Võng Du Chi Nhân Yêu

Chương 13



Tiêu ca với Bàn Tử đã trở lại, Cố Tiểu Bắc nghiên cứu một phen tên họ Tưởng kia mặt thành đầu heo đã không còn nhìn rõ diện mạo, ưm, lại béo.

“Bàn Tử, về nhà lại ăn rất nhiều đúng không.”

“Không, không ăn nhiều, ha ha.” Tưởng Bàn Tử xoa xoa quả đầu húi cua của mình mấy cái.

“Được rồi, chú đừng cố gắng cười, hiện tại anh nhìn mặt chú cảm giác thật trừu tượng.” Tiêu tử vốn có tiếng là độc mồm độc miệng.

Đem chút gì đó mang từ nhà đi cho Tiểu Bắc, cậu biết một mình Tiểu Bắc sống ở nơi thành thị phương Bắc này thực không dễ dàng, cũng chỉ có nghỉ đông và nghỉ hè về nhà, mình lại là trưởng phòng trọ, đương nhiên phải chiếu cố hài tử này nhiều một chút.

“Mấy chú mấy hôm này không onl game, Tầm Tiên đúng là đã nghiêng trời lệch đất rồi!” Tinh Tinh chờ không được, không đem chuyện của Bạch với đại thần nói một chút, đêm nay cậu không ngủ được.

*nghiêng trời lệch đất [phiên thiên phúc đích]: thay đổi triệt để, hoàn toàn

“Hả, chẳng nhẽ có ai cho chú mày Lục Vĩ?” Kinh ngạc một phen. ( Lục Vĩ, là tọa kĩ giá trị 3000RMB, nói, tôi mơ cũng muốn có nó)

“Anh đây được vậy đã tốt, là Bạch, mấy chú có biết Bạch gả cho ai không?”

“Hắt xì.” Cố Tiểu Bắc không tự giác hắt hơi một cái, trời tháng 10 có chút lạnh, mới đi lấy nước thôi mà, đừng bị cảm. ( thương cảm oa, bị người ta nói tới mà vẫn không biết)

“Chẳng lẽ là GM (game master), móe, vậy thì quá tuyệt.” Tề sau khi Tầm Tiên cập nhật nội dung, đây chính tận mắt nhìn a.

“NONONO, ” Tinh Tinh đẩy đẩy kính mắt, “So với GM vẫn còn ngưu X hơn.”

Tưởng Bàn Tử rốt cục ngừng ăn mấy cái chân gà kho mà mẹ cậu cho lúc đi lại.

“Chẳng lẽ là Khuynh Tẫn Thiên Hạ đại thần sever?”

Tinh Tinh trợn mắt trừng, “Bàn Tử, lời này của chú rốt cục làm anh hiểu được cái gì gọi là kỳ tích, thì ra heo cũng có IQ.”

“F*ck, gạt người hả, lúc vừa chơi game anh đã nghe nói về người này, anh đây còn cho rằng hắn là họ hàng thân thích của GM.”

“Hắn ta không phải luôn đơn thân một mình sao? Anh đây đã nhìn thấy nhiều cảnh con gái phát loa cầu hôn hắn, hắn cũng đều không đồng ý, anh còn đang hoài nghi liệu hắn có phải muồn làm gay không!”

“Muốn làm gay?” Tiêu tử và Tinh Tinh đồng thời kêu to.

“Bàn Tử, lời chú mày hôm nay thật sáng suốt.”

Bọn họ cũng không quên, Cố Tiểu Bắc, là một nhân yêu hoàn toàn triệt để.

Cố Tiểu Bắc lấy nước xong trở về liền nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Bàn Tử cầm trong tay một cái chân gà gặm dở, quanh miệng vẫn còn vết mỡ bóng loáng. Mà Tiêu Ca với Tinh Tinh lại giống như kẻ trộm khe khẽ nói chuyện. Sau lưng gió lạnh thổi từng trận......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.