Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

Chương 8: Hoa si trư đảo môi thôi…



“Dù sao, vẫn cám ơn ngươi.” Trong đó một nữ hài tử có vẻ lớn tuổi nhất, mặt mày khẽ giãn ra hướng Lô Vượng Đạt nói lời cảm tạ “Không biết có thể cùng tiểu muội muội ngươi thêm hảo hữu hay không, ta gọi là Nhàn Ngữ Lạc Hoa.”

Lúc Nhàn Ngữ Lạc Hoa khẽ giãn mặt mày thì không hề gì, nhưng vừa cười lại làm cho Lô Vượng Đạt tâm thần ngẩn ngơ.

Nhàn Ngữ Lạc Hoa là pháp sư nhân tộc, giơ tay nhấc chân đều lộ ra vẻ có giáo dục cùng quý khí, nàng đẹp tựa bông mẫu đơn ung dung mà hoa quý.

Chưa từng được nữ hài tử đối tốt, đậu tình của Lô Vượng Đạt khẽ nảy mầm.

“Ôi chao?” Nữ hài tử yêu hồ tộc thực hoạt bát hồn nhiên từ phía sau Nhàn Ngữ Lạc Hoa nhảy ra, sờ sờ cái lỗ tai trên đỉnh đầu Lô Vượng Đạt, lại tóm lấy cái đuôi hắn “Màu trắng, ngươi là NPC?”

Bị nàng tóm tới đau, Lô Vượng Đạt phục hồi tinh thần lại “Ta là người chơi.”

“Nhưng vì cái gì màu lông của ngươi lại là trắng?” Mấy nữ hài khác tử đều rất ngạc nhiên.

“Ta đang làm nhiệm vụ, tạm thời như vậy mà thôi, làm xong sẽ khôi phục.”

“Nga.” Nhàn Ngữ Lạc Hoa minh bạch “Xem ra giá trị mị lực của tiểu muội muội nhất định rất cao, chẳng những nhận được nhiệm vụ ẩn mà chúng ta mất sức của chín trâu hai hổ mới cày đạt giá trị mị lực, còn nhận được một nhiệm vụ mà chúng ta chưa từng gặp qua như vậy. Là nhiệm vụ ẩn đi?”

Nhàn Ngữ Lạc Hoa tuy là một bộ vô tâm tùy ý bắt chuyện, nhưng mọi câu đều đầy tâm cơ thăm dò, nữ nhân này không đơn giản!

Cùng nữ nhân lòng dạ thâm trầm này so sánh, Lô Vượng Đạt lại càng non nớt hơn “Giá trị mị lực, cái gì là giá trị mị lực?”

Mấy nữ hài tử đều ngạc nhiên nhìn hắn, duy độc Nhàn Ngữ Lạc Hoa hơi hơi nhíu nhíu mày.

Ly Sa – Cửu Vĩ nghe xong lời Nhàn Ngữ Lạc Hoa nói, minh bạch không tiếng động cười cười “Mị lực chính là một trong những thuộc tính đặc biệt của nhân vật. Độ cao thấp của giá trị mị lực là độ hảo cảm của NPC đối với người chơi đó,người chơi được NPC thích sẽ nhận được những nhiệm vụ mà người khác không nhận được, chính là nhiệm vụ ẩn như lời các ngươi nói đó.”

Nghe xong Ly Sa – Cửu Vĩ giải thích, Lô Vượng Đạt mở ra bảng thuộc tính của mình, quả nhiên ở cuối cùng tìm được mị lực “Mị lực là 0 cũng tính là cao sao? Chẳng lẽ bình thường đều là số âm sao?”

Mấy nữ hài tử cùng kinh ngạc kêu lên “ 0? Sao có thể, nhiệm vụ học may cấp đại sư phải cần 100 giá trị mị lực mới có thể nhận được.”

“Ta không phải đến học may, ta đến truyền tin.”

“Nga.” Nhóm nữ hài tử lúc này mới thoải mái.

Duy chỉ có Nhàn Ngữ Lạc Hoa hơi hơi nhăn mày, mà lại là càng lúc càng nhíu chặt, nàng cảm thấy Lô Vượng Đạt nhất định có điều giấu diếm, bởi vì nhiệm vụ có thể biến thành giống NPC như hắn nàng chưa từng gặp qua người nào làm.

Lúc này, nữ hài tử hoạt bát thay Nhàn Ngữ Lạc Hoa hỏi ra nghi vấn “Vậy ngươi sao có thể nhận được nhiệm vụ biến thành NPC? Nhiệm vụ này của ngươi ta cũng chưa nghe nói qua.”

“Hôm nay nhận cùng đoàn người trên Băng Phong nhai.”

Lô Vượng Đạt mới vừa nói xong đã bị Ly Sa – Cửu Vĩ mắng “Ngươi thiếu tâm nhãn nha, người ta hỏi cái gì ngươi đáp cái đó sao hả.”

“Băng Phong nhai?” Nhàn Ngữ Lạc Hoa kinh ngạc đến sắc mặt cũng đổi.

Bài post nói rằng trên Băng Phong nhai có nhiệm vụ ẩn, nàng không phải không biết, nhưng nàng cảm thấy không thể tin, cho nên nàng không đi tới góp phần náo nhiệt, hơn nữa nàng mới vừa nhận được tin tức, nói công hội trên Băng Phong nhai toàn bộ sát vũ mà về, tổn thất thảm trọng, nàng còn may mắn chính mình sáng suốt, không nghĩ tới thế nhưng có người nhận được nhiệm vụ.

Nhàn Ngữ Lạc Hoa còn muốn hỏi lại, Vu Không – Tình Hỏa lại đi tới đây, chia cho mấy nữ hài tử các nàng mỗi người một quyển sách, trên sách viết [ Cấp đại sư may ] “Tốt lắm các ngươi có thể đi rồi.”

Nhàn Ngữ Lạc Hoa tâm không cam, tình không muốn, liên tiếp quay đầu lại dặn Lô Vượng Đạt “Thêm hảo hữu ta đi, nhất định phải thêm nga.”

Lô Vượng Đạt thực thành thật gật đầu “Hảo.”

“Nữ nhân này không đơn giản, về sau không cần cùng nàng lui tới, bằng không ngươi khẳng định bị nàng ăn đến xương cốt không dư thừa.” Ly Sa – Cửu Vĩ nhắc nhở hắn.

Lô Vượng Đạt nháy mắt mấy cái, từ chối cho ý kiến, chỉ ngây ngô cười.

Nhưng rất nhanh tâm tình của Lô Vượng Đạt bị lời nói của nữ hài tử hoạt bát kia biến thành tụt thê thảm “Còn có, đừng quên thêm ta, ta gọi là Đinh Linh Linh. Đúng rồi, trư của ngươi vì cái gì trên đầu đen thui?”

Lô Vượng Đạt ảm đạm ngồi chồm hổm ở góc tường vẽ vòng tròn.

Vẫn Là Trư bên người “Hừ hừ” Hai tiếng, thực thẹn thùng chui vào trong ngực Lô Vượng Đạt,Lô Vượng Đạt bạo hàn.

“Tốt lắm, đi mau, về sau cũng không cần đến đây.” Vu Không – Tình Hỏa ra tiếng đuổi người, sau đó hướng Lô Vượng Đạt duỗi tay “Thư đâu?”

Lô Vượng Đạt lúc này mới nhớ tới chuyện đưa thư.

Không biết trong thư viết cái gì, khuôn mặt của Vu Không – Tình Hỏa không tốt, trên mặt xuất hiện đủ loại biểu tình, duy độc không có vui mừng, đến cuối cùng cũng chỉ còn lại lạc mịch vô y. ( cô đơn không nơi dựa vào)

“Muốn nghe một chuyện xưa không?” Vu Không – Tình Hỏa đột nhiên khàn khàn hỏi.

Lô Vượng Đạt vốn định cự tuyệt, Ly Sa – Cửu Vĩ lại nói đây là nhiệm vụ để hoàn thành, không nghe không hoàn thành được nhiệm vụ, đành phải nhẫn nại nghe xong.

Chuyện xưa thực cẩu huyết, hai người sư tỷ muội đồng thời thích thượng một người nam nhân mà trở mặt thành thù.

Chuyện xưa kia giống như hao hết tinh lực cuối cùng của Vu Không – Tình Hỏa, nói xong bà mỏi mệt ngồi tệ liệt ở trên ghế nửa ngày không mở to mắt.

Ngay tại khi Lô Vượng Đạt chờ đến muốn ngủ luôn, Vu Không – Tình Hỏa đưa cho hắn một cái ngân châm “Cầm.”

“Rốt cục có vũ khí.” Ly Sa – Cửu Vĩ nói “Thứ này chính là thứ tốt.”

Châm kia được hệ thống hiện ra tên gọi “Ngân châm độ tuyến”, có thể trang bị cho người chơi gia tăng 10 điểm thể chất, 10 điểm trí lực, 15 điểm nhanh nhẹn, mỗi 0 giờ 5 giây tạo thành thương tổn 30 đến 101, có thể ngâm độc hoặc phụ pháp để gia tăng thương tổn, thuộc loại ám khí, trang bị không có hạn chế chức nghiệp.

Chính như Ly Sa – Cửu Vĩ nói, đích xác thật là hảo vũ khí, lúc này vị trí cuối bảng trên vũ khí bảng lặng lẽ xảy ra biến hóa.

Mà Lô Vượng Đạt cũng không biết phân biệt tốt xấu, thực bi thúc “Ta tựa hồ đang lấy Đông Phương bất bại làm mục tiêu mà phát triển. Gay, có châm, còn thiếu quỳ hoa bảo điển.”

Ly Sa – Cửu Vĩ không muốn đả kích hắn, nhưng không phun không vui “…… Đông Phương bất bại không mang theo trư.”

“……” Lô Vượng Đạt lại ngồi chồm hổm ở góc tường.

“Đây trước là cho ngươi mượn, nếu không hoàn thành nhiệm vụ, ta đem thu hồi.” Vu Không – Tình Hỏa tiếp tục nói “Ta muốn ngươi dùng châm này giết một người nam nhân.” Nam nhân kia là ai không cần nói cũng biết.

Mới vừa nói xong, hệ thống lại thông báo, nhận nhiệm vụ “Tình sát” hay không?

“Tiếp đi, nhiệm vụ này không thời hạn.” Ly Sa nói cho hắn.

Từ nhà của Vu Không – Tình Hỏa đi ra, Ly Sa – Cửu Vĩ để Lô Vượng Đạt trực tiếp đi chủ thành yêu hồ tộc — Băng Phong Vương đình, cũng ở trên đường đem hai cấp còn lại luyện nốt.

Vì thế ở trên đường đi thông từ Tân Thủ thôn tới Băng Phong Vương đình, có người thấy một con trư bị ma hóa bành trướng, bành trướng đến mức cùng quả cầu giống nhau, một đường lăn đi, nơi đi qua bất luận cả người lẫn vật cùng cây cối đều trình diễn một mặt phẳng kề sát đất.

Mà trên đầu con trưa kia là một con tiểu hồ ly, bốn tiểu trảo cắm chặt ở trên cái con đang lăn như điên, mới không bị lăn khỏi trư cầu.

Khi Lô Vượng Đạt rốt cục lăn vào cửa thành Băng Phong Vương đình, không sai chút nào vừa mới đủ 10 cấp, có thể chuyển chức.

Ngay tại khi Lô Vượng Đạt cùng Ly Sa – Cửu Vĩ thương lượng nên chuyển cái chức nghiệp gì, Vẫn Là Trư đột nhiên một cái mãnh “Trư” chụp mồi, đem một vệ binh thủ cửa thành bổ nhào trên mặt đất, sau đó dâng lên một cái đại vẫn ( đại vẫn = hôn một cái thật kêu, từ vẫn cũng có nghĩa là mõm. Nghĩa là một cái hôn thật kêu hoặc 1 cái mõm thiệt lớn, nói chung là tùy thí chủ hiểu:”>).

Vì cái gì Lô Vượng Đạt biết Vẫn Là Trư dâng lên một cái đại vẫn, bởi vì hắn nghe được một tiếng “Ba” thực vang dội.

Kỳ thật nói dâng hôn là khách khí, bởi vì Vẫn Là Trư hoàn toàn đem đầu vệ binh kia ngậm trong miệng.

Lô Vượng Đạt mau mải chạy qua, trước khi vệ binh kia không bị ngậm chết, vội vàng tiến lên cứu người.

Hắn dùng lực kéo cái đuôi trư, vệ binh trạm bên kia cũng đến hỗ trợ, sức của chín trâu hai hổ sau, đầu của vệ binh không hay ho kia rốt cục có thể thấy lại ánh mặt trời.

Nhưng đầu vệ binh này mới vừa được kéo ra, vệ binh đến hỗ trợ kia lại bị tao trư hôn, vệ binh kia được kéo ra thì vệ binh ban đầu lại bị hôn ……

Ly Sa – Cửu Vĩ nhìn ba người được người này mất người khác “Thu nó quay về sủng vật không gian.”

Sau khi Vẫn Là Trư bị bắt thế giới rốt cuộc thanh tịnh, nhưng hai vệ binh thủ cửa thành lại tổn thương tâm hồn nặng, muốn thắt cổ tìm chết nói khuê dự ( khuê các + danh dự) không còn, vì thế trên cửa thành đông ở Băng Phong Vương đình không lý do có thêm hơn hai kẻ treo ở đầu tường.

Nhưng bởi vì Vẫn Là Trư chỉ hôn bọn họ mà thôi, không tạo thành thương tổn gì, Lô Vượng Đạt không tính công kích NPC, cho nên có thể vào thành.

Vì không để người chú ý, Lô Vượng Đạt biến thành tiểu hồ ly xuyên qua dưới chân biển người mà đi.

Kết quả thương nghị cuối cùng của Lô Vượng Đạt cùng Ly Sa – Cửu Vĩ là chuyển chức thành mục sư, bởi vì lấy Lô Vượng Đạt phản ứng trì độn, PK hoặc đánh quái cũng không thể dựa vào bản thân, chỉ có thể dựa vào sủng vật của hắn, mà hắn chỉ cần ở phía sau thêm huyết cho sủng vật là được.

Nhưng khi đi tới nơi của người dạy mục sư mới biết được, Lô Vượng Đạt chuyển chức không được, bởi vì tiền không đủ.

Vì thế Ly Sa – Cửu Vĩ liền đề nghị hắn tới trước hoàng cung để nhận nhiệm vụ danh vọng, thuận tiện kiếm tiền, cứ như vậy chờ sau khi trộm được “Viễn cổ tịnh ma chi nhãn” của Huyết Đồng – Tình Hỏa, có thể trực tiếp ra khỏi thành.

Mà Huyết Đồng – Tình Hỏa bị Lô Vượng Đạt cùng Ly Sa – Cửu Vĩ mưu tính, đang nghe NPC về Băng Phong nhai báo cáo.

“Chạy?” thanh âm Huyết Đồng – Tình Hỏa miễn cưỡng, hoàn toàn nghe không ra rốt cuộc là hỉ hay là nộ “Mấy chục vạn người chỉ mình hắn tiến vào phó bản, cũng nên có chút năng lực, có thể chạy trốn cũng không kỳ lạ.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa phất tay để NPC này đi xuống, từ noãn tháp đi xuống liền có cung tì tiến lên vì hắn chuẩn bị.

Huyết Đồng – Tình Hỏa mặt có chút đăm chiêu một đường đi tới, đi tới một chỗ hoa viên, đang muốn tùy tay ngắt hoa chợt nghe đến một trận ồn ào.

Vừa muốn chất vấn liền thấy một đạo bóng đen đập vào mặt mà đến, tiếp theo cảm giác được một trận ôn thấp, trước mắt liền hoàn toàn thành một mảnh hắc ám.

Sau đó tay phải phóng thích pháp thuật, lại cảm giác được đầu bị cường lực mút vào “Ba” một tiếng rất lớn, trước mắt lại quang minh, cũng không bao lâu lại ôn thấp hắc ám, lại quang minh, lại ôn thấp hắc ám……

Đường đường hồ vương Huyết hồ tộc đứng ở giữa bách hoa nở rộ nổi giận, dáng người cao ngất bị một con trư ngậm đầu qua lại, chúng NPC đều tê cứng.

Ở một mảnh hắc ám, Huyết Đồng – Tình Hỏa đang tích tụ lửa giận, lại đột nhiên nghe được có người nói chuyện “Vẫn Là Trư, đây là người, không phải kẹo que.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”

“Chẳng lẽ ngươi thích hắn?” Thanh âm lại truyền đến “Ngươi đây là đang biểu đạt tình yêu?”

Huyết Đồng – Tình Hỏa cảm giác được thứ đang ngậm đầu hắn gật đầu.

“Vẫn Là Trư, ngươi như vậy sẽ không chiếm được hạnh phúc cùng chúc phúc.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”

“Bởi vì trư hồ không chung một loài a!”

“……”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.