[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Tiểu Nhu, tui cực kì cực kì ghen tị với cậu!
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Tiểu Nhu, tui cũng cực kì cực kì ghen tị với cậu!
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Gái Shin, cưng một đồng chí ghen tị cậu ta làm giề?
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Tàn Thuốc, cậu không hiểu. Có thể đối phương là nhân yêu thì sao?
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Vậy chẳng phải hợp với acc Tiểu Nhu kia thành gia tộc nhân yêu rồi sao?
[Bang] [Chân Trời Nơi Nao]: Các người đều đi chết đi! Acc này của tui không phải nhân yêu.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Vặn eo một giây nhân yêu cả đời nhân yêu.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Chuyện gì vầy nè?
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Chị dâu chị đến rồi. Mời xem loa. Tiểu Nhu được thổ lộ kìa, còn là một cô bé nữa nha.
Tịch Lạc Ninh đi xem, trên loa vẫn còn lời tỏ tình. Cô bé kia còn nói Quấn Chỉ Nhu nếu không cưới cô thì cả đời cô sẽ không lấy chồng.
Trên thế giới có khá nhiều người đang vây xem náo nhiệt, đang tám chuyện rất hăng say.
Cô bé kia là một người xa lạ, Tịch Lạc Ninh chưa từng nghe qua. Xem ra là lúc anh không lên mạng thì quen biết.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Đập bàn! Tiểu Nhu. Sao cậu lại dám quyến rũ người khác, lại còn là một cô bé nữa chứ. Cậu đã quên anh zai Hướng Bắc bên ven bờ Đại Minh rồi sao?
[Bang] [Chân Trời Nơi Nao]: Chị dâu, chị có thể đừng ném đá xuống giếng được không? Em cũng chỉ mang cô ấy đi phó bản hai lần. Con gái bây giờ đáng sợ quá, em chống không được! Hơn nữa, quan hệ giữa em với Hướng Bắc vô cùng trong sáng.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Vậy sao không thổ lộ với tui chớ? Chậc chậc. Trong sáng nha
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Gái Shin, zai cu tèo mà dám đòi hỏi giề chứ? Còn có Tiểu Nhu, cưng không làm gì với sự ân cần này sao hả?
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Đối phương tưởng bở cậu theo đuổi cô ấy đó, ha ha
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Tuyệt đối là nhân yêu! Chưa thấy qua có cô bé nào chủ động vậy đó.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Giám định xong, tuyệt đối là nhân yêu!
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Nhân Yêu quá hợp với cậu ta rồi còn gì. Con gái cậu ta nhìn sao được chứ.
[Bang] [Chân Trời Nơi Nao]: Sờ cằm
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Vợ trước, anh ủng hộ cưng đẩy ngã người kia đó!
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Phong Lưu, tự nhiên cưng ở đâu nhoi lên, thực kinh hỉ nha.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Thời đại biến hóa thật mau Còn nhớ rõ cảnh tượng tươi đẹp trong đợt bang chiến nào đó Phong Lưu từng liên hợp với đám Tàn Thuốc đuổi giết Lộ Hồng Trần ý a
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Tôi cũng nhớ rõ. Đó là lần đầu tiên tôi tham gia bang chiến
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Tui cũng nhớ rõ cảnh Tiểu Nhu cùng ra cùng vào với anh zai Hướng Bắc ý a
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Zời ơi! Ai tới nói cho tui biết hiện giờ là có chuyện gì không?
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Tự nhiên kinh sợ cái giề?
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Các cậu xem loa đi!
Trong bang lập tức ngừng nói chuyện, có lẽ đều đi hóng loa rồi.
Tịch Lạc Ninh vừa xem, cũng bó tay luôn.
[Loa] [Lộ Hướng Bắc]: Chân Trời là vợ của tôi luyện acc nhỏ, ngăn chặn trèo tường.
[Loa] [Lộ Hướng Bắc]: Chân Trời là vợ của tôi luyện acc nhỏ, ngăn chặn trèo tường.
[Loa] [Lộ Hướng Bắc]: Chân Trời là vợ của tôi luyện acc nhỏ, ngăn chặn trèo tường.
Người đàn ông được theo đuổi lại là vợ của người khác, còn là một acc nhân yêu, tin này tuyệt đối đủ kinh sợ.
Cô bé kia cũng im lặng theo, chắc là đang lén mật hỏi sự thật.
[Bang] [Chân Trời Nơi Nao]: –|||
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Khụ khụ, trên thế giới này lại có thêm một đôi đồng tình nữa rồi!
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Ai tới nói cho tui biết, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Chậc chậc, anh zai Hướng Bắc thật sự là chân nhân bất lộ tướng nhá!
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Anh zai Hướng Bắc lúc nào thì lên mạng vậy?
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Tiếu Tiếu, cái đó không quan trọng, quan trọng là … Hai người bọn họ xác định quan hệ từ lúc nào zợ.
[Bang] [Chân Trời Nơi Nao]: Cám ơn anh Hướng Bắc đã giúp em nha Các người có thể đừng nghĩ linh tinh có được không? Quan hệ giữa bọn tui vô cùng trong sáng đó.
[Bang] [Lộ Hướng Bắc]: Không phải giúp em đâu. Tôi rất chân thành.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Đây là gì? Thổ lộ nha?
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Tuyệt đối là thổ lộ nha. Cầu câu trả lời thuyết phục từ Tiểu Nhu?
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Hôm nay thật sự quá đặc biệt!
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Bang chúng ta bị nguyền rủa sao?
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Nguyền rủa gì?
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Trước mặt mọi người thổ lộ sẽ bị nguyền rủa mất mạng vô cùng mạnh mẽ đó!
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Thật là lời nguyền độc ác, vậy làm sao bây giờ?
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Nhìn zời!
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Tổ chức thành đoàn thể đến giết người thôi!
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Tui cảm thấy nên để bọn họ tỉnh táo lại chút là tốt nhất.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Gái Shin, cưng đã thấy HongKong nhiều chưa?
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Chuyện tình cảm, người ngoài tốt nhất không nên can thiệp vào.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Hoa Sen Nhi, cưng muốn chết! Sờ cằm Tàn Thuốc, nhìn cậu có vẻ rất kinh nghiệm nha.
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Mài dao mài dao mài dao!!! Gái Shin, đến đây đi, Gia chờ cưng!
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Tui xuất ba sợi lông mượn sát thủ – Hoa Sen! Đi ám sát Gái Shin đi.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: –|||
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Cùng một chỗ vây xem trò hay
[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Ừ
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Vì đại thần, chị dâu bê đồ ăn nóng hôi hổi lên nào!
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Vì đại thần, chị dâu bê điểm tâm mới ra lò lên!
…
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Thương cảm ing Không khí trong bang càng ngày càng lạnh. Tàn Thuốc, vợ cậu đâu?
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Dạo này cậu ấy có chút bận!
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Trố mắt Rốt cuộc Tàn Thuốc đã thừa nhận rồi.
[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Đôi chồng chồng đầu tiên trong bang
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: –||| Chân thành hi vọng đại thần đừng nói chuyện, áp lực vô cùng vô cùng lớn mà
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Áp lực vô cùng vô cùng lớn +1
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Áp lực vô cùng vô cùng lớn +2
…
[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: ^^ Tới Kính Hồ đùa chút đi
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: () đại thần, con sai rùi!
Mặc kệ là nhận sai hay không cuối cùng vẫn hẹn nhau đến Kính Hồ chơi đùa vui vẻ một hồi.
Bọn Crayon Shin – chan bị Địch Vân làm khiến □!
Thời gian Tịch Lạc Ninh và Địch Vân vào trò chơi cũng dần dần giảm đi khá nhiều.
Địch Vân là một người nghiêm túc, nếu đã quyết định sẽ đóng vai nam thứ, tất nhiên sẽ rất cố gắng. Bây giờ mỗi ngày đều kéo Tịch Lạc Ninh diễn thử, làm gì có thời gian lên mạng nữa đâu. Huống chi trước ngày “Thần Thám” bắt đầu lên hình, công tác chuẩn bị rất nhiều, Tịch Lạc Ninh không thể luôn sai người khác, có một số việc phải tự mình xử lý.
Chuyện Địch Vân diễn vai nam thứ, Tịch Lạc Ninh cũng không nói cho ai, chỉ nói nam thứ đã tìm được rồi!
Trình Tuyết Tùng đặc biệt gọi điện thoại đến hỏi thăm, Tịch Lạc Ninh ra vẻ thần bí nói: “Đó là người chắc chắn sẽ khiến mọi người ngã ngửa.”
Trình Tuyết Tùng vẫn tra hỏi tiếp, Tịch Lạc Ninh chỉ ha ha cười khiến gã giận đến độ nghiến răng nghiến lợi cúp điện thoại.
Tịch Lạc Ninh thỉnh thoảng cũng nghĩ việc Địch Vân tiến vào giới giải trí sẽ khiến mọi người chấn động nhường nào. Ngoại hình cùng khí chất của Địch Vân ở trong ngành giải trí đều thuộc hạng đứng đầu.
Tịch Lạc Ninh cũng là thuộc dạng đứng đầu, nhưng lại hoàn toàn khác biệt với Địch Vân. Tịch Lạc Ninh là một người thanh tú, Địch Vân là một người đẹp trai, nếu như năm đó Địch Vân cùng tiến vào ngành giải trí với anh, chỉ sợ bọn họ sẽ trở thành đối thủ của nhau.
Tịch Lạc Ninh thở dài nói: “Anh giờ còn chưa vào giới giải trí rất đáng tiếc.” Thời gian không có đối thủ vốn vô cùng cô đơn.
Địch Vân lườm Tịch Lạc Ninh, nói thẳng: “Tôi chỉ diễn phim này thôi.”
Tịch Lạc Ninh không khỏi thất vọng thở dài, “Tôi biết.” Địch Vân ghét việc phiền phức, nếu như ông chủ nhà xuất bản không phải Tiêu Duyệt, Địch Vân chỉ sợ hội nhà văn cũng không thèm vào.
“Cậu rất thích giới giải trí sao?” Địch Vân bất thình lình hỏi một câu.
Tịch Lạc Ninh gật đầu, “Có vấn đề?”
“Không có.” Ánh mắt Địch Vân có chút kì quái.
Tịch Lạc Ninh bị anh ta nhìn khiến càng không được tự nhiên, “Anh có gì cứ nói.”
Địch Vân nói: “Gần đây rất ít thấy cậu ra ngoài, có thời gian cũng đều ngồi xổm trong nhà chơi trò chơi.”
“Ra ngoài hay không cũng như nhau thôi mà.” Tịch Lạc Ninh nhún nhún vai nói không sao cả. Trước kia anh luôn bận rộn bởi vì phải làm rất nhiều việc, nhưng bây giờ không cần nữa. Mặc kệ anh ở lì trong nhà như thế nào, anh vẫn luôn được nổi bật trên trang đầu của tạp chí vài ngày trước. Truyền thông đã quen xào xáo tin tức về anh, nhưng hiện giờ anh đã không còn bốc đồng như mười năm trước nữa, nên cũng không còn quá để ý giới giải trí như trước.
Địch Vân cười cười: “Cậu thay đổi rất nhiều.”
Tịch Lạc Ninh nheo mắt lườm mông anh, nói: “Nhiều thế anh có muốn tự mình đi cảm nhận chút không?”
Địch Vân lao thẳng qua, ôm anh: “Hôm qua mới tới mà, hôm nay lại chưa thỏa mãn rồi sao?”
“… Tôi chỉ đùa chút thôi.”
“Cậu vừa rồi chẳng giống nói đùa gì cả.” Địch Vân vuốt ve điểm chí mạng của anh.
Tịch Lạc Ninh bình tĩnh nói: “Đây là phản ứng bản năng thôi.”
“Bản năng của hồ li tinh chính là quyến rũ người khác.”
“Mai là ngày tổ chức buổi họp báo cho “Thần Thám”.” Tịch Lạc Ninh cố gắng giãy dụa.