơ nói.
Đây là cuộc đối thoại vô tình lọt vào tai anh, vẻ mặt anh lạnh dần và lộ rõ vẻ tàn nhẫn mà cô không hề hay biết.
**
Bốn năm sau, cô trở về chốn thành thị phồn hoa này, cô nghe lời cha mẹ tới dự một bữa tiệc xem mắt.
"Anh...... Anh đến xem mắt?" Bạch Tuyết không ngờ rằng người đến xem mắt đang ngồi đối diện mình lại là anh.
"Không sai, tôi muốn tìm mẹ kế cho con trai tôi." Giọng Nhiếp Phong nhàn nhạt nói.
Anh không yêu cô, nhưng lại muốn cưới cô làm vợ.
"Cô là người phụ nữ mới được ba tôi để ý?" Đứa trẻ bảy tuổi khinh thường quan sát cô.
Cô chỉ bỏ đi bốn năm thôi mà. Con trai anh ăn phân hóa học mà lớn lên sao?
Bị buộc gả cho một người đàn ông đã từng có vợ, còn phải tiếp nhận một đứa con riêng phản nghịch, nhỏ tuổi nhưng rất thông minh, lại còn phải đối mặt với một bà già chanh chua......
"Các người cho rằng tôi sợ à, hãy đợi đó” Cô cố hết sức quát to.
"Ôi, mẹ ghẻ, nhìn mẹ như vậy rất giống với vai người phụ nữ xấu xa, chắc không thể đảm đương nổi vai nữ chính như ba tôi yêu cầu được đâu." Đứa con riêng lạnh lùng nói như dội nước lã vào cô.
Cô chỉ muốn biết, rốt cuộc anh có yêu cô hay không, nếu như không yêu hãy buông tha cô; còn yêu...... hãy nói cho cô biết.
Một cuộc tranh đấu giữa vợ và chồng, mẹ chồng và nàng dâu, mẹ kế và con riêng.
Bình luận truyện