Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

Chương 17: Đảo môi thôi phó bản [ ngũ ] …



Lô Vượng Đạt vẻ mặt cầu xin “Huyết Đồng, ngươi nhất định phải tin tưởng ta, ta thật sự không phải cố ý. Nếu không ngươi kiểm tra đi, có phải thí thí ngươi không cẩn thận kẹp theo nam châm hay không, cho nên châm mới tập trung hết đến trên thí thí ngươi.”

“Trên thí thí kẹp theo nam châm?” Xin Theo Ta Đàm Tiền e sợ thiên hạ bất loạn “Sao lại kẹp theo, chẳng lẽ kẹp vào trong cúc hoa?”

“Lô Vượng Đạt.” Ba chữ này, Huyết Đồng – Tình Hỏa cơ hồ chỉ dùng thanh âm nghiến răng để phát ra.

“Có lẽ……” Ly Sa – Cửu Vỹ cũng không quá xác định “Hẳn là chúng ta đem ‘Ngân châm độ tuyến’ sử dụng sai phương pháp rồi. Có lẽ châm kia không phải dùng để trực tiếp đả thương người.”

Lô Vượng Đạt thấy Huyết Đồng – Tình Hỏa đem tay bẻ đến kêu răng rắc, hắn liền hoảng sợ, nhỏ giọng ai oán “Ly Sa ngươi đây không phải đang hãm hại ta hay sao, sớm không nói, chờ thí thí Huyết Đồng bị đánh như bờ cát sau cơn mưa rào rồi mới nói là dùng sai rồi.”

“Ta cũng chỉ nghe nói qua ‘Ngân châm độ tuyến’, chưa thấy qua, cho nên không dám xác định có phải dùng như vậy hay không.” Ly Sa – Cửu Vĩ tự thấy bản thân vô tội.

“Vậy rốt cuộc như thế nào ngươi mới có thể xác định?”

“Mượn thí thí của Huyết Đồng đến coi thử.”

“…… Trước tiên phải nói rõ đã, sau khi xem qua, ai phụ trách khuê dự của hắn?”

“……”

“Sao không mượn đồ khác?”

“Cái gì?”

“Tỷ như quần lót.”

“……”

“Ngân châm này rốt cuộc nên dùng như thế nào?”

“Trát trát tiểu nhân, có nghe nói qua chưa?”

Lô Vượng Đạt chỉ vào thí thí Huyết Đồng – Tình Hỏa, lại nhìn châm trong tay “…… Đừng nói cho ta biết, tiểu nhân kia ở ngay tại trên thí thí hắn.”

“Ta đã nói không xác định.”

“Tiểu Đạt ngươi ở đó sửng sốt cái gì, mau tránh nha.” Đinh Linh Linh bọn họ đột nhiên hướng Lô Vượng Đạt kêu to lên.

Lô Vượng Đạt theo bản năng xoay người xem, chỉ thấy trùy hình trường mâu ngân sắc kề ngực hắn mà sượt qua, nếu vừa rồi hắn không xoay người, mâu kia sẽ xuyên qua thân thể hắn.

Càng may mắn chính là trước ngực hắn không có dãy núi trập trùng, bằng không đã bị một mâu xuyên hai rồi.

“Hiện tại mới biết ngực phẳng cũng có chỗ tốt đi.” Ly Sa – Cửu Vĩ có điểm đắc ý dào dạt.

“……”

“Nguy rồi, ngựa kia muốn tỉnh, ngàn vạn lần đừng để nam tước lên ngựa.” Ly Sa – Cửu Vĩ dù nói cũng đã muộn, hài cốt chiến mã đã tỉnh, đang ra sức móng trước đá móng sau hòng dẫm nát thứ gì đó, đoán chừng muốn nhằm về phía nam tước.

Nhưng may mắn kỹ năng của Vẫn Là Trư rất biến thái, càng đá nó càng phân ra càng nhiều trư, đem con đường phá hỏng.

Mà nam tước cũng không cố đánh Lô Vượng Đạt nữa, một lòng muốn nhảy lên ngựa.

“Biến hồ ly thêm huyết cho Vẫn Là Trư, Vẫn Là Trư không thể chết được.” Ly Sa – Cửu Vĩ chỉ thị hắn.

Lô Vượng Đạt biến thành hồ ly, sau khi chạy đến khoảng cách có thể thêm huyết, cấp Vẫn Là Trư cuồng buff [ thánh quang thuật: Trị liệu ], mỗi lần đều dùng buff tối cao của trị liệu lượng, rốt cục ổn định Vẫn Là Trư đang cuồng giảm huyết.

Lô Vượng Đạt liên bạo kinh người, lại làm cho Nhàn Ngữ Lạc Hoa bọn họ kinh hãi.

“Cái kia…… Thập liên buff tối cao trị liệu lượng là cái khái niệm gì nha?” Xin Theo Ta Đàm Tiền lúng ta lúng túng hỏi.

Đinh Linh Linh nhức đầu “Ta nhớ rõ quang minh mục sư San San trong hội chúng ta đã từng nói qua, [ thánh quang thuật: Trị liệu ] sơ cấp tốn thời gian ngâm xướng tầm 5 giây, trị liệu lượng ở tầm 105 đến 150. Hiện tại nhớ tới, Tiểu Đạt buff huyết cho chúng ta dường như thực ổn định ở 150.”

Nhàn Ngữ Lạc Hoa vụng trộm nhìn về phía Huyết Đồng – Tình Hỏa, tuy rằng Huyết Đồng – Tình Hỏa không giống bọn họ giật mình như vậy, nhưng vẫn quan sát Lô Vượng Đạt.

“Trang bị của nàng ta nhìn mãi mà không biết ” Đừng Đối Ta Đạn Cầm cũng nói chuyện “Có lẽ nàng ta có thêm bạo kích vào trang bị.”

“Chưa từng nghe nói qua có trang bị nào là quang lại gia tăng bạo kích, thuộc tính khác một chút cũng không thêm.” Xin Theo Ta Đàm Tiền chính là người hiểu rõ về phương diện này “150 là giá trị tối cao cơ bản dưới tình huống trang bị không gia tăng bất cứ thành trị liệu lượng nào. Hơn nữa nếu trang bị của nàng thật sự hảo, sẽ không cần phải nạp lam dược nhiều như vậy.” ( Lam = phép thuật)

“Phải nha, Tiểu Đạt lam rất ít, mới buff ba bốn trị liệu thuật liền nạp một bình lam dược.” Đinh Linh Linh gật đầu.

“Kẻ có tiền nha, lấy dược làm nước uống.” Vừa nhắc tới tiền, Xin Theo Ta Đàm Tiền lại biến sắc mặt “Có lẽ về sau này đi theo nàng ấy, ăn cơm dẻo cũng không tồi.”

“……”

“Có vẻ tỷ lệ chống cự với kĩ năng của nàng ấy cũng rất cao……” Nhàn Ngữ Lạc Hoa thì thào tự nói, trừ bỏ Huyết Đồng – Tình Hỏa không ai nghe rõ.

Huyết Đồng – Tình Hỏa hơi hơi kinh ngạc với sức quan sát của Nhàn Ngữ Lạc Hoa.

Mà Lô Vượng Đạt ở trên quảng trường cùng nam tước tiến hành liều chết đọ sức, lần này không may mắn chống cự được kỹ năng của nam tước như lần trước, một cái [U minh quỷ hỏa] đem đuôi hồ ly của hắn đốt cháy.

Lô Vượng Đạt đem thí thí ngồi vào trong ao nước bẩn.

“Tiểu Đạt, ngươi không sao chứ?” Đinh Linh Linh thực lo lắng.

Lô Vượng Đạt quay đầu lại dùng móng vuốt trạc trạc cái đuôi, thực thê lương “Chọc rồi, sém rồi, ngạnh rồi, đĩnh rồi.”

“……”

“Thành thiêu hỏa côn rồi.”

“……”

Cong móng vuốt làm hai trị liệu thuật sau, Lô Vượng Đạt đột nhiên biến thành hình người, chỉ vào nam tước rống giận “Là ngươi bức ta ra tuyệt chiêu.”

Khí thế kia đừng nói nam tước, ngay cả Ly Sa – Cửu Vĩ hiểu rõ hắn cũng giật nảy mình “Chẳng lẽ ngươi muốn dùng [ Cửu vĩ nhiếp hồn ]? Vô dụng, kỹ năng cấp bậc rất thấp, đối phó với dã ngoại tiểu quái như Vẫn Là Trư cũng chỉ được xấp xỉ, đối boss không có hiệu quả.”

Lô Vượng Đạt hùng hổ tiêu sái đến bên đống vũ khí loang lổ rỉ sét, từ giữa lấy ra một trường mâu dài nhỏ, cùng trường mâu của nam tương so với thì tựa như cây tăm.

“Luyện mười năm, rốt cục có cơ hội dọa người rồi.” Lô Vượng Đạt vẻ mặt giác ngộ.

Mấy người:“……”

Lô Vượng Đạt hữu mô hữu dạng bước ra một cung bộ, hai tay nắm chặt trường mâu đặt ngang trước thân “Phóng ngựa lại đây đi.”

Nam tước không dám sơ suất, bưng lên trường mâu, xoay người khom lưng, đột nhiên giống như tên rời cung nhắm về phía Lô Vượng Đạt.

Ngay tại khi trường mâu nam tước sắp đâm đến Lô Vượng Đạt, Lô Vượng Đạt đột nhiên biến mất, không đúng là đột nhiên biến thành tiểu hồ ly, làm cho trường mâu nam tước đâm vào không khí.

Lô Vượng Đạt nhanh chóng khôi phục hình người, lại ngoài dự đoán của mọi người, kéo trường mâu nhằm phía hướng ngược lại với nam tước, cùng nam tước hiểm hiểm sát qua bả vai.

“Hồi mã thương?” Huyết Đồng – Tình Hỏa đột nhiên kêu lớn lên.

Chỉ thấy Lô Vượng Đạt đang lướt qua phía sau nam tước, trường mâu xoay ngang trước thân, lại dùng lực hướng phía sau bên trái đâm chéo xuống, chuỗi động tác kia gọn gàng lưu loát, chính là địa phương đâm tới có điểm……

Nam tước hét thảm một tiếng, bỏ lại trường mâu, hai chân cũng nảy lên, gia tăng song mông, nhảy lò cò y như cương thi, phía sau, một cây trường mâu cắm ở trên thí thí của nam tước theo động tác nhảy lên mà di chuyển theo.

Mọi người 囧.

“Khá lắm, hồi cúc nhất thống.” Xin Theo Ta Đàm Tiền kết luận.

“Ta…… Ta không phải cố ý “ Lô Vượng Đạt thực hối lỗi “Ta cũng thật sự không có biện pháp, thân cao của ta khiến nơi ta có thể đâm tới chỉ có nơi đó thôi à.”

Nam tước thống khổ “Không…… không phải trái, là lệch…… Cái đâm kia ‘Câu’ tới đâu cũng có quan hệ với thân cao của ngươi sao?”

Lô Vượng Đạt ở không trung khoa tay múa chân “…… Có lẽ do ngươi cùng kích cỡ với đầu mâu kia, rất phù hợp cũng có quan hệ.”

“……”

Rầm, nam tước rốt cục trở lại bình thường đôi chút, rút ra trường kiếm bên hông “Ngươi chết định rồi.”

“Chờ đã.” Lô Vượng Đạt khoát tay “Năm phút đồng hồ đã tới rồi. Chúng ta đã nói trước, nếu đấu một mình có thể kiên trì năm phút đồng hồ thì sẽ cho chúng ta qua cửa.”

“Quên năm phút đồng hồ của ngươi đi, ta sửa chủ ý, ta muốn giết ngươi.” Nói xong lại chuẩn bị hướng lại đây.

“Chờ đã.”

“Lại muốn làm chi?”

Lô Vượng Đạt mặt lộ thần sắc quyết tuyệt “Xem ra hôm nay không xuất ra bản lãnh thật sự là không được.” Sau đó hướng nam tước ngoắc ngoắc ngón tay “Đến đây đi.”

Nam tước gào lên một tiếng, vừa muốn hướng lên. “Chờ một chút.” Lô Vượng Đạt ba tiếng hô ngừng.

Vốn tưởng rằng hắn muốn nói ra lời gì đó có vẻ hùng hồn, không nghĩ tới hắn đột nhiên đối nam tước cười ngỏn ngoẻn, cực kỳ giống dạng tiểu nhân a dua nịnh hót “Nam tước đại nhân, ngươi có thể hay không trước đem thương đang ‘Câu’ trong cha ngươi, a, không đúng, là trả mâu cho ta?” ( Cha = có lẽ là phao câu – cúc hoa chăng? Ai biết bảo mình nhé)

“……”

“Trả lại lão mẫu ngươi.” Nam tước thẹn quá thành giận, không hề để ý tới gì đó mà tức giận xông lên.

“Huyết Đồng cứu mạng nha.” Lô Vượng Đạt lại biến thành hồ ly, mở ra tứ trảo liền chạy hướng Huyết Đồng – Tình Hỏa.

Tới gần rào chắn gỗ cũng không dừng lại, một đầu liền đâm hướng về phía cọc gỗ thô to, sau đó bắn ngược lại rồi lăn lông lốc tới bên kia.

Kỳ thật hắn là muốn dựa vào xung lượng chui qua kẽ hở trên rào chắn, nhưng có vẻ đầu hồ ly vẫn lớn hơn cái kẽ hở kia.

Khi đứng lên lại, Lô Vượng Đạt cảm thấy khắp thành đều là hoàng kim giáp “Ngươi…… Xấu lắm, chẳng những…… Kéo dài thời gian, còn gọi…… Nhiều người đến giúp đỡ như vậy.”

Nam tước sửng sốt, quay đầu lại nhìn trái phải, chỉ một người hắn à nha.

Lúc này, hài cốt chiến mã rốt cục đạp thắng Vẫn Là Trư, chạy tới.

Vẫn Là Trư thế nào?

Oanh liệt rồi, A-men.

Hiện tại đang ở trong trạng thái chiến đấu, Lô Vượng Đạt không thể gọi nó đi ra một lần nữa.

Namtước rốt cục lại cưỡi lên ngựa, có ngựa, tốc độ nam tước so với tiểu hồ ly Lô Vượng Đạt bằng nhau, cho nên Lô Vượng Đạt dù muốn chạy trối chết cũng đã không được.

Dưới tuyệt cảnh như vậy, Lô Vượng Đạt thân hồ chấn động, cúc hoa căng thẳng, lại lần nữa chạy hướng rào chắn.

Tiềm năng của con người được bộc phát ra dưới sự nguy hiểm quả nhiên là không thể đo lường, Lô Vượng Đạt anh dũng có hồi báo, rốt cục…… Kẹt ở giữa hai cột gỗ.

Mọi người 囧.

Đáng thương cho cái đầu hồ ly, tiến cũng tiến không được, kéo lại kéo không ra, tựa như quỷ treo cổ lơ lửng ở trên hàng rào.

Nam tước cũng không bởi vì đầu Lô Vượng Đạt bị kẹt mà đình chỉ công kích, chỉ thấy hắn khống chế hài cốt mã giơ trường kiếm chém lại đây.

Lúc nguy cấp, một đạo hồng ảnh hiện lên, Huyết Đồng – Tình Hỏa thế nhưng xuất hiện “Hai mươi chín phần trăm, vừa đủ.” Khoát tay đem bốn vó của hài cốt mã đóng băng trụ lại, nam tước bởi vì quán tính mà té xuống.

“Cái gì hai mươi chín phần trăm?” Đinh Linh Linh hỏi.

Nhàn Ngữ Lạc Hoa trong lúc vô ý nhìn đến đường huyết của Lô Vượng Đạt, ước chừng chỉ còn 30%.

“Nàng……” Nam tước đột nhiên thực sợ hãi “Nàng là ngươi…… Của ngươi…… Khế…… Khế ước…… Khế ước giả?”

“Đánh quái cùng PK bất đồng, chỉ ở khi máu của khế ước giả còn lại ba mươi phần trăm, NPC mới có thể ra tay.” Ly Sa – Cửu Vĩ bỗng nhiên nói một câu.

“Khế ước giả? Cái gì là khế ước giả?” Đinh Linh Linh hỏi.

Mặc kệ là nam tước hay là Đinh Linh Linh hỏi, Huyết Đồng – Tình Hỏa cũng không trả lời.

Nam tước đột nhiên bị hồ hỏa vây quanh nháy mắt hóa thành tro bụi, đồng thời cũng tuyên cáo hành trình phó bản lần đầu tiên của Lô Vượng Đạt đồng hài đã xong xuôi viên mãn.

Chờ mỗi người lại nhận được một quả trứng, đang muốn đi lại phát hiện Lô Vượng Đạt vẫn còn kẹt ở giữa hàng rào.

Mấy người thay nhau ra trận, thử rất nhiều loại phương pháp đều kéo không ra, cuối cùng Huyết Đồng – Tình Hỏa vừa nhấc chân……

Cùng ngày có không ít người nhìn thấy, một hồng bào nam nhân tuấn mỹ tà khí, đỉnh đầu nằm úp sấp một tiểu hồ ly trên mặt mang một dấu chân to đùng, từ trong phó bản đi ra.

Mà Huyết Đồng – Tình Hỏa cùng ngày báo cáo cho trung tâm theo dõi về dị thường của phó bản, là viết như vậy, Angelia về nhà nuôi hài tử, Tư Thản Đồ tử đòi tiền, Allimand tâm lý biến thái, nam tước bị khai bao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.