Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

Chương 9: Huyết đồng đảo môi thôi…



“Hơn nữa nếu các ngươi một kẻ không cẩn thận, không làm tốt bước phát triển lai giống mới an toàn, như vậy các ngươi lại phải thừa nhận áp lực từ luân lý, Vẫn Là Trư, ngươi phải suy nghĩ cẩn thận nha.” Lô Vượng Đạt tận tình khuyên bảo.

Ly Sa – Cửu Vĩ:“……Có vẻ Vẫn Là Trư hôn đúng là Huyết Đồng – Tình Hỏa.”

“Cáp?” Lô Vượng Đạt giật mình.

“Bởi vì trong toàn bộ vương cung, trừ bỏ hắn, không ai có khả năng mặc y bào đỏ thẫm.”

Lô Vượng Đạt lại một trận nhảy nhót khó hiểu “Vẫn Là Trư quả nhiên thật tinh mắt. Thông gia, sính lễ sẽ không cần cái khác, chỉ cần ‘Viễn cổ tịnh ma chi nhãn’ là được rồi.”

Ly Sa – Cửu Vĩ:“……”

Có lẽ là xuất phát từ trực giác động vật đối nguy hiểm đi, Vẫn Là Trư đột nhiên nhảy khỏi Huyết Đồng – Tình Hỏa.

Trong phút chốc, một đạo tình thiên phích lịch ngang trời đánh xuống, đem đầu của Huyết Đồng – Tình Hỏa bổ tới lưu loát thư sướng.

Đợi khói đặc tán đi, mùi thịt bay tới, Lô Vượng Đạt thực lo lắng tiến lên đi thăm dò, bừng tỉnh đại ngộ cái gì kêu pháo oanh đầu, còn sơ cái sét đánh phùng.

Nhìn đôi mắt như hạt đậu, khuôn mặt cháy đen, mà hàm răng vẫn như cũ trắng bóc – đích thị là Huyết Đồng – Tình Hỏa “Rốt cục biết vì cái gì ngươi da đen răng nanh lại trắng như vậy, nguyên lai là tương đắc ích chương ( hợp nhau lại thì càng tốt / rực rỡ).” Vươn một ngón tay trạc trạc Huyết Đồng – Tình Hỏa “Uy, ngươi không sao chứ.”

“Hắn giống như chỉ ngất đi thôi.” Ly Sa – Cửu Vĩ nói.

“Ngươi xác định là ngất đi thôi?” Lô Vượng Đạt trạc Huyết Đồng – Tình Hỏa nửa ngày cũng chưa phản ứng “Không phải chết không nhắm mắt chứ?”

Ly Sa – Cửu Vĩ:“……”

Mới khôi phục thần trí, Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”

Lô Vượng Đạt lần nữa tiếc hận “Ngươi không thích Vẫn Là Trư liền trực tiếp cự tuyệt thôi, cần chi phải tự sát chứ?”

Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”

“Sét kia là do Huyết Đồng – Tình Hỏa đưa tới đánh Vẫn Là Trư, nhưng súc sinh này vọt nhanh.” Ly Sa – Cửu Vĩ thực đồng cảm với tâm tình của Huyết Đồng – Tình Hỏa ngay lúc này, nếu là nàng, đừng nói là gọi sét, ăn sống Vẫn Là Trư đều có thể.

Lô Vượng Đạt quay đầu lại gọi Vẫn Là Trư “Vẫn Là Trư đều là bởi vì ngươi, còn không lại đây xin lỗi, Huyết Đồng – Tình Hỏa đều chết không nhắm mắt.”

Nhưng Vẫn Là Trư chỉ muốn đùa giỡn yêu hồ đẹp trai, thấy Lô Vượng Đạt kêu nó, gừ gừ hanh hanh, còn lắc đầu lắc đuôi.

“Nó nói, nam nhân này biến dạng, nó từ bỏ, nó chỉ cần mĩ nam.” Ly Sa – Cửu Vĩ phiên dịch.

“Điều này sao được, Vẫn Là Trư làm trư không thể không phúc hậu thành như vậy. Người ta là bị ngươi hại thành như vậy, ngay cả ngươi cũng không muốn hắn, sẽ không có người nào muốn hắn, cho nên ngươi phải phụ trách tới cùng.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”

Cuối cùng Vẫn Là Trư dứt khoát xoay thí thí đối Huyết Đồng – Tình Hỏa

Một gã NPC phục hồi tinh thần lại, phất tay, một đạo quang mang thánh khiết đem Huyết Đồng – Tình Hỏa bao bọc, khi Lô Vượng Đạt lại lần nữa quay đầu lại, biểu tình hai người đồng thời hiện ra kinh ngạc.

Tất cả miệng vết thương ở dưới trị liệu của thánh quang, Huyết Đồng – Tình Hỏa lại khôi phục bộ dáng ngày xưa.

Một thân hồng hỏa rực rỡ cùng chói mắt, tơ vàng tú thành nhiều đóa kim liên trang trí ở trên y bào, rõ ràng biểu lộ ra chủ nhân ung dung nhàn nhã tôn quý vô cùng. Bên hông buộc một thắt lưng mặc ngọc, khiến cho bờ lưng cao ngất.

Lại nhìn dung mạo, Lô Vượng Đạt còn chưa kịp nhìn kỹ ngũ quan người nọ, liền bị một đôi đồng mâu yêu hồng thu hút ánh nhìn, thật lâu không rời được.

Hai tròng mắt yêu hồng tựa tiếu phi tiếu, thêm vài phần yêu dã cùng tà mị.

Lúc này, tịch dương huyết sắc khẽ rọi tà dương lên trên người hắn, làm cho hắn giống như là vương giả dục huyết quy lai, càng thêm tàn nhẫn thị huyết bá đạo.

Huyết Đồng – Tình Hỏa kinh ngạc cũng bởi vì dung mạo hiện tại của Lô Vượng Đạt, nhưng không phải kinh diễm vì Lô Vượng Đạt tuyệt mĩ như người khác, mà là hắn nhận ra, đây là dung nhan của Ly Sa – Cửu Vĩ.

Tuy rằng nhận ra, nhưng Huyết Đồng – Tình Hỏa cũng bất động thanh sắc “Cuồng đồ ở đâu tới, chẳng những thiện sấm hoàng cung, còn dung túng sủng vật phi lễ người.”

Lô Vượng Đạt bị thanh âm nghiêm khắc quát lớn của Huyết Đồng – Tình Hỏa gọi lại mấy phần thần trí trở về, vội vàng vì mình biện hộ “Ta…… Ta không có thiện sấm, ta là đến lĩnh nhiệm vụ danh vọng. Sau đó vị đại nhân kia nói, để cho ta đến nơi đây tìm quân nhu quan.” ( quân nhu quan = quan làm việc hậu cần)

Bị điểm danh, quan viên vội vàng gật đầu.

Huyết Đồng – Tình Hỏa lúc này mới phát hiện chính mình bất tri bất giác thế nhưng đi ra ngoài đại sảnh xử lý công việc của đám quán viên.

“Vậy ngươi…… Vậy ngươi dung túng sủng vật phi lễ người, là sự thật đi.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa mới vừa nói xong, đầu trư đen thui kia lại lao lại đây, cũng không trông nom được nhiều như vậy, một chiêu Đảo Quải Kim Câu ( lưỡi câu xoay ngược), đem trư đá bay.

Cũng không đầy một hồi, đầu heo kia lại đã trở lại, Huyết Đồng – Tình Hỏa chân dài duỗi ra, một chiêu Hoành Tảo Thiên Quân ( quét ngang nghìn quân), càng khiến trư đá văng ra.

Nhưng Vẫn Là Trư tuyệt đối là đả bất tử chử bất lạn ( đánh không chết – luộc không vụn), càng ngăn cản càng dũng mãnh, lần lượt chạy trở lại.

Huyết Đồng – Tình Hỏa cũng không biết từ nơi nào lấy tới một côn tử, một cái Ký Toàn Lũy Đả (đánh vỡ toàn bộ thành lũy), Vẫn Là Trư phi xa.

Lô Vượng Đạt chỉ vào con trư đã lóe thành ngôi sao giữa trời “Oan có đầu nợ có chủ, hiện tại ngươi đã báo được thù, sẽ không còn chuyện của ta nha.”

Nói xong Lô Vượng Đạt đã nghĩ chuồn lẹ.

“Đứng lại.” Huyết Đồng – Tình Hỏa vừa cất tiếng, một đống NPC đã đem Lô Vượng Đạt bao quanh.

Huyết Đồng – Tình Hỏa vòng quanh Lô Vượng Đạt, nhìn thật lâu “Ngươi muốn tăng danh vọng?”

Lô Vượng Đạt thực thành thật trả lời “Ân, đã nhận được nhiệm vụ.”

“Hoàn thành nhiệm vụ rồi thì đi tới chỗ ta nhận nhiệm vụ.” Nói xong Huyết Đồng – Tình Hỏa mang theo NPC liên can ly khai.

Nhiệm vụ danh vọng mà Lô Vượng Đạt nhận rất đơn giản, đi ra ngoài thành giết thạch quái bị ô nhiễm, cũng thu thập thạch hạch của chúng nó cho luyện kim sĩ trong vương cung nghiên cứu.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hoàng hôn đã dày đặc, bụng đói kêu vang, vừa gặm bánh mì mới mua từ lữ *** với giá rẻ nhất, vừa đi trở về “Trò chơi này cũng thật chân thực, thế nhưng còn có thể đói.”

Bởi vì có Huyết Đồng – Tình Hỏa chỉ thị, Lô Vượng Đạt tiến vào hoàng cung rất dễ dàng, cũng khiến Lô Vượng Đạt kiến thức một phen xa hoa cường thịnh.

Cả tòa Băng Phong Vương đình đều ở trong một tầng kết giới vô hình, cho dù bầu trời bên ngoài Băng Phong Vương đình tuyết trắng bay tán loạn, trong thành lại xuân ý dạt dào, phồn hoa cẩm thịnh.

Mà hoàng cung lại là hết thảy tốt đẹp trong thành vu một thân, tẫn hiển khí phái vương gia cùng huy hoàng.

Viên lâm cung khuyết, điêu lương họa trụ, thiếp vàng ngưng ngân, xa xỉ không chỗ nào không có, làm cho Lô Vượng Đạt giống như Lưu mỗ mỗ tiến nhầm vào khu vườn lộng lẫy.

Dưới sự dẫn dắt của vị cung tì, Lô Vượng Đạt rốt cục đi tới chỗ ở của Huyết Đồng – Tình Hỏa — Băng Tinh cung

Nghĩa như tên, Băng Tinh cung chính như kỳ danh, là từ một khối băng tinh xây thành, nhưng vì cái gì không tan, Lô Vượng Đạt trăm tư không thể giải.

Trong cung điện tuy rằng không có hiện thế trong nghê hồng ngũ quang thập sắc, nhưng những hạt châu được khảm quanh cột trụ làm cho trong điện sáng như ban ngày.

Cuộc sống của Huyết Đồng – Tình Hỏa hoàn toàn có thể dùng xa hoa lãng phí để hình dung, giai nhân xinh đẹp đầy trong điện, hoặc là đánh đàn, hoặc là ca xướng, hoặc là nhảy múa.

Ca thanh mạn nhạc nhiễu lương thượng, vân sa nghê thường thủy tụ dương, đình đình niểu niểu thân tư nhiêu, hết thảy cái này toàn bộ vì một mình hắn.

( Đoạn trên có nghĩa là tiếng ca vút tận trên xà nhà ( đánh đàn + ca xướng), quần áo mềm mại sặc sỡ như mây vung lên lại hạ xuống ( nhảy múa), dáng người tha thướt xinh đẹp đi qua đi lại nhiều không đếm xuể è Thiệt xa hoa mà)

Huyết Đồng – Tình Hỏa dựa vào lan can, túy nhãn mê ly cũng không khó nhận ra hắn cũng đang vui vẻ tận hưởng, Lô Vượng Đạt ở trước mặt hắn đứng nửa ngày hắn mới phát hiện “Hoàn thành nhiệm vụ?”

Lô Vượng Đạt từ trong bao lấy ra mười khối thạch hạch “Hoàn thành.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa buông chén rượu trong tay “Hảo.” Khoát tay, một đạo lục quang ở trên người Lô Vượng Đạt nổi lên, hệ thống thông báo, danh vọng của ngươi đạt tới 5 điểm.

Trên đầu còn hiện ra hai chữ — cung tì.

Lô Vượng Đạt không có thói quen xem bảng thuộc tính của nhân vật, cho nên không có khả năng phát hiện danh hiệu này.

Ly Sa – Cửu Vĩ thấy, nhưng đang trù trừ muốn hay không nói cho hắn, bởi vì mặc kệ danh hiệu của danh vọng là cái gì, chỉ cần có danh vọng là được, cùng lắm thì về sau đem danh hiệu này ẩn đi là được.

“Nhiệm vụ kế tiếp là kể cho ta hai câu chuyện xưa.” Huyết Đồng – Tình Hỏa ngà ngà say lim dim nói ra nhiệm vụ.

Hệ thống thông báo, nhận nhiệm vụ “Kể chuyện xưa” hay không?

Thực dễ dàng, dễ như trở bàn tay, Lô Vượng Đạt vén cao ống tay áo, liền bắt đầu kể chuyện “Thưở xưa, có con tiểu bạch thỏ……”

“Chờ đã ” Huyết Đồng – Tình Hỏa đánh gãy hắn “Nghe ta đem yêu cầu nói xong, ta muốn nghe cấp hạn chế.”

Lô Vượng Đạt khó xử, nhìn nhìn mỹ nữ trong điện cũng đều xúm lại đây muốn nghe, lại càng ngượng ngùng, tới gần Huyết Đồng – Tình Hỏa nhỏ giọng nói:“Cua đồng nha.”(1)

Huyết Đồng – Tình Hỏa thấy hắn khó xử, hơi giương khóe miệng “Yên tâm, không ai dám cua đồng đến chỗ ta đâu.”

“Thật muốn nghe?” Lô Vượng Đạt lại xác nhận.

“Ừ.”

“Còn có yêu cầu khác không?”

“Chuyện xưa không cần quá dài, chỉ cần tầm mười vạn chữ là được rồi.”

“……” Này vẫn là không quá dài?!

Lô Vượng Đạt bắt đầu “Xưa xửa xừa xưa, có một con tiểu bạch thỏ, nó không mặc quần áo.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”

“Nó lõa thân ở trong rừng rậm nhún nhảy nhún nhảy……”

Sau mười phút “Nhún nhảy nhún nhảy……”

Nửa giờ sau “Nhún nhảy nhún nhảy……”

Một giờ sau, Huyết Đồng – Tình Hỏa nghe đến mức khóe miệng đều run rẩy tê liệt “Nhảy mãi thế nó không mệt sao?”

Lô Vượng Đạt cũng miệng khô lưỡi chát “Mệt nha, chính là nó còn chưa nhảy đủ mười vạn chữ đâu.”

“……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa khoát tay “Được rồi, câu chuyện này ngươi tận lực rút ngắn được tới đâu thì rút đi.”

“Nga” Lô Vượng Đạt suy nghĩ rồi nói “Xưa xửa xừa xưa, có một con tiểu bạch thỏ, nó không mặc quần áo, nó lõa thân ở trong rừng rậm nhún nhảy nhún nhảy ……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa trừng hắn, Lô Vượng Đạt mau mải giải thích “Đừng trừng ta nha, cậu chuyện sắp xong rồi.” Nói xong cầm lên chén trà bên cạnh uống một ngụm, tiếp theo nói “Nhảy nhót ở trong rừng rậm để đi hái nấm, không nghĩ qua là rơi vào bẫy của thợ săn, chết.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa cảm giác huyệt thái dương rất đau, có loại cảm giác tự làm bậy “Coi như ngươi qua cửa, kể tiếp đi.”

Lô Vượng Đạt nhẹ nhàng thở ra, lại tiếp tục kể “Xưa xửa xừa xưa có con tiểu bạch thỏ……”

“Không được kể về tiểu bạch thỏ.” Huyết Đồng – Tình Hỏa hướng Lô Vượng Đạt gào thét.

Lô Vượng Đạt sợ tới mức lui vào góc tường “Được…… Không kể tiểu bạch thỏ.” Suy nghĩ sau “Xưa ơi là xưa có con tiểu hắc thỏ, nó không mặc quần áo……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”

“Nó lõa thân ở trong rừng rậm nhún nhảy nhún nhảy đi hái nấm, không nghĩ qua là……”

“Liền rơi vào bẫy của thợ săn rồi chết.” thái dương của Huyết Đồng – Tình Hỏa gân xanh căng đến tròn vo.

“Không phải ” Lô Vượng Đạt vẻ mặt ngươi đoán sai lầm rồi “Nó là không cẩn thận giẫm phải cây nấm, trượt vào trong bẫy của thợ săn, chết.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa: “……”

Hệ thống truyền thông báo, nhiệm vụ kể chuyện xưa hoàn thành, hai chữ [ cung tì ] trên đầu Lô Vượng Đạt biến thành hai chữ [ thải nữ ].

Huyết Đồng – Tình Hỏa điên cuồng áp chế xúc động nghĩ muốn bóp chết người “Nhiệm vụ kế tiếp của ngươi là dọn dẹp Băng Tinh cung.”

Hệ thống thông báo, nhận nhiệm vụ “Dọn dẹp Băng Tinh cung”hay không?

Lô Vượng Đạt thô sơ giản lược nhìn khắp Băng Tinh cung “Lớn như vậy, chỉ một mình ta?”

Huyết Đồng – Tình Hỏa ở dưới sự nâng đỡ của một vị giai nhân miễn cưỡng đứng dậy, rốt cục cũng lấy lại được một phần thư sướng giảm bớt khó chịu lúc nãy “Ngươi có thể không nhận.” Nói xong liền đi.

“Hắn tuyệt đối là đang quan báo tư thù.” Lô Vượng Đạt không hề nghi ngờ.

Ly Sa – Cửu Vĩ cũng không cho lời nhận xét.

“Vì cái gì nhất định phải tăng danh vọng?”

“Danh vọng không đủ thì không thể ra khỏi kết giới của Băng Phong Vương đình.” Ly Sa – Cửu Vĩ nói cho hắn.

Lô Vượng Đạt uể oải nhận nhiệm vụ.

Đêm hôm đó, Lô Vượng Đạt giống như là tiểu tức phụ chịu đủ khi dễ của ác bà bà, một mình ở Băng Tinh cung đông lau tây sát lăn qua lăn lại cả đêm.

Ngày hôm sau mới tờ mờ sáng, Huyết Đồng – Tình Hỏa đã tới kiểm tra rồi, chỉ thấy hắn ở đâu đó rút ra một mảnh khăn tay trắng noãn đi lau tủ, sau đó lấy khăn tay không còn trắng noãn đưa Lô Vượng Đạt xem “Đây là cái gì?”

Lô Vượng Đạt:“Khăn tay.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”

————————–

河蟹 hà giải đọc là héxiè nghe gần tương tự với 和谐 hòa hài (đọc là héxié).

Mà 和谐 hòa hài trong ngôn ngữ mạng nghĩa là chỉ hành động xóa hoặc bỏ đi những thành phần không hợp quy cách, VD như là website văn học hạn chế những đoạn miêu tả cảnh nóng, buộc tác giả phải san bớt đoạn văn có nội dung nhạy cảm đi, thì gọi là “bị hòa hài”.

Quay lại, hà giải đồng âm với hòa hài, nên nói là “bị hà giải” cũng có ý nghĩa tương tự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.