Mấy ngày nay Cố Tiểu Bắc vội vàng đến nỗi hận không thể mọc thêm mấy cái đầu, mỗi cái đầu học một môn. Đầu học kỳ này toàn cùng đại thần ái muội, cuối học kỳ lại cùng đại thần tình chàng ý thiếp. Cố Tiểu Bắc rất muốn gào lên: Con mẹ nó một chữ cũng không thấy, học kiểu gì bay giờ!
Vốn Doãn Thiên Tề muốn nhân dịp Nguyên Đán dắt Cố Tiểu Bắc đi chơi ba ngày, kết quả Cố Tiểu Bắc chết sống cũng không chịu, nói không muốn lúc về nhà lại nhận được thông báo thi lại. Vậy tới nhà Doãn Thiên Tề đọc sách đi, Cố Tiểu Bắc gào còn lợi hại hơn, đi tới đó sợ còn phải treo môn. Doãn Thiên Tề thừa nhận, hiện tại cùng Cố Tiểu Bắc ở cùng một chỗ đã không thuần khiết nổi.
Ba mẹ Cố đợi cho Tiểu Bắc thi xong thì trở về nhà, cho nên Cố Tiểu Bắc cũng muốn ở cùng Doãn Thiên Tề lâu hơn một chút, dù sao cũng tận một tháng không thể gặp mặt, Cố Tiểu Bắc nhớ đi nhớ lại giờ ngay cả động lực để về nhà cũng không có. Doãn Thiên Tề lại để cho Cố Tiểu Bắc không cần ở lại Bắc Kinh, để cho cậu về Tô Châu sớm một chút, như vậy làm cho Cố Tiểu Bắc có cảm giác mặt nóng mông lạnh, vô cùng nghẹn khuất.
Lúc đưa Cố Tiểu Bắc đến nhà ga, Cố Tiểu Bắc vẫn giữ bộ dáng như người vợ nhỏ túm chặt góc áo Doãn Thiên Tề không chịu buông. Trong phòng đợi đều là những người đang vội vội vàng vàng để về nhà đón năm mới, âm thanh ồn ào khiến mọi người nói chuyện cơ bản phải dựa vào việc gào lên. Ai cũng không chú ý tới ở góc sáng có hai người đang thâm tình ôm hôn, chỉ cho là là người yêu nhỏ li biệt, ngẫu nhiên quét một cái liếc mắt qua, cũng chỉ là hiểu ý rồi cười.
Cuối cùng cũng buông Cố Tiểu Bắc ra, mặt ngoài ý muốn hơi hồng.
“Em về trước đi.” Ý ở ngoài lời là, Doãn Thiên Tề xong việc ở đây, sẽ đến nhà ba vợ một chút.
Cố Tiểu Bắc buông tay ra, mắt nheo lại chỉ còn thấy hai khe hở, má lúm đồng tiền hõm xuống càng sâu.
Doãn Thiên Tề nhìn Cố Tiểu Bắc như trẻ con cười, đột nhiên có phần không đành lòng. Cố Tiểu Bắc, lần này anh đi nhất định sẽ khiến em ra được khỏi nó, việc em không dám làm, để anh làm.
Thật ra Doãn Thiên Tề muốn mua vé máy bay cho Tiểu Bắc, kết quả Cố Tiểu Bắc nói tai nạn trên không quá nhiều, máy bay không an toàn, Doãn Thiên Tề muốn nói, hiện tại tàu hỏa cũng không an toàn.
Đi từ sáng sớm tàu đến Tô Châu đã rất trễ, ba mẹ đã sớm xuất hiện ở trạm, lúc tàu đến, liếc mắt một cái liền nhận ra Cố Tiểu Bắc bọc kín như con gấu.
“Bên ngoài lạnh, phải giữ ấm mặt.” Nói xong liền tự lấy tay xoa xoa mặt Cố Tiểu Bắc, lại vẫn quàng thêm một cái khăn. Cố Tiểu Bắc biết mẹ thích ở trong nhà dệt những thứ kỳ lạ cổ quái, nhưng mẹ chắc chắn cái này không phải chỉ là một đống sợi len xoắn xuýt?
Cố Tiểu Bắc vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn ba Cố, ba Cố vẻ mặt đồng tình nhìn Cố Tiểu Bắc, thôi, tâm ý của mẹ con.
Mẹ Cố hâm lại thức ăn lần nữa, Tiểu Bắc ăn vài miếng rồi nhắn tin báo an toàn cho Doãn Thiên Tề, mới gửi được một lúc, Doãn Thiên Tề đã gọi tới rồi.
“Đến nơi rồi?”
“Ừm.”
“Vậy nghỉ ngơi sớm một chút.”
“Vâng, đúng rồi, không có việc gì đừng gọi điện cho em, em đi chơi, gửi tin nhắn là được rồi.” Thật ra là Cố Tiểu Bắc sợ nghe thấy giọng của Doãn Thiên Tề, nghe sẽ nhớ hơn, kết quả ngày hôm sau liền nhận được tin nhắn từ 10086, bạn đã thành công nạp 500 nguyên, Cố Tiểu Bắc hết chỗ nói rồi.