Sau khi Lôi Tu Hành nghe thấy có chút bất mãn nhíu mày, ngay sau đó trên mặt nở nụ cười thấu hiểu, hắn càng tiến lại gần cô thêm, ở bên tai cô nhẹ nhàng nói:
“Quả đào mật đáng yêu, thì ra cô thích A Nghị nha, ha ha, chỉ là đáng tiếc, tôi muốn nếm thử trước hương vị của cô như thế nào...’’
“Đừng...Không cần...’’
Dung Thi Âm cảm thấy có chút không thích hợp, nhưng trong cơ thể có làn sóng khô nóng làm ý thức cô dần dần tiêu tán, cô không có cách nào khống chế mình, chỉ cảm thấy bản thân khó chịu gần chết.
Nhìn cô bởi vì dục hỏa thiêu đốt mà làn da trở nên phấn hồng, trong mắt Lôi Tu Hành*****vọng ngày càng nồng đậm,không nói hai lời hắn liền bế ngang Dung Thi Âm lên, đi về phía phòng ngủ...
Cô bé này cả ngưởi tỏa ra hương thơm cỏ xanh nồng nàn làm hắn không có cách nào khống chế được,những người phụ nữ bên cạnh hắn đều quá mức yêu mị và tràn ngập mùi son phấn, lần đầu tiên trong bệnh viện khi hắn nhìn thấy cô y tá nhỏ thanh thuần này, hắn đã có ý nghĩ đoạt lấy cô.
Hắn lại chưa bao giờ bạc đãi mình, vì vậy, chỉ cần là phụ nữ hắn coi trọng, hắn liền đánh nhanh thắng nhanh, rồi sau đó sẽ vứt bỏ như món đồ bị bỏ đi.
Hắn nhẹ nhàng đặt người phụ nữ trong ngực xuống giường, nhìn thân thể cô đẹp tựa như đóa hoa, Lôi Tu Hành kìm lòng không được vươn bàn tay ra, ngón tay mang theo nhiệt độ cực nóng khẽ vuốt thân thể cô, cảm thụ cô bởi vì mình đụng chạm mà thân thể không ngừng run rẩy giãy dụa...
“Thật là cô bé thanh thuần, sạch sẽ...’’
Hắn khen ngợi từ đáy lòng, mặc dù cô không có dáng người ma quỷ, nhưng lại có lồi có lõm, chỗ nên lồi thì lồi, nên vểnh thì vểnh, đặc biệt còn có mùi hương cơ thể tươi mát, chỉ thoáng tới gần cô, hắn đã sắp không khống chế được,
“Ừm....Thật khó chịu....Khát quá....’’
Dung Thi Âm hoảng hốt vươn cánh tay nhỏ bé lên lại không biết mình phải làm những gì, chỉ là cảm thấy vừa nóng vừa khát...
“Quả đào mật, tôi cho cô nước...’’
Tham muốn giữ lấy của phái nam trong cơ thể Lôi Tu Hành đều bị kích thích hết rồi, hắn cúi người, không kịp chờ đợi định hôn lên môi cô, liền nghe thấy phòng khách bên ngoài truyền đến tiếng vang thật lớn...
“Bang...’’
Dựa vào âm thanh này, không khó nghe ra là toàn bộ cánh cửa bị đá văng!
“Lôi Tu Hành, anh cút ra đây cho tôi!’’ Tiếp theo là một tiếng rống to như muốn rung sập cả khách sạn!
Lôi Tu Hành thong thả ung dung đi ra, mang vẻ lười biếng và thong dong, khi hắn thấy người đang giận dữ đứng ở trước mặt mình là Lăng Thiếu Nghị thì con mắt vốn bình tĩnh thoáng qua vẻ giật mình, sau đó cười ha hả:
“Xem ra vận số của anh cũng không tệ, tìm được đến đây, hẳn là anh đã sắp xếp được mười triệu Đài tệ rồi!’’
“Không sai!’’
Giọng nói của Lăng thiếu Nghị càng thêm rét lạnh: “Âm Âm đâu? Anh đã làm gì cô ấy?”
Lôi Tu Hành cười quái dị một tiếng: “Âm Âm? Kêu thật thân thiết nha,nếu như Lôi mỗ nhớ không nhầm, anh là người đã có vợ, làm sao lại cùng một cô gái có quan hệ?’’
Thân thể anh tuấn của Lăng Thiếu Nghị run lên, ngay sau đó, ánh mắt anh trở lên sắc bén vô cùng...
“Xem ra bối cảnh gia đình tôi đã bị anh tra rất rõ ràng!’’
Sau khi Lôi Tu Hành nghe vậy, hắn nhàn nhã tự đắc ngồi lên ghế sa lông, cẩn thận đánh giá Lăng Thiếu Nghị rồi nói:
“Đường đường là phó tổng giám đốc nhà tài phiệt Lăng Thị, cho dù đi đến chỗ nào thì hơi thở trên người anh cũng không giống người bình thường, năm đó anh lấy tủy của mình cứu con trai làm oanh động cả thương giới, chỉ là, Lôi mỗ có chút không hiểu, Lăng Thiếu Nghị ngày trước sao lại trở thành A Nghị làm công rồi?’’
“Xem ra Lôi tiên sinh đối với sự tình của Lăng gia thật sự là hiểu biết không ít, nếu anh đã biết thân phận của tôi, nên rõ ràng là tôi nhất định sẽ mang tiền đến đây, tại sao còn đụng đến Dung Thi Âm?’’
Ánh mắt Lăng Thiếu Nghị sắc bén như lưỡi dao, thẳng tắp hướng về phía Lôi Tu Hành.
“Chậc chậc...Chỉ là nghe danh không bằng gặp mặt!’’
Lôi Tu Hành vẻ mặt hứng thú nhìn Lăng Thiếu Nghị nói:
“Nghe đồn nhị thiếu gia Lăng gia tính tình luôn luôn ôn hòa, khiêm lễ, hôm nay gặp mặt lại có vẻ sắc bén giống Lăng Thiếu Đường, không hổ là người của Lăng gia, đều có khí thế giống nhau!Hơn nữa...Rất được phụ nữ thích!’’
“Hãy bớt nói lời vô nghĩa đi!’’
Lăng Thiếu Nghị không kiên nhẫn nhíu mày, sau đó đem vali da “ Đông’’ một tiếng ném đến trước chân hắn.
“Đây là số tiền anh muốn, chỉ cần đem Dollar đổi thành tiền Đài Loan là được rồi, mười triệu Đài tệ một đồng cũng không thiếu, tôi muốn mang Dung Thi Âm đi, về sau tôi không hi vong sẽ nhìn thấy người của anh lại đi quấy rầy cửa hàng bánh ngọt!’’
“Người của Lăng gia đúng là thẳng thắn!’’
Lôi Tu Hành đem vali da mở ra, nhìn bên trong đựng đầy Dollar, cầm lên một chồng, ngay sau đó cười cười nói:
“Chẳng qua tôi muốn giải thích một chút, Dung Thi Âm là tự tìm đến cửa, tôi căn bản không có chủ đông đi trêu chọc cô ấy, chỉ là...mùi vị của cô ấy quả thật rất tốt, thanh thuần ngọt ngào giống như quả đào mật, làm người ta không nhịn được muốn hung hăng cắn xuống...’’
Hắn cười ha ha, cầm cái vali lên.
“Đáng chết! Anh đã làm gì cô ấy?’’
Lăng Thiếu Nghị túm lấy cổ áo hắn, ngay sau đó hung hăng giơ nắm đấm lên...
Lôi Tu Hành không tránh né chút nào, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng cười một tiếng nói:
“Anh vào phòng ngủ xem một chút chẳng phải sẽ biết sao? Anh phải mau lên nha, cô ấy sắp không kiên trì nổi nữa rồi!’’
“Anh...’’
Lăng Thiếu Nghị không hiểu ý tứ trong lời nói của hắn, nhưng bởi vì lo lắng cho Dung Thi Âm thực sự xảy ra vấn đề gì, chỉ có thể hất Lôi Tu Hành ra, chạy như gió xông vào phòng ngủ.