Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

Chương 36: Nội gian đảo môi thôi…



Muốn Chết Không Dám Nói nhanh chóng cùng Xin Theo Ta Đàm Tiền bảo trì khoảng cách an toàn, hắn nên may mắn còn có thể trốn, Phong Lưu Tiếu bọn họ thì đảo môi rồi, bởi vì đã bất động rồi.

Tại giờ khắc này, chuôi vũ khí đã thể hiện được tính ưu việt của nó.

Một cái “Chèo thuyền” khua đi ra ngoài, đảo ngược một khoảng lớn, sau đó kẻ đả thương người bị đại đao của NPC vung lên tử hình ngay tại chỗ.

Trừ bỏ chết vì bị tổn thương, còn có đám người ở trong biển đạp nước đến tung đầy bọt, người của Phong Lưu Tiếu chỉ còn lại có một phần ba.

Phong Lưu Tiếu lúc này mới phát hiện trúng kế, nhưng biết cũng đã muộn, hiện giờ gã giống như là kẻ câm ăn hoàng liên, chỉ có thể hung hăng trừng mắt Vô Gian.

Huyết Đồng – Tình Hỏa đem tình tự biến hóa của Phong Lưu Tiếu xem ở trong mắt, vì hắn đang vô cùng thanh nhàn nha, chợt nghe NPC A nói:“Tên mặc quần áo đỏ kia, ngươi đó, còn đứng làm cái gì?”

Huyết Đồng – Tình Hỏa sửng sốt, bất đắc dĩ vừa định làm theo chợt nghe thấy “Đoạn thứ hai, mở rộng ngực vận động.”

Tiếng đàn dương cầm truyền đến, Lô Vượng Đạt lắc lắc đung đưa cái đuôi, song trảo hướng ra phía ngoài dãn ra “A nga, a a đích đệ, a đệ đao, a đệ đả đích đề đích đao, a ”

囧, là thần khúc [ Thấp thỏm ].

Ngắt Hạnh Đầu Tường đột nhiên hỏi Muốn Chết Không Dám Nói “Có mang máy sấy tóc tới đây không?”

Muốn Chết Không Dám Nói giật mình, người nào rỗi việc mà mang máy sấy tóc tới đây làm gì “Muốn mang tới để làm chi?”

Ngắt Hạnh Đầu Tường thực bi thôi “Ta muốn ở trong gió hỗn độn một chút.”

Muốn Chết Không Dám Nói:“……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa nhanh chóng đem Lô Vượng Đạt từ trên bờ cát ném lên đỉnh đầu, 囧 囧 hữu thần trả lời NPC “Ta là đài chỉ huy, cho nên không cần làm.”

“……”

Lô Vượng Đạt tiếp tục động kinh “A di kiềm nén yêu, a di kiềm nén yêu, A đệ ca ca là kẻ ngốc, ngốc, ngốc, ngốc, siêu siêu ngốc, A di kiềm nén mang theo một đao yêu……”

Ngắt Hạnh Đầu Tường suy yếu đỡ trán “Vẫn là chuẩn bị cho ta hai cái máy sấy tóc đi, sức gió một cái không thỏa mãn được yêu cầu của ta.”

Mọi người:“……”

Đoạn mở rộng ngực vận động này khó khăn không ở trên tay, mà ở trên con mắt cơ.

Tròng mắt là phải di chuyển theo tay, xoay xoay chuyển chuyển đến mỏi nhừ muốn lòi tròng ra, cho nên khi bọn họ xong bài [ Thấp Thỏm ], trên cơ bản đều là tròng trắng nhiều hơn đồng tử đen, nhìn người khác đều thấy mọc thêm ba cái đầu.

Lô Vượng Đạt ở trên đỉnh đầu Huyết Đồng – Tình Hỏa có điểm nện bước lảo đảo, vung đầu “Đoạn thứ ba, đá chân vận động.”

[ Khang khang vũ khúc ] vang lên, Lô Vượng Đạt lại bắt đầu bính đáp “Đến đến, ta là một cây rau chân vịt, dẫm dẫm dẫm dẫm dẫm dẫm……” Đáng sợ là, chỉ cần một chút bất cẩn mà trảo phải giẫm lên trảo trái, sẽ đau đến nước mắt to như hạt châu chảy xuống như vũ bão, nhưng lại không dừng được.

Mà loại thời điểm này, chân bự lại chiếm ưu thế ghê lắm, một cái chân bự giẫm bịch xuống dưới đất, tiếng kêu đau thảm thiết còn hơn cả bị ba bốn cái cộng lại ấy chứ. ( Mọi người có thể hiểu là, em Đạt làm thế nào thì cả bọn làm theo như thế, em giẫm phải chân thì cả lũ kia cũng giẫm phải luôn:])

Đá chân vận động vừa xong, có thể đứng trên bờ cát cũng chỉ còn lại bọn Lô Vượng Đạt, Phong Lưu Tiếu cùng người của hắn đều bị giẫm đến ngất đi rồi, NPC bất chấp tất cả, quy tội đả thương người, tóm bọn họ đi hết.

Không đối thủ, kỹ năng Lô Vượng Đạt cũng ngừng lại.

Lô Vượng Đạt mệt đến mức tức cũng tức không nổi, cầm lên cái trảo bị chính mình dẫm lên đang đau nhức “Cái gì…… Kêu…… Đả thương địch thủ một ngàn…… Tự tổn hại tám trăm…… Ta rốt cục…… Hiểu được.”

Xin Theo Ta Đàm Tiền cảm đồng thân thụ(1) tiến lên cùng hắn nắm trảo “Ta chỉ muốn nói với ngươi bốn chữ — Đồng tử khổ cực rồi(2).”

“……” Đột nhiên phát hiện một tên không biết đếm.

Lô Vượng Đạt giờ một trảo kính chào, vươn bốn móng vuốt ra “Ta cũng…… Thầm nghĩ nói…… Bốn chữ — Vì nhân dân phục vụ.”

“……” Nguyên lai không chỉ một tên.

Huyết Đồng – Tình Hỏa cầm móng vuốt của Lô Vượng Đạt đếm từng cái “Lão sư dạy toán tiểu học của các ngươi làm sao lại cho các ngươi tốt nghiệp thế.”

Lô Vượng Đạt cùng Xin Theo Ta Đàm Tiền:“……”

囧 囧 vận động một phen sau, đoàn người sắc mặt đều phi thường hồng nhuận, duy độc Vô Gian vẻ mặt âm trầm.

Huyết Đồng – Tình Hỏa liếc nhìn Vô Gian, chế nhạo “Ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo.”

Không ai nghe hiểu ý tứ của lời nói này, Vô Gian ngoại lệ, miệng hắn cứng ngắc lấy ra một chút ý cười “Xem ra trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ ràng, chỉ có nàng không rõ. Ngươi nói xem nếu nàng biết ý đồ của vài người chúng ta, thì ai sẽ mất nhiều nắm gạo hơn nha?”

Dưới mặt nạ, Huyết Đồng – Tình Hỏa bán mị đôi mắt yêu hồng chớp động quang mang nguy hiểm “Vậy ngươi nói cùng nàng đi, xem nàng tin ai?”

Hai người này trong lúc nói chuyện bỗng nhiên mang theo giáp thương đái bổng(3), làm cho những người khác đều mạc danh kỳ diệu “Hiện tại chính là thời khắc đặc biệt, đều là người cùng chung một thuyền, đừng tổn thương hòa khí.”

Lô Vượng Đạt qua lại nhìn hai người này.

“Tiểu Đạt, chúng ta đi.” Huyết Đồng – Tình Hỏa đột nhiên vẽ ra một pháp trận.

“Ngươi đã có thể trực tiếp dùng truyền tống, cần chi còn phải vất vả đi bằng thuyền nhỏ tới đây.” Lô Vượng Đạt oán giận.

“Bởi vì ta muốn nhìn người nào đó đạo diễn tiết mục nội thông ngoại địch bức ta ra tay, để chứng minh ta rốt cuộc là ai.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa vừa nói, nhất thời làm cho mọi người nhớ tới vì cái gì Phong Lưu Tiếu có thể nhanh như vậy liền nắm giữ hành tung bọn họ, hơn nữa chuẩn xác không lầm mà định vị được bờ biển nơi bọn họ đổ bộ, trong bọn họ có nội gian là điều rõ ràng.

Nhưng bất luận nghĩ như thế nào, bọn họ đều không muốn nghĩ người kia chính là Vô Gian.

Lô Vượng Đạt nhìn xem sắc mặt mọi người ngưng trọng “Huyết Đồng, kỳ thật nói cho bọn họ ngươi là ai, cũng không có quan hệ gì đi.”

Ly Sa – Cửu Vĩ thực hàm hồ đề cập qua một lần, nói Huyết Đồng là GM, vì thế nên hắn nhớ kĩ, lúc hắn lên mạng tìm kiếm mới biết GM rốt cuộc là thứ gì.

Huyết Đồng – Tình Hỏa tim đập mạnh và loạn nhịp “Ngươi đã biết?”

Lô Vượng Đạt gật gật đầu “Ly Sa nói cho ta biết.”

“Ly Sa quả nhiên ở chung với ngươi.” Huyết Đồng – Tình Hỏa kinh ngạc.

Lô Vượng Đạt gật đầu lại lắc đầu “Hiện tại không ở rồi.”

Đôi mắt Huyết Đồng – Tình Hỏa có chút ảm đạm “Ngươi đã sớm biết, vì cái gì còn đính khế ước cùng với ta?”

Lô Vượng Đạt chỉ thẳng vào Vô Gian “Ly Sa chỉ nói hắn đối ta có mưu đồ khác, không nói ngươi.”

Nhất thời ánh mắt mọi người lại lần nữa đặt ở trên người Vô Gian.

Huyết Đồng – Tình Hỏa dùng ngón trỏ cọ cọ cằm hồ ly của Lô Vượng Đạt “Ta chờ không nổi tới cuối tuần rồi, ngày mai chúng ta gặp mặt đi.” Hoàn toàn không để cho phản bác.

Nói xong bước đi hướng pháp trận, đoàn người chợt nghe thấy Lô Vượng Đạt thật cẩn thận hỏi:“Huyết Đồng ngươi đối nhân yêu (Gay)…… Có…… Cái… Cái nhìn gì?”

Huyết Đồng – Tình Hỏa không cần suy nghĩ “Thấy rồi thì tìm một hòa thượng đến thu hắn.”

Lô Vượng Đạt 囧 “Hòa thượng không phải chỉ thu yêu sao? Nhân yêu không ở trong phạm vi quản hạt của bọn họ đi.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa nắm chặt quyền “Ta đây có thể đem hắn đánh thành yêu nhân.”

Lô Vượng Đạt sởn gai ốc, càng không dám nói cho hắn nghe sự thật.

Ngay tại khi thân ảnh hai người bọn họ dần dần mơ hồ, Đinh Linh Linh thấy Lô Vượng Đạt quay đầu lại nói “Các vị tới Băng Phong Vương đình rồi thì tới hoàng cung tìm ta……”

Đinh Linh Linh cao hứng gật gật đầu.

Trở lại hoàng cung, Lô Vượng Đạt liền vội vàng logout, ở phòng mình vô thố xoay quanh.

Lô Vượng Đạt không có bạn bè, cho nên muốn tìm một người để thương lượng là không có.

Trong lo lắng hắn nhìn thấy kính mắt 3D, nhớ tới Bạo Hùng, vì thế vội vã chạy ra cửa.

Vừa tới đường khẩu thì gặp Liệp Vương logout.

Lô Vượng Đạt một đường chạy tới thở hổn hển “Liệp…Liệp…… Liệp Vương, anh phải…… Giúp giúp…… Tôi, tôi ở trong trò chơi……”

“Bị người khi dễ?” Liệp Vương vừa nghe nhất thời một bộ khí thế thề vì huynh đệ mà không tiếc mạng sống “Là ai lớn gan như thế? Cấp bậc so với tôi cao hơn hay thấp hơn? So với tôi thấp hơn liền nói cho tôi biết.”

Lô Vượng Đạt 囧 “…… Nếu so với anh cao hơn thì sao?”

“Vậy chờ tôi cấp bậc cao hơn hắn thì lại nói cho tôi biết.”

“……”

– Chú thích

(1) Cảm đồng thân thụ: cảm kích khác nào chính mình chịu ơn

(2) Đồng tử khổ cực rồi: Đây là 1 câu chuyện cười của bên Trung, kiểu như mỉa mai các bác công an ý mờ…. Đồng tử là cái ống, thế là hiểu rùi chứ… Hình ảnh đi kèm kiếm được

(3) giáp thương đái bổng: bí mật mang theo vũ khí. Chỉ người nói có chứa mùi thuốc súng, ý là trong lời nói có giấu điều châm chọc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.