Lăng Thiếu Đường bị biểu cảm của Kỳ Hinh chọc cười, anh ôm cô, ngữ điệu cũng hết sức nhẹ nhàng:
- Dù thế nào đi nữa, hy vọng em được vui vẻ! Chúc mừng sinh nhật em!
Anh vừa dứt lời, chỉ trong nháy mắt, căn biệt thự lại lấp lánh ánh đèn sáng lóa!
Đồng thời, tiếng nhạc lãng mạn vang lên từ phía vườn hoa!
Tiếng đàn piano trong như nước hòa cùng với tiếng nhạc giao hưởng khiến buổi tiệc sinh nhật lại càng trở nên đặc biệt.
Tiếng nhạc du dương cùng những cánh hoa bay bay khiến Kỳ Hinh cực kì ấn tượng.
Niềm kinh ngạc và vui mừng len lỏi thật sâu vào trái tim Kỳ Hinh. Cô vốn rất thích hoa, hình ảnh những cánh hoa bay thế này thật là tuyệt đẹp!
Kỳ Hinh chạy ra đứng trước ban công của căn biệt thự, cô đứng phía trên cao, hoàn toàn có thể ngắm nhìn được cảnh tượng hùng vĩ của biển cả đang sáng trưng dưới màn đêm.
Phía trong phía ngoài căn biệt thự đều lấp lánh ánh sáng khiến nó trở nên cực kì tuyệt đẹp.
Ánh trăng trên bầu trời cao lúc này biến ảo vô cùng kì diệu dưới bầu trời đêm yên tĩnh.
Ánh sáng cũng làm sáng rực cả mặt biển, mặt nước in bóng trăng trên cao, những con sóng dập dờn tiếp nối nhau tạo thành một cảnh tượng cực kì lãng mạn.
Giờ phút này đây, hòn đảo này quả thật đúng là thiên đường, vô cùng ấm áp và lãng mạn!
- Cám ơn anh!
Kỳ Hinh nhìn Lăng Thiếu Đường rồi nói lên những lời từ tận đáy lòng! Dù thế nào đi nữa, hôm nay anh cũng tạo cho cô một kỷ niệm khó quên trong đời.
Lăng Thiếu Đường nhìn Kỳ Hinh đứng dưới ánh trăng sáng, anh không kìm lòng được liền cúi người xuống, hai tay siết chặt eo cô, không do dự hôn lên đôi môi gợi cảm của cô.
Trái tim Kỳ Hinh hơi rung động, cô bất giác muốn phản kháng nhưng hành động lại dừng giữa chừng!
Hôm nay cứ phóng túng một lần đi!
Kỳ Hinh ngửa mặt lên, đầu óc hoàn toàn trống rỗng!
Những lần hôn trước đây, anh gần như đều cưỡng ép cô, buộc cô phải làm theo mình! Nhưng lần này nụ hôn của anh vẫn hết sức cuồng nhiệt, tuy thế lại có phần dụ dỗ! Sau khi buông tha cho đôi môi cô, anh lại ôm chặt cô vào lòng!
Lăng Thiếu Đường đặt hai tay cô choàng lên vai anh, sau đó hai tay anh không ngừng vuốt ve lưng cô! Dần dần anh có thể cảm nhận được sự xao động quen thuộc, những đường cong cơ thể và mùi hương… thuộc về riêng cô!
Đầu lưỡi Lăng Thiếu Đường lại lần nữa tấn công khoang miệng cô, triền miên không dứt!
Hô hấp hỗn loạn, dồn dập không ngừng, hay tay cô bất giác ôm chặt lấy cổ anh.
Cô cảm thấy không thể khống chế được nữa, đầu óc hoàn toàn bãi công, toàn bộ ý thức đều trôi dạt về phương nào!
Gió đêm trên đảo thổi tới, từng con sóng vỗ vào bờ, dưới bầu trời đêm tuyệt đẹp, bầu không khí yên tĩnh và hạnh phúc quanh quẩn bên hai người!
Sau khi triền miên một hồi, Lăng Thiếu Đường mới lưu luyến rời khỏi đôi môi cô. Anh cầm chặt lấy tay Kỳ Hinh, dường như muốn dẫn dắt cô cả cuộc đời này!
- Đi theo tôi!
Anh cúi đầu nói, giọng nói không cho phép cự tuyệt!
Kỳ Hinh ngoan ngoãn đi theo anh!
Sau khi được Lăng Thiếu Đường dẫn ra vườn hoa, một chiếc bàn to màu trắng cực kì xa hoa xuất hiện ngay trước mắt cô, hương thơm của những đóa hoa bách hợp len lỏi vào tận hơi thở của cô.
Chiếc bàn này được thiết kế hoàn toàn phù hợp với vẻ phong tình của Hy Lạp.
Tiếng nhạc vang vọng, ánh nến lãng mạn, Kỳ Hinh và Lăng Thiếu Đường cùng nhau ăn tối!
- Cạn ly!
Kỳ Hinh nhìn ly rượu…
- Em nếm thử đi!
Lăng Thiếu Đường ngồi ở phía đối diện nhàn nhã giơ ly rượu lên.
Kỳ Hinh không thích rượu, cũng rất ít uống rượu, nhưng cô vẫn nhấm nháp một chút.
Cô vừa đặt môi lên ly rượu, một mùi hương là lạ nhẹ nhàng phảng phất quanh đầu mũi cô.
Đây là rượu gì vậy? Thơm quá!
Kỳ Hinh không hiểu biết nhiều về rượu, nhất là rượu nho!
Nó là Retsina, là quốc rượu của Hy Lạp. Trong rượu có nhựa thông nên em có thể ngửi thấy mùi thơm rất độc đáo của nó!
- À!
Kỳ Hinh cực kì ngạc nhiên như vừa phát hiện ra một lục địa mới! Đúng là có mùi gỗ thông!
Hương vị ngọt lành của rượu khiến Kỳ Hinh lưu luyến! Cô không ngờ mình lại mê rượu như vậy, khuôn mặt trắng nõn của cô giờ đỏ ửng, cô đã ngà ngà say!
Thật sự tất cả mọi chuyện đêm nay đều khiến cô phải mê đắm!
Tiếng nhạc đâu đây như dòng nước chảy róc rách vào trái tim cô!
Hương hoa ngập tràn đầu mũi làm cô say mê, hòn đảo như trong cổ tích khiến cô ngây ngất, những cánh hoa hồng phủ đầy con đường khiến cô say sưa, loại rượu ngon cũng khiến cô mê đắm, thậm chí cả chiếc bánh gato mười hai tầng cùng thanh sô-cô-la có hình dáng giống hệt cô cũng khiến cô mê say…
Mà tất cả những thứ này đều do một người đàn ông mang lại, hôm nay cô cũng say mê anh sao?
Bỗng một bàn tay duỗi ra trước mặt Kỳ Hinh!
Cô ngước mắt lên nhìn người đàn ông trước mặt, hơi nhoẻn miệng nở nụ cười hấp dẫn. Cô cảm thấy hơi choáng váng, lúc này Lăng Thiếu Đường hệt như một chàng hoàng tử bước ra từ thế giới cổ tích!
Ma xui quỷ khiến thế nào, Kỳ Hinh lại đưa tay ra nắm lấy tay anh!
Hơi thở ấm áp và quen thuộc ngay lập tức bao trùm lấy cô, cô đặt một tay lên bả vai anh, hai người cùng nhảy dưới điệu nhạc.
Đêm hôm nay rất mê người, có lẽ một phần vì rượu tác động nữa chăng?
Kỳ Hinh cảm thấy hôm nay cô như đang được ở cùng một bậc đế vương!
Ôi! Mọi thứ ở nơi này đều giống như trong cổ tích, còn người đàn ông trước mặt cô đây chắc chắn là bậc vua chúa rồi!
Đúng! Chính là Lăng Thiếu Đường!
Xem ra cô uống say thật rồi!
- Đầu em hơi choáng váng!
Kỳ Hinh lười nhác dựa hẳn người vào Lăng Thiếu Đường, nhẹ nhàng tựa đầu vào ngực anh, lẩm bẩm nói.
Lúc này, cô cảm thấy mình đang bồng bềnh trên những đám mây, cứ như vậy được Lăng Thiếu Đường dẫn dắt!