- Hừ! Đúng là buồn cười, tập đoàn Thụy Dương là tâm huyết của anh ấy, chẳng lẽ anh có thể so sánh với người đã thực sự dồn hết sức lực vào sản nghiệp vào đó sao? – Kỳ Hinh lạnh lùng hỏi.
- Tôi lặp lại một lần nữa, mọi quyết định tôi đưa ra đều liên quan đến chuyện trên thương trường! Là người phụ nữ của tôi, cô hãy nhớ cho kỹ điều này!
Lăng Thiếu Đường thật sự không rõ tại sao mình lại phải giải thích nhiều với Kỳ Hinh như vậy.
Sự đông lạnh của Lăng Thiếu Đường khiến Kỳ Hinh hơi sợ, cô nhìn vào mắt anh, nhận ra rằng anh không hề nói dối.
Cô tin anh sao? Liệu những mánh khóe này có tác dụng hay không?
- Hinh Nhi…
Lăng Thiếu Đường nhìn vào đôi mắt Kỳ Hinh, trong lòng lại mềm ra không ít. Anh ôm Kỳ Hinh vào trong, cúi người xuống, đôi môi nóng bỏng khiêu khích đôi môi mềm của cô:
- Cô chỉ cần làm tốt trách nhiệm của tình nhân, tôi không có nhẫn nại để dễ dàng bỏ qua một vài chuyện cô đã làm, ví dụ như… cô đến thăm bố tôi!
Những lời nói của Lăng Thiếu Đường như quả bom nổ tung trong lòng Kỳ Hinh.
Cô ngước mắt lên:
- Tôi… tôi không định giấu anh, tôi chỉ muốn đến xem sức khỏe của bác Lăng thế nào thôi.
- Không cần cô quan tâm! – Ánh mắt Lăng Thiếu Đường như phun ra lửa giận.
Khi nghĩ đến cảnh Kỳ Hinh thân thiết cùng bố mình, anh lại thấy trái tim lạnh giá đi vài phần! Không, cô nhất định phải ở bên cạnh anh!
- Anh…
Kỳ Hinh cảm thấy cõi lòng lạnh giá! Ừ, cô có thân phận gì chứ, chẳng qua chỉ là một cô tình nhân, có tư cách gì quan tâm đến chuyện đó chứ!
Lăng Thiếu Đường ôm chặt Kỳ Hinh vào trong lòng, đôi môi nóng mang theo ngọn lửa giận sắp bùng nổ chặn miệng Kỳ Hinh lại, cuồng nhiệt bộc phát sự phẫn nộ và bất an trong lòng anh.
Ba ngày sau!
Kỳ Hinh lười biếng nằm trên chiếc ghế bên bờ cát, ngắm nhìn bầu trời trong xanh trên đầu.
Lúc này, cô đang ở một hòn đảo xinh đẹp ở Hy Lạp – đảo Celebes. Lăng Thiếu Đường gọi hòn đảo này là “Nơi gần với Thiên Đường nhất!”
Mấy hôm trước Lăng Thiếu Đường đã nói muốn đưa cô đến một nơi, khi ngồi trên máy bay tư nhân, xuyên qua lớp cửa sổ kính để nhìn xuống hòn đảo xinh đẹp dưới chân, cô hoàn toàn bị rung động.
Cô cứ nghĩ Lăng Thiếu Đường đưa cô đi tham dự mấy buổi tiệc thương mại gì đó, thật không ngờ anh lại đưa cô đến một nơi tuyệt đẹp thế này!
Bầu trời ở đây có màu xanh lam, trong lành như một cô thiếu nữ, dù chỉ là một chút khiếm khuyết cũng không có.
Nước biển ở đây cũng có nét hấp dẫn hoàn toàn khác biệt, làn nước biển màu xanh biếc cùng những cơn sóng phập phồng lên xuống như những hòn ngọc bích, từng lớp sóng biển hấp thụ ánh nắng mặt trời, dao động trên mặt biển.
Còn ở phía xa xa thì nước biển lại có màu xanh thẳm, nồng đậm như tình cảm trong đôi mắt, chỉ liếc mắt một cái Kỳ Hinh đã hoàn toàn bị thu hút.
- Thích nơi này không?
Lăng Thiếu Đường đi đến từ phía sau, anh ôm lấy Kỳ Hinh vào trong ngực.
- Có!
Kỳ Hinh gật đầu! Trời ơi, nơi này thật là quá đẹp!
Lúc này, Lăng Thiếu Đường hoàn toàn bị sự vui vẻ của Kỳ Hinh lây nhiễm sang, giọng nói trầm thấp của anh vang lên trên đỉnh đầu cô:
- Đây là đảo Celebes, món quà tôi tặng em!
Hơi thở nóng bỏng của Lăng Thiếu Đường phả vào cổ Kỳ Hinh, còn lời nói của anh càng khiến cho trái tim cô đập liên hồi:
- Quà… tặng tôi?
Cô kinh ngạc hỏi. Tại sao lại tặng quà cho cô? Chẳng lẽ anh biết…
Không thể! Tuyệt đối không có khả năng! Dù sao thì món quà này cũng quá xa xỉ! Hẳn một hòn đảo!
Lăng Thiếu Đường tham lam hít hà hương thơm trên người Kỳ Hinh:
- Hôm nay là sinh nhật em cho nên tôi tặng em một “Thiên Đường!”
Giọng nói thì thầm của Lăng Thiếu Đường tràn ngập khí phách hệt như của một bậc vương giả!
- Anh… sao anh biết?
Kỳ Hinh cảm thấy rất ấm áp, không ngờ Lăng Thiếu Đường lại nhớ đến sinh nhật cô, không phải anh chỉ quan tâm đến cơ thể cô hay sao?
- Em là người phụ nữ của tôi, mọi chuyện liên quan đến em tôi đều biết rõ!
Giọng nói của Lăng Thiếu Đường đầy ngông cuồng bá đạo.
Kỳ Hinh hơi đỏ mặt, đúng là đồ bá đạo!
Nhưng, lúc này cô lại chẳng thấy anh đáng ghét gì cả!
- Anh… mua hòn đảo này? – Kỳ Hinh kinh ngạc hỏi.
Khóe môi Lăng Thiếu Đường cong lên nụ cười hấp dẫn:
- Ừ, nhưng mà hiện giờ nó là của em!
Những tia sáng trong mắt Kỳ Hinh như đang nhảy nhót cả lên! Trời ơi, hòn đảo tuyệt đẹp này thuộc về cô!
Trời và biển một màu xanh thẳm, đàn hải âu trắng bay lượn, những sóng nước nổi bọt trắng xóa chậm rãi vẽ nên những vệt màu trắng trên mặt biển, khắp nơi trên hòn đảo như được bao phủ bởi một màu trắng tinh khiết, nơi đây còn có ngôi biệt thự mang đậm phong cách kiến trúc của Hy Lạp, một mặt hướng ra biển, một bên dựa vào vách núi.
Trước cảnh trí như vậy, sao Kỳ Hinh có thể thờ ơ được? Cô gạt bỏ hết mọi sự, nhào đến tận hưởng bầu không khí ấm áp nơi đây.
Bóng dáng cao lớn của Lăng Thiếu Đường như mềm mại đi ít nhiều trên bờ cát, anh chậm rãi đi theo sau Kỳ Hinh như một người bảo vệ. Ngắm nhìn bóng dáng xinh đẹp đang rất vui vẻ, ánh mắt anh ngập tràn tình yêu!
Bờ cát lưu lại dấu chân vui thích của Kỳ Hinh, sự hấp dẫn của cô lại càng nổi bật trên hòn đảo xinh đẹp này, giống hệt như trên Thiên Đường, bảo sao Lăng Thiếu Đường lại gọi nơi này là “Nơi gần Thiên Đường nhất!”
Trên mặt biển là du thuyền của Lăng Thiếu Đường, chiếc du thuyền đang chuẩn bị ra khơi. Nó có màu trắng, được thiết kế cực kì xa hoa, trông hệt như bước ra từ thế giới cổ tích.
- Nhanh lên! Anh lại đây mau lên!
Kỳ Hinh hét về phía Lăng Thiếu Đường.
Tâm trạng trong lòng được cảnh đẹp nơi đây lan tỏa khiến không ai muốn nghĩ ngợi gì nhiều.
Hôm nay Lăng Thiếu Đường cảm thấy sự rung động trong lòng ngày càng lớn!
…
Tâm trạng của Lăng Thiếu Đường cũng trở nên vui vẻ, anh sải bước về phía Kỳ Hinh, những dấu chân của hai người đan cài lưu lại trên bờ cát trắng. Mời các bạn sang web doc↕ruyen☾.o↕RG đọc nhé
Thời gian trên hòn đảo này trôi qua thật là nhanh! Đây hẳn là một phương thức để giải tỏa tâm trạng, khắp nơi đều hết sức thoải mái xen lẫn chút không khí lười nhác, đầu óc hoàn toàn thư thái.
Hôm nay Kỳ Hinh vui chơi cực kì thích thú! Cô ngắm nhìn gần như tất cả các loài thực vật trên đảo, còn có cả những đóa hoa không biết tên. Cô cùng Lăng Thiếu Đường ra biển cảm nhận làn gió biển táp vào mặt, cùng tung lưới bắt cá. Tất cả những chuyện trước nay chưa từng làm, hôm nay đều được thực hiện cả.