Võng Du Chi Tổng Tài Là Người Yêu

Chương 4-2



Trịnh Duẫn Hạo chau mày, vừa định đánh chữ lại đột nhiên dừng tay, đóng khung chat lại, trong lòng không hiểu sao khi nhìn thấy cái ID này lại cảm thấy tức giận, lại nghĩ nghĩ người này vốn là nhân viên trong công ty của mình, không biết kiềm chế mà mỗi ngày đều trầm mê trong trò chơi nên luôn đi làm muộn, càng nghĩ càng thấy tức giận. Vì vậy hắn quyết định không đáp lại mà đi làm nhiệm vụ của mình.

Tại Trung đợi nửa ngày cũng không thấy nữ thần trả lời, hơi buồn bực.

[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: A, nữ thần sao lại không trả lời? Xấu hổ?

[Gia tộc] Hạt Mưa Nhỏ: Tộc trưởng, nữ thần sama người ta là người cao quý, cách làm quen của anh lỗi thời rồi

[Gia tộc] Đông Trùng Hạ Thảo: Dù cách làm quen có chút giống mấy tình tiết trong phim truyền hình, thế nhưng cũng có chỗ đổi mới mà ~

[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: TT^TT Anh hôm qua thật sự có gặp nữ thần mà, ở chỗ pho tượng của quốc vương đó, hai người bọn anh cùng nhau ném trứng!

[Gia tộc] Cá Hấp: 囧 Ném trứng…

[Gia tộc] Mềm Mị Mị: Hóa ra là tộc trưởng của chúng ta giở trò lưu manh!

[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: TT^TT Bọn anh chỉ là thuần túy ném trứng gà mà thôi ~~~

Tại Trung mật cho Hạo Thủy Chi Thương vài lần nhưng không thấy đối phương trả lời, đoán chừng có lẽ đối phương không ở trước màn hình, vì thế bắt đầu tổ chức gia tộc đi làm nhiệm vụ. Nhưng cậu vừa mới đi ra ngoài bản đồ gia tộc chuẩn bị làm nhiệm vụ thì lại nhận được tin nhắn do vị hôn thê cũ gửi tới.

[Hảo hữu] Tố Nhan: Trung Nguyên ca, hôn lễ của em sắp bắt đầu, thiệp mời em đã gửi qua hòm thư cho anh, anh kiểm tra một chút, lát nữa anh và mọi người trong gia tộc nhớ đến dự nhé.

Cậu vừa định từ chối, nhưng nghĩ lại nếu mình không đi chắc chắn sẽ bị người khác nói cậu lòng dạ tiểu nhân ghen tị… Mấy lời này cũng đủ dìm chết cậu. Đắn đo một hồi, Tại Trung quyết định nhận lời.

[Hảo hữu] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Anh có thể tới, nhưng mà anh muốn quốc vương phải yêu cầu hai tên Kim Ô Quy kia ra xin lỗi, bọn họ hôm nay giết anh rất nhiều lần

[Hảo hữu] Tố Nhan: Là hiểu lầm thôi. Trung Nguyên ca, anh giống như một đứa trẻ con vậy, hễ người khác động vào anh một chút liền kêu gào

Tại Trung thấy trên đầu mình lúc này có rất nhiều quạ đen bay qua, chẵng lẽ cậu thoạt nhìn giống người nhỏ nhen vậy sao? Cậu vừa bĩu môi vừa gõ bàn phím.

[Hảo hữu] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Vậy cũng được, em nói cho quốc vương rằng anh yêu cầu bọn họ đảm bảo sẽ không tiếp tục tới tìm người bang Nhạn Bình gây phiền phức, nếu được anh sẽ suy nghĩ cho em chút mặt mũi

Đối phương im lặng thật lâu nhưng cuối cùng vẫn đáp ứng.

Tại Trung đóng khung chat, mở hòm thư nhận thiệp cưới, tuy trong lòng khó chịu nhưng vẫn cảm thấy mình là một nam tử hán, cầm được thì cũng buông được, không phải chỉ là hôn lễ của vị hôn thê cũ sao, dù sao cô ấy cũng còn có lòng coi mình như bạn bè tốt mà mời tới, tóm lại so với chuyện bị người ta phủi mông một cái rời đi hay sinh sự gì đó vẫn tốt hơn, cũng không uổng công cậu từng đối xử tốt với cô ấy.

[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Anh vừa xem hòm thư, nhận được thiệp cưới của Tố Nhan, lát nữa hôn lễ bắt đầu chúng ta sẽ tới đó

[Gia tộc] Nòng Nọc Đáng Yêu: Trung Nguyên ca, chúng ta sẽ tới dự hôn lễ sao?

[Gia tộc] Nai Con Thích Ăn Bánh: Thú vị đây, hôm qua anh không trả thù sao?

[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: … Anh nhìn giống người hẹp hòi vậy sao?

[Gia tộc] Bị Đánh Mẻ Trán: Cũng không đến mức bụng dạ hẹp hòi, nếu dùng từ miêu tả chính xác hơn thì đó là ngạo kiều

[Gia tộc] Mềm Mị Mị: Ót miêu tả thật chuẩn a, ngạo kiều thụ ha ha ~~

[Gia tộc] Cá Hấp: Ngạo kiều + 1

[Gia tộc] Đông Trùng Hạ Thảo: Ngạo kiều + 2

[Gia tộc] Hạt Mưa Nhỏ: Ngạo kiều +n

Tại Trung muốn hất màn hình,có nên cấm ngôn đám người này hay không!

[Gia tộc] Hạo Thủy Chi Thương: Ngạo kiều?

Trịnh Duẫn Hạo thấy những lời này thuần túy là không tin, ngạo kiều thụ hắn gặp không ít, cũng không hề nhìn thấy phẩm chất này trên người của Tại Trung. Cậu ta quá lắm cũng xem như là một M thiếu kinh nghiệm được điều giáo, đương nhiên, mình mới vung roi lên đã có thể làm cho cậu ta run lẩy bẩy.

Chỉ có điều những người khác trong gia tộc bắt hưng phấn.

[Gia tộc] Cá Hấp: Nữ thần, ta phổ cập kiến thức mới cho nàng nha! Ngạo kiều là …bla bla…

Tại Trung che màn hình coi như nhắm mắt làm ngơ, anh danh một đời của cậu coi như đã bị hủy trong tay đám hủ này rồi!

[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Ai tiếp tục phá hủy hình tượng của ông đây ông đây sẽ trừ lương a! Nữ thần ngàn vạn lần không nên tin lời mấy đứa này nói, đó là bôi nhọ bôi nhọ!!!

[Gia tộc] Hạo Thủy Chi Thương: 🙂

Tại Trung thấy biểu tượng mỉm cười chứa nhiều hàm xúc này mà cõi lòng tan nát.

8h hôn lễ chính thức bắt đầu, Tại Trung ngoan ngoãn ngồi một bên uống rượu, tận lực không để ý tới người của bang quốc vương.

Bởi vì quốc hôn, là hôn lễ của Đại đô đốc, vì vậy lời chúc trên kênh quốc gia vang lên không ngớt cùng với tiếng đáp lại của Đại đô đốc, cái gì mà “Cảm ơn mọi người đã tới tham dự” “Ta cùng phu nhân gặp nhau cũng là hữu duyên” “Mặc dù chỉ là kết hôn trong trò chơi những ta sẽ cố gắng cho nàng những gì tốt nhất” “Trong trò chơi ta sẽ cùng nàng đi tới cùng, cho đến khi cả hai đều rời đi…”

Trong lòng Tại Trung quả thực cảm thấy rất muốn ói, con mẹ nó “tham dự”, đám người các ngươi là một lũ chó má, mi có thể cho cô ấy những gì “tốt nhất” sao, còn cái gì mà “đi tới cùng” chứ! Thối lắm!!!

Đương nhiên ở nơi này, ngoại trừ Tại Trung luôn phát ra loại khí tức đại ý “đừng có lại gần” ra, cũng chỉ có kẻ không có mắt mới đi trêu chọc cậu.

[Phụ cận] [Kim Ngô Vệ] Ôn Nhu Tuyết: Ô ~ đây chẳng phải là con cẩu chiều nay mới bị chúng ta cho nằm đất sao ~~ mày cũng được mời tới sao? Tới đây, cho một cục xương mà gặm nè

(Hạ Anh: muốn đồ sát nhỏ này quá =-=)

[Phụ cận] [Kim Ngô Vệ] Ôn Nhu Tà Khí: Lão bà, không phải em nói gần đây muốn mua chó làm thú nuôi sao, tên này cũng không tồi a, đầu óc ngu si tứ chi phát triển a ha ha! (Hạ Anh: sr babe Kim >_<)

[Phụ cận] [Kim Ngô Vệ] Ôn Nhu Tuyết: Lão công đáng ghét, thừa biết người ta không thích nhất là cái loại tướng tá to lớn mà! Vừa nhìn thật bẩn thỉu không ai muốn, hơn nữa, chủ nhân cũng không cần lấy lý do ở đây lấy kinh nghiệm nha!

(Hạ Anh: chỉ cần bước vào khu vực lễ cưới sẽ tự động được tặng kinh nghiệm trong 1 khoảng thời gian nhất định)

Đến nước này thì không ai có thể chịu đựng được nữa, Tại Trung thấy bọn họ càng nói càng quá đáng thì trong lòng vô cùng tức giận.

[Phụ cận] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Hai đứa tiện nhân chúng mày ngoại trừ suốt ngày chạy khắp nơi cắn người thì còn có thể làm gì? Buổi chiều hôm nay bị tao giết trong nháy mắt vẫn cảm thấy chưa đủ thoải mái sao? Hay muốn thoải mái thêm vài lần nữa?!!

[Phụ cận] [Kim Ngô Vệ] Ôn Nhu Tà Khí: Nháy máy giết? Mày đừng tưởng bọn tao không nhìn ra, lúc đó căn bản không phải mày, là mày đi nhờ người khác giết bọn tao, bằng không chờ uống rượu xong thì ra ngoài đánh một trận, mày giết tao thử lần nữa coi chó hoang!

Tại Trung quyết định không làm người lịch sự nữa, ngay tức khắc đáp ứng.

[Phụ cận] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Tốt, để xem ai giết ai, tao chờ mày ở ngoài lễ đường!

Lúc này, Đại đô đốc vốn đang trên kênh quốc gia khách khí vài câu, bỗng nhiên đổi đề tài câu chuyện, giống như là phát hiện ra chuyện gì thú vị, nói: “Các vị, hai vị Kim Ngô Vệ vừa thông báo hôm nay sẽ có một tiết mục đặc biệt dành riêng cho hôn lễ này, không biết lát nữa sau khi hôn lễ kết thúc tôi có thể được xem một màn thật hay không đây. Nghe nói lần này diễn viên chính chính là bang chủ bang Nhạn Bình – Trung Nguyên Nhất Điểm Kim đặc biệt trổ tài… À, tên tiết mục cũng rất thú vị, là “Miểu sát”. Ha ha, tôi rất cao hứng với phần hậu lễ này của Trung Nguyên Nhất Điểm Kim, mọi người chúng ta nhất định phải tới xem a.”

Một lời này nói ra, kênh quốc gia nháy mắt trở nền ồn ào, hàng trăm tin nhắn cuồn cuộn đẩy lên. Đương nhiên, nội dung ngoại trừ vài câu bình luận chung chung thì chủ yếu chính là về màn biểu diễn của Trung Nguyên Nhất Điểm Kim, còn có moi ra chuyện lúc trước của Trung Nguyên Nhất Điểm Kim, Đại đô đốc và Tố Nhan có ân oán, thật sự có thể nói là vô cùng náo nhiệt!

Đương nhiên lúc này không chỉ có kênh quốc gia náo nhiệt, tại kênh gia tộc của Tại Trung cũng đã sớm sôi trào…

[Gia tộc] Nai Con Thích Ăn Bánh: Hừ! Đại Kim anh không thể bình tĩnh một chút sao! Tại sao lại có cái thông báo này!

[Gia tộc] Mềm Mị Mị: Hỏi trước chuyện gì xảy ra đã, lúc tôi vào tiệc rượu cũng không có thấy tộc trưởng a

[Gia tộc] Đông Trùng Hạ Thảo: Quả nhiên, tam giác tình yêu cùng xuất hiện sẽ có chuyện mà

[Gia tộc] Sư Thái Sao Xằng Bậy: Tộc trưởng, từ khi nào thì anh học được tuyệt kĩ “Miểu sát” vậy?



Tại Trung thực sự có khổ mà không thể nói thành lời, hiển nhiên bản thân đã bị gài bẫy, tên Kim Ngô Vệ kia chính là muốn cậu bị mất mặt, bản thân lại cứ thế ngu ngốc mà nhận lời!

[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Việc này mọi người đừng động thủ, yên tâm đi, anh tuyệt đối cho bọn chúng biết mặt!

Người trong gia tộc rõ ràng nhìn ra được Trung Nguyên Nhất Điểm Kim đang vô cùng tức giận, khuyên thế nào cậu cũng không để vào tai, không thể làm gì hơn là khuyên cậu tận lực là tốt rồi, không cần quá so đo.

Trịnh Duẫn Hạo ngồi trước máy tính, khẽ nhếch môi cười nhạt nhìn lời nói của mọi người trong gia tộc, gia nhập vào gia tộc này đúng là lắm chuyện vui.

Sau khi hôn lễ kết thúc, bên ngoài lễ đường đã sớm chật ních người, hầu như người chơi ở Giang Châu đều tụ tập ở đây, có thể nói trận đấu này dù bên nào thua cũng sẽ vô cùng mất mặt.

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim sửa sang lại trang bị, hồi đầy máu cùng buff các chiêu thức hỗ trợ xong liền xông tới trước mặt Ôn nhu tà kh. Đương nhiên bởi vì đẳng cấp hai người tương xứng, trang bị cũng tương đồng, một khi giao thủ khó phân thắng bại, nói “Miểu sát” cũng chỉ khoe mẽ mà thôi.

Bất quá nhớ lại trình tự và chiêu thức mà Trịnh Duẫn Hạo đã sử dụng chiều này, Tại Trung tin tưởng mình có phần thắng.

Giọng nói của Đại đô đốc trên kênh quốc gia cũng không nén được sự hưng phấn: “Người tới rất nhiều nha, hai vị tuyển thủ, mong hai vị có thể biểu diễn một chút tuyệt kĩ “Miểu sát”, nhất là Trung Nguyên Nhất Điểm Kim phải biểu diễn tốt nha, đương nhiên, mong Kim Ngô Vệ đại nhân cũng không cần nhường, dù sao đao thật súng thật có thể chân chính thể hiện hàm nghĩa của “Miểu sát” a!

Con mẹ nó thật nhiều lời vô ích! Tại Trung ở trên kênh quốc gia gõ vài từ.

[Quốc gia] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Đừng sủa nữa!

“A? Trung Nguyên Nhất Điểm Kim của chúng ta đã không đợi được nữa a, được rồi, sau khi ta đếm 1, 2, 3, hai vị có thể bắt đầu rồi, mọi người tới xem cũng nên tìm vị trí tốt tránh bị ngộ sát a. 1 — 2 — 3 —”

Ngay sau khi tiếng số 3 kết thúc Tại Trung đã xông tới, ngay lập tức sử dụng kỹ năng áp sát Ôn Nhu Tà Khí, mới vừa thi triển một kĩ năng hoa lệ đột nhiên cảm giác bị định thân không thể nhúc nhích, cậu thầm nghĩ không ổn vừa định uống thuốc giải trừ trạng thái đã bị Ôn Nhu Tà Khí bổ cho một đao chỉ còn nửa cây máu, còn chưa kịp lấy lại tinh thần đã bị chém tiếp một đao, như vậy chỉ trong vòng hai chiêu, Trung Nguyên Nhất Điểm Kim đã nằm đất!

(Hạ Anh: -_- Chết sớm quá)

Khoảng thời gian hai chiêu này cũng không tính là bao nhiêu, thế nhưng đối với Tại Trung đó chính là thời điểm mọi thứ bị đảo ngược! Đệt, rõ ràng mới buổi chiều tên này bị cậu hai đao giải quyết dễ dàng mà bây giờ lại thần sầu như vậy?!!

(Hạ Anh: Đương nhiên, chúng nó chơi xấu anh mà T_T)

“A nhanh như vậy đã xong rồi sao? Thật đúng là ngoài ý muốn a, vốn tưởng rằng có nhìn thấy Trung Nguyên Nhất Điểm Kim hạ Ôn Nhu Tà Khí trong nháy mắt, không ngờ kết quả lại như vậy, nhưng mà cũng rất thú vị nha! Cám ơn Trung Nguyên Nhất Điểm Kim đã mang đến cho chúng ta một tiết mục vô cùng đặc sắc a!

Tại Trung mang biểu cảm không thể được nhìn Trung Nguyên Nhất Điểm Kim nằm trên mặt đất, không những bị nhưng kẻ xung quanh cười nhạo mà còn hai tên Kim Ô Quy lấy roi đánh thi thể.

[Phụ cận] [Kim Ngô Vệ] Ôn Nhu Tà Khí: Ha ha, miểu sát? Chó hoang thì cút ra ngoài đi! Có bản lãnh thì đừng kêu loạn, mấy câu nói của mày tao đã chụp lại post lên diễn đàn rồi, cho mày tức chết!

[Phụ cận ] [Kim Ngô Vệ] Ôn Nhu Tuyết: Đúng đấy chó hoang, mày cũng đừng lảng vảng quanh Tố Nhan tỷ nữa



Kênh phụ cận không ít kẻ đả kích chế giễu Tại Trung, mà ở dưới góc phải thông báo tin nhắn nhấp nháy không ngừng, thế nhưng Tại Trung cảm giác mình không còn thấy gì nữa! Tâm trí của cậu đang đi vào ngõ cụt, bế tắc không có lối thoát. Rõ ràng mình hoàn toàn có thể giết được hắn, tại sao kết cục lại thành ra như vậy?! Vì sao?!

Trên kênh quốc gia mọi người đều đang bàn luận vì sự kiện này, nhiều người đối với Trung Nguyên Nhất Điểm Kim kín đáo phê bình, nói cái gì mà “Cố ý gây chuyện” “Muốn cướp dâu bất quá bị người ta giết”…

[Quốc gia] Hạo Thủy Chi Thương: Thật có ý tứ a, hai đánh một, nháy mắt bị giết là chuyện bình thường

Hạo Thủy Chi Thương lên tiếng khiến cho những người đang ồn ào trên kênh quốc gia đều ngừng lại.

[Quốc gia] Thất Thượng Bát Hạ: Ôi chao~~ là nữ thần!!! Nữ thần nói chuyện a!!!

[Quốc gia] Cúc Hoa Hữu Điểm Tùng: Ô ô ô ngao~~~ nhân sinh thật tốt có thể nhìn thấy nữ thần nói chuyên a~~~!!! Nhưng mà, nữ thần nói thế là sao không hiểu a (⊙ o ⊙)

[Quốc gia] Hoa Nhỏ 123: Một đánh hai? Không phải là solo sao?



Trịnh Duẫn Hạo chậm rãi đánh ra một hàng chữ.

[Quốc gia] Hạo Thủy Chi Thương: Ôn Nhu Tà Khí, Ôn Nhu Tuyết, tôi bỏ đi bốn món trang bị, hẹn gặp nhau tại giao lộ, chúng ta quyết đấu, thế nào?

(Mika: bênh vợ kìa:v)

(Hạ Anh: với quần chúng trong game thì là bênh “chồng” đó:v)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.