Lúc Cố Tiểu Bắc ra mở cửa vì có tiếng chuông, nhìn thấy lại là một người phụ nữ. Có một đôi mắt đào hoa giống Doãn Thiên Tề, tự tiếu phi tiếu, làn da được chăm sóc rất tố, mặc dù khóe mắt có nếp nhăn nhàn nhạt, nhưng vẫn có thể nhìn ra được người phụ nữ này thời trẻ phong nhã tài hoa đến thế nào.
Mẹ của Doãn Thiên Tề? Chưa từng nghe thấy đại thần nói tới chuyện nhà mình. Cố Tiểu Bắc bỗng nhiên phát hiện mình biết rất ít, vậy mà cứ như vậy thích.
Đột nhiên cảm thấy thực cẩu cmn huyết, nên sẽ không giống trong phim truyền hình như vậy, tình tiết tới đưa tiền rồi bảo cút đi chứ, Cố Tiểu Bắc rơi mồ hôi.
Người tới trên dưới đánh giá một lượt đứa trẻ trước mắt, đây là đứa bé mà Thiên Tề thích sao, nhìn vào rất thoải mái. Nghe nói là người Tô Châu, cũng coi như đồng hương, nhìn gần chút, chỉ là sao lại ngốc nghếch như vậy, nhìn thấy trưởng bối cũng không chào, tính để cho mình đứng cửa sao.
“Chào cô, cô tới tìm Doãn Thiên Tề sao? Anh ấy đi ra ngoài. Nếu không cô vào ngồi trước.” Cố Tiểu Bắc cuối cùng cũng phản ứng kịp, đây chính là nhân vật cấp thái sư, vội vàng mời vào nhà.
*thái sư: chức quan cao nhất tam công, chỉ người này là bề trên quan trọng 😀
“Không phải, cô là tới tìm cháu.”
Ân bờ lí vơ bồ, cẩu huyết tới thật sao. Mặc kệ, nói cái gì cũng sẽ không rời khỏi đại thần.
“Cô à, cho dù cô có nói như thế nào, cháu cũng sẽ không rời khỏi Doãn Thiên Tề, cháu không phải vì cái gì mà ở chung với anh ấy, chỉ đơn thuần là thích thôi, thật sự.” Cố Tiểu Bắc, nhân gia nói là tới chia rẽ hai đứa sao? Cháu TM hăng say cái P a.
Lâm Ngọc Noãn nhìn đứa trẻ thật thà mặt đỏ bừng trước mặt, đột nhiên cảm thấy cực kỳ vui mừng, đứa nhỏ Doãn Thiên Tề này cuối cùng cũng tìm được một người để chung sống. Tuy giới tính có phần ngoài ý muốn, nhưng chỉ cần Thiên Tề thích là được rồi. Nha đầu hâm Nghiêm Nghiên kia cũng vậy, sẽ không sao.
“Ha ha, đừng kích động, cô không làm vậy. Cô là dì của Doãn Thiên Tề, nghiêm cháu biết Nghiêm Nghiên đúng không, cô là mẹ nó.”
Mặt mũi Cố Tiểu Bắc đều ném đến Seberia đi, cười ngây ngô một cái, gãi đầu.
“Chị của cô qua đời từ sớm, Thiên Tề là do một tay cô nuôi lớn, hiện tại nhìn thấy nó có người ở bên cạnh, chị ấy cũng có thể an tâm.”
Mẹ Doãn Thiên Tề đã mất? Vì sao anh ấy chưa bao giờ nói tới? Trách không được, tổng cảm thấy anh ấy rất lạnh lùng, là do tâm lạnh.
“Cô à, cô không ngại cháu là nam sao? Cháu còn nghĩ đến mọi người sẽ không chấp nhận.”
“Không, cô để ý, mà thậm chí cô cũng không hiểu được. Ở cái độ tuổi của bọn cô, sao có thể lý giải được, hai đứa con trai, ôi, cô cũng thật sự không hiểu. Nhưng mà Thiên Tề là thật tâm thích, chẳng thế thì cũng sẽ không cùng ba nó ngả bài.”
Cố Tiểu Bắc kinh ngạc, Doãn Thiên Tề ngả bài? Sao lại không th[ng lượng với cậu? Doãn Thiên Tề ở đâu? Có phải bị ba nhốt trong phòng tối không? Cố Tiểu Bắc gấp đến độ giậm chân. ( ta nghĩ con xem phim truyền hình nhiều quá rồi, thâm thụ này hại)
“Vậy bây giờ làm sao đây, chúng ta mau đi giúp anh ấy đi.”
Lâm Ngọc Noãn triệt để bại bởi đứa nhỏ này, về sau hẳn là Thiên Tề có người để nó chiếu cố rồi. ( kỳ thật chúng ta đại thần vẫn thích thú)
“Là ba nó để cho cô tới, nói lấy tiền đuổi đi. Cháu yên tâm, lần này Doãn Nhậm đừng hòng phá hỏng hạnh phúc của con mình, một Lâm Yên Hàn là quá đủ rồi.” Nói đến đây, Lâm Ngọc Noãn lại phẫn hận, chị mình trước đây sao lại nhìn phải cái người đàn ông bạc tình như vậy.
“Vậy bây giờ Doãn Thiên Tề ở đâu? Có ổn không?” Cố Tiểu Bắc không thèm để ý những thứ này, cậu chỉ để ý Doãn Thiên Tề.
Lâm Ngọc Noãn càng ngày càng thích Cố Tiểu Bắc, chị, chị mau xem này? Doãn Thiên Tề của chúng ta đúng là có người yêu thương rồi.
“Nó sẽ về trễ, cháu không cần lo lắng, hiện tại chắc là còn đang ầm ĩ với ba nó, hai cha con họ đều là người cố chấp.”
“Vậy cháu sẽ đợi anh ấy.”
Nhiều khi, chúng ta phải trải qua những khó khăn như vậy, cũng chỉ có một người làm mà thôi, nhưng mà người kia sẽ luôn ở một chỗ chờ người đó, trở về.