Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

Chương 3: Hỗn chiến đảo môi thôi…



Lô Vượng Đạt hoảng sợ vạn phần “Không phải nói không thể công kích sao?”

Là cấp cao không thể công kích tân thủ thấp hơn cấp mười, dưới cấp mười lại không hạn chế cái này.

Nói chung là, giống cái loại như Lô Vượng Đạt, ngay cả một cấp cũng chưa đạt tới, muốn công kích người chơi hơn hắn mười cấp, không phải miss cũng bị phòng ngự làm tổn hao trang bị.

Nhưng hơn trăm điểm may mắn của Lô Vượng Đạt không phải đồ giả, xuất bạo kích, tuy rằng phòng ngự triệt tiêu còn lại 15 điểm tổn hại, nhưng máu của người kia chỉ còn lại có 12 điểm mà thôi, cho nên bị Lô Vượng Đạt giết.

Lô Vượng Đạt nơm nớp lo sợ ngây ngốc lờ mờ đứng ở trung tâm gió lốc.

Muốn chạy đi, cái cuốc còn chưa kiếm lại được nha.

Lưu lại, tuy rằng công kích này đối hắn không có hiệu quả, nhưng nhìn ánh đao mũi kiếm ở trước mặt hắn bổ tới bổ lui huy đến huy đi, cũng quá dọa người.

Tựa như hiện tại một cây rìu vừa bay lại đây liền rơi xuống bên chân hắn, Lô Vượng Đạt sợ tới mức thiếu chút nữa chân nhũ ngã ngồi.

Cho nên khi có người kêu đem rìu trả lại đây, hắn còn không xem rõ là ai liền nhặt rìu chuyền ra bên ngoài.

Người nhận rìu lộ vẻ cũng ngây ngẩn cả người, đã quên gã muốn truy chém đối thủ, ngây ngốc nhìn cây rìu trong tay rồi lại nhìn Lô Vượng Đạt buồn bực, thế nào mà lại có một cái bánh lớn nện xuống đây như vậy?

Một bên có người nói chuyện “Lô Vượng Đạt, ngươi có phải ngại hắn lấy đao đâm chết chúng ta quá chậm, phải lấy rìu vung mới sảng hay không hả.”

“……” Lô Vượng Đạt ngẩng đầu, chỉ thấy tên đầu bóng lưỡng đã chẳng còn vài phần tư thái cao thủ vừa nãy, cái đầu bóng lưỡng cũng không còn sáng loáng, pháp bào cũng tràn đầy bụi đất, hai tay chống trên đầu gối thở suyễn cả khí.

Mà vài người bên cạnh đầu bóng lưỡng cũng thật vất vả chạy qua đây, mà xem ra nhìn thật quen mắt.

Đặc biệt chiến sĩ nào đó một thân áo giáp đang xoay đại kiếm, mặt mũi bầm dập càng nhìn càng quen mắt “Bạo Hùng?” Lần này không có người trả lời Lô Vượng Đạt, bởi vì lại bị truy chém.

Tuy rằng Lô Vượng Đạt không hiểu PK, nhưng cách PK Bạo Hùng như vậy hắn vẫn biết, bởi vì cùng đánh chuột giống nhau, ló đầu ra là đánh.

Bạo Hùng là chuột, một đại đao gõ vào gã.

Gõ một cái thì Bạo Hùng bị lún một tấc, không đầy một hồi Bạo Hùng cũng chỉ còn thừa lại cái đầu trên mặt đất, còn lại đều ở dưới đất hết rồi.

“Y tá đi nơi nào rồi? Nhanh đi cứu lão đại.” Đầu bóng lưỡng vừa chạy trối chết vừa hô to.

“Lão đại nhô lên là bị người ta cuồng bạo cùng chém, lam của ta sớm đã hết sạch.” Có người kêu lớn. ( Lam = Phép thuật, Buff (1) cần phép thuật)

“Vậy…… Lô Vượng Đạt ngươi đi giúp lão đại.” Đầu bóng lưỡng là loại khi tuyệt vọng thì cái gì cũng có thể thử.

“A? Ta?” Lô Vượng Đạt phóng nhãn nhìn, có vẻ chỉ có mình hắn mới rảnh, bởi vì không có người truy chém hắn “Ồ, được.” Phấn đấu quên mình tiến lên, vì Bạo Hùng ngăn cản một chùy đang bổ xuống đầu gã.

Đối phương là một chiến sĩ cầm trong tay cự chùy, nhưng cự chuỳ đập lên trên người Lô Vượng Đạt đều không có hiệu quả, cuối cùng mệt đến thở hồng hộc suyễn cả khí.

Đầu bóng lưỡng lại hô “Sinh mệnh hắn cũng không còn nhiều đâu, Lô Vượng Đạt hấp hắn.”

Đầu bóng lưỡng bổn ý chính là để cho Lô Vượng Đạt dùng sở trường bậc nhất của chủng tộc yêu hồ [ tinh khí hấp nhương, hấp sinh mệnh của cự chùy chiến sĩ, nhưng đầu bóng lưỡng nhất thời tình thế cấp bách nên đã quên Lô Vượng Đạt là siêu cấp tiểu bạch, cho nên không nói rõ.

Lô Vượng Đạt sửng sốt “Hấp hắn?” Lấy cái gì hấp? Chẳng lẽ là miệng?

Nghĩ vậy, Lô Vượng Đạt bỗng nhiên mồ hôi như mưa rơi “Sẽ không thể nhân đạo chút sao, để hắn mệt chết sao?”

Đầu bóng lưỡng: “……”

Bạo Hùng bị khảm dưới đất gào thét “Lô Vượng Đạt cấp bậc cùng đối thủ kém nhiều lắm, có hấp cũng toàn miss, trừ phi công kích nhược điểm. Lô Vượng Đạt, tìm nhược điểm của hắn, hấp nhược điểm của hắn.”

Lô Vượng Đạt mà biết cái gì kêu công kích nhược điểm thì mới kì quái đấy.

Cự chùy chiến sĩ vừa nghe đột nhiên lấy hai tay che lại đũng quần, Bạo Hùng nhất thời kích động kêu to “Hấp cái nơi mà hắn che đó.”

Lô Vượng Đạt nhìn đũng quần cự chùy chiến sĩ, lại nhìn Bạo Hùng, sau khi nhìn qua lại mấy lần thì thực khó xử đối Bạo Hùng nói:“Bạo Hùng đại ca…… Nếu không coi như là ngươi chết đi?”

Bạo Hùng:“……”

“Nhưng ngươi yên tâm, sau khi ngươi chết, ta cũng tuyệt đối sẽ không sống tạm, ta sẽ tùy ngươi cùng chết.” Lô Vượng Đạt vô cùng kiên trinh.

“Lô Vượng Đạt” Bạo Hùng nghiến từng chữ một hướng Lô Vượng Đạt gào thét lớn “Ngươi thế nhưng để cho ta chết sao?”

“Kỳ thật khi hạ quyết định này ta cũng cảm thấy rất buồn khổ ” Lô Vượng Đạt dùng ánh mắt tinh thuần mà sáng ngời của hắn chuyên chú nhìn Bạo Hùng “Ngươi không thấy được nước mắt trong mắt ta sao?”

“Ta chỉ nhìn thấy gỉ mắt.”

“……”

Bạo Hùng đột nhiên thực vô lực “Còn có, ngươi…… Có thể hay không đừng dùng ánh mắt thâm tình như vậy nhìn ta?”

“Chẳng lẽ đây là đam mĩ trong truyền thuyết?” Cự chùy chiến sĩ kinh ngạc nhìn bọn họ.

Bạo Hùng nóng nảy “Ngươi xem, người khác hiểu lầm rồi đấy.”

“Thâm tình sao?” Lô Vượng Đạt sờ sờ mặt mình “Nguyên lai ta vẫn đều dùng loại ánh mắt này đem những người đó đẩy vào lò hỏa táng.”

Bạo Hùng:“……”

Cự chùy chiến sĩ nhanh chóng cách bọn họ ba bước “Đem người đẩy vào lò hỏa táng? Huynh đệ ngươi ở đơn vị nào?”

Lô Vượng Đạt quay đầu vốn định trực tiếp trả lời, nhưng vừa nghĩ đến phản ứng của những người ngày xưa khi biết chức nghiệp của hắn, hắn quyết định đổi cách nói “Cơ quan duy nhất ở Trung Quốc được chứng nhận có thể thiêu người.”

“……” Cự chùy chiến sĩ khóe miệng run rẩy “Nhà hỏa táng?”

Lô Vượng Đạt có chút ngượng ngùng “Cũng có loại cách gọi như vậy.”

Cự chùy chiến sĩ:“……” Không phải vẫn chỉ có một loại cách gọi này mà thôi sao?

“Ngươi cầm tinh con gì thế ” Lô Vượng Đạt thực nhiệt tình đối cự chùy chiến sĩ nói “Ta phụ trách lô cầm tinh con heo, nếu ngươi bất hạnh tráng niên sớm thệ cứ việc tới tìm ta, muốn đặt ở hàng thứ mấy cũng được. Chúng ta hiện tại đang cùng ủy ban kế hoạch hóa gia đình chấn hưng hoạt động, khẩu hiệu là đề cao chất lượng phục vụ, giảm dân số Trung Quốc xuống.”

Cự chùy chiến sĩ:“……”

“Đều dừng tay.” Một tiếng rít gào lực áp toàn trường, chém giết hỗn chiến nhất thời đình chỉ, có thể thấy được người rít gào này có chút uy vọng.

Lô Vượng Đạt theo tiếng nhìn lại, là người chết vì bị cái cuốc của hắn đập vào, chột dạ muốn chạy.

Cự chùy chiến sĩ kích động tựa như thân cha chết mà sống lại “Vô Gian lão đại.”

“Sao lại thế này? Vô Gian hắn không phải luyện hình thức tử vong sao?” Không ít người trong lòng nổi lên nghi vấn.

Có người thốt ra một cái suy đoán “Vẫn đã tám mươi sáu cấp, chẳng lẽ hắn luyện hình thức bình thường?”

“Không thể nào, hình thức bình thường sao có thể cùng hình thức tử vong bất phân thắng bại?”

“Không hổ là người trên cao thủ bảng.”

Nghị luận kinh ngạc lộn xộn nổi lên.

Vô Gian là pháp sư nhân tộc, một thân hắc ám pháp bào, đồ đẳng tú văn thêu ám tím theo động tác đi qua lại của gã mà có thể mơ hồ thấy được, khuôn mặt kiên cường, hai mắt lược thấu nghiêm cẩn, không quan tâm mọi người đối hình thức luyện cấp của gã nghi vấn mà chỉ đứng ở chỗ cao nhìn xuống mọi người.

Cự chùy chiến sĩ thấy lão đại đã trở về, lo lắng giảm không ít “Người của Thịnh Thế Vương Triều nói không giữ lời, nói là để bang chủ cùng hội trưởng đấu nhau nhưng không giết người để luận bàn thắng bại, quyết định bang nào đi bang nào lui, lại ở cuối cùng hạ sát thủ, tiểu nhân vô sỉ như vậy không giết khó bình lòng căm phẫn của Thiên Hạ Hội chúng ta.”

Không ít người của Thiên Hạ Hội vung tay hô to phụ họa.

Một tay chiến sĩ cầm trường kiếm bước ra khỏi hàng, đang muốn vì chính mình biện giải, Vô Gian lại nói “Ta không phải chết ở dưới đao của Thịnh Thế bang chủ, một kích cuối cùng là của kỳ nhân khác. Mà người này dụng tâm làm như vậy chỉ sợ là muốn các bang hội chúng ta tự giết lẫn nhau, để hắn ngư ông đắc lợi.”

“Là ai dụng tâm hiểm ác như vậy?” Thịnh Thế Vương Triều bang chủ vừa nghe đã phẫn nộ “Vô Gian hội trưởng, rốt cuộc là tiểu nhân đê tiện nào đã đánh lén ngươi?”

Lô Vượng Đạt hút một ngụm lãnh khí.

Vô Gian lắc đầu “Ta đã xem qua lịch sự chiến đấu của mình, người nọ không biết dùng biện pháp gì ẩn tàng tính danh rồi.”

“Sao có khả năng?” Không ít người không tin lại bắt đầu chụm đầu ghé tai “Chỉ cần vô cớ công kích trước một cái, cho dù che dấu tính danh cũng vô dụng.”

Vô Gian thấy mọi người không tin, liền chia sẻ lịch sử chiến đấu của hắn, dòng cuối cùng trong đó “ ‘ ‘ dùng một cái cuốc bay đối ngươi tạo thành 15 điểm thương tổn [ bạo kích ].”

“Thật sự nhìn không thấy danh tự.” Vừa nhìn thấy chữ, Mục Sư đã kinh ngạc nhìn Vô Gian.

“Rốt cuộc là sao?”

“Có thể là BUG hay không?”

Nghe người khác nghị luận, Lô Vượng Đạt nhẹ nhàng thở ra.

Vô Gian hai tay khoác ở sau người “Ta hỏi qua GM, nói hết thảy số liệu đều bình thường.”

Lúc này không biết là ai nói một câu “Ta hoài nghi bài post trên diễn đàn nói Băng Phong nhai có nhiệm vụ ẩn là một cái cạm bẫy, chỉ vì dẫn dụ các đại bang phái chúng ta tranh chấp.”

Người này vừa nói nhất thời kích khởi ngàn đợt sóng lớn.

Vô Gian cùng các bang chủ hội trưởng của các bang hội thương nghị, sau đó quyết định, quyết định tạm thời liên minh, mặc kệ bài post trên diễn đàn là thật hay giả cũng phải tìm tòi đến tận cùng ở Băng Phong nhai.

—————————————

Chú thích:

BUFF là các dạng phép thuật hỗ trợ cho người chơi ví dụ như tăng tốc độ chạy ( windwalk) tốc độ đánh (haste) max HP( bless of body) vv.. khi bạn đc buf thì sẽ xuất hiện những icon gần thanh HP của bạn chỉ vào sẽ hiển thị tên,tác dụng và thời gian lưu giữ buff trên nhân vật còn debuff thì ngược lại ( tạm gọi là buff xấu) debuff cũng có rất nhìu dạng ví dụ như giảm tốc độ chạy của ng chơi ( ice bolt, frost bolt, hamsting…vv) giảm tốc đô tấn công ( windshakle) poision/bleed/sting ( làm ng chơi trúng độc/chảy máu, rút máu từ từ)… và còn rất rất nhìu nữa, bạn thường bị trúng những dạng debuff này khi đi pve hoặc pvp với quái vật và ng chơi có skill tương thích gây debuff lên nhân vật của bạn..giống như buff, debuff cũng hiển thị icon lên gần thanh máu của bạn khi bạn bi dính debuff( cũng hiển thị tên/tác dụng của debuff) thường thì đa số các debuff có thời gian hiệu lực trên người player ko lâu ( lâu thì tèo =.=). Tóm lại debuff là dạng skill làm yếu còn buff là dạng skill tăng cường

Định nghĩa đơn giản theo Lai Khứ: Thường thì buff là từ thông thường để nói về việc bơm HP ( Máu), MP ( Mana – Phép thuật).

Cũng có đôi khi Buff còn dùng để tăng tốc độ đánh cho nhân vật ( Tùy game mà có). VD nhân vật đó một lượt đánh chỉ có 2 lần nhưng khi được buff lên thì sẽ tăng từ 3>4 lần đánh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.