Võng Du Mục Sư Nghịch Tập

Chương 54: Triền miên



"Chiếm lấy nàng rồi, dù có thành đôi hay không, đời này ta vẫn sẽ che chở nàng vĩnh viễn an toàn"

Chiêu Thần nhìn Tây Hạ thân thể tuyệt mỹ không tì vết, hắn thầm hạ tâm kết với lòng.

Chiêu Thần từ từ bước tới, mắt dán chặt lên thân thể Tây Hạ, nàng vĩnh viễn đều là mê người như thế, gương mặt mỹ lệ tuyệt luân, nước da trong suốt như ngọc, đường nét thanh thoát tràn ngập mỹ cảm. Hai mắt lấp lánh vũ mị, mày liễu cong cong, chiếc mũi xinh xắn trắng mịn, đôi môi căng mọng đỏ hồng, chiếc cổ thon dài ưu mỹ.

Bên dưới thân thể vưu vật, nhũ phong căng tròn hút mắt, đường cong lả lướt, chiếc eo thon dài, da dẻ trắng ngọc, mịn màng bóng loáng, vóc dáng thướt tha toát lên vẻ dịu dàng của nữ nhân. Đồn bộ sung mãn đầy đặn, hai chân tròn trịa săn chắc, thon dài ưu mỹ. Toàn thân toát lên vẻ thanh thoát tràn ngập mỹ cảm.

Đặc biệt lúc này một số chỗ yếu hại trên người nàng bị khăn tắm mập mờ che lắp, càng toát ra mùi vị ướt ác thần bí, chờ Chiêu Thần đến giải khai khám phá, điều này càng khiến cho dục hỏa trong lòng Chiêu Thần kịch liệt thiêu đốt, phát ra hơi thở khàn đặc.

- Tốt, từ ngày hôm nay em thuộc về ta!

Tây Hạ miệng cười yêu thích, ánh mắt cùng hắn đối diện, nêu nhìn thấy lửa nhiệt trong mắt đối phương.

Chiêu Thần bước đến gần Tây Hạ, chậm rãi ngồi lên giường, cùng Tây Hạ kéo gần khoảng cách cơ hồ chỉ còn một gang tay, hương thơm thoang thoảng từ người nàng len lỏi trong mũi hắn.

Ở khoảng cách này, Chiêu Thần từng khắc nhìn rõ khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, cũng như Tây Hạ tập trung nhớ kỹ hình dáng phong nhã của hắn.

Hai mắt đối diện nhìn nhau, tâm hồn trong phút chốc giao thoa.

- Thật là...

Chiêu Thần buông ra một câu khó hiểu.

Nhìn đôi môi mọng nước gợi cảm của Tây Hạ, cuối cùng Chiêu Thần cũng đặt môi lên môi nàng, Tây Hạ nhắm mắt ngoan ngoãn tiếp nhận.

Chiêu Thần gắt gao ôm lấy Tây Hạ, cảm nhận da thịt mịn màn của nàng, hôn đến say sưa thất thần. Lưỡi hắn dễ dàng tách ra hai hàm răng ngọc của Tây Hạ, tìm đến chiếc lưỡi nhỏ thơm tho đùa nghịch, bộ ngực căng tròn của Tây Hạ áp vào ngực Chiêu Thần, rất nhanh đã hổn hển phập phồng, nàng tận hưởng tư vị tuyệt vời của nụ hôn, không tự chủ được cũng vươn lưỡi mình ra đáp lại, quấn lấy nhau mút mật ngọt say mê. Hai người giống như một đôi tình nhân say sưa ôm ấp, xung quanh thời gian tưởng như ngừng lại.

Qua gần hết hơi thở, Chiêu Thần mới buông tha đôi môi của nàng, tư vị ngọt ngào vẫn còn đọng trong miệng, Tây Hạ lúc này ánh mắt mê ly nhìn Chiêu Thần, hơi thở hổn hển, nàng thấp giọng thì thào bên tai hắn:

- Chồng ơi... em muốn!

Đến thời điểm này Chiêu Thần còn gì để nhịn nữa, hắn dứt khoác tháo hết trang bị trên người, để lộ một thân cường tráng lực lưỡng, tiểu huynh đệ bên dưới sớm đã nổi gân xanh, ngạo nghễ đứng trước mặt Tây Hạ, bóc ra hơi nóng bừng bừng.

Tây Hạ ư ư khó kiềm nén nhìn tiểu quái vật, nàng cắn môi hồng, nước bọt nuốt một tiếng thèm khác, ánh mắt càng thêm say mê.

Chiêu Thần mạnh tay nắm lấy khăn tắm trên người Tây Hạ kéo xuống, ném ra xa một góc, Tây Hạ không hề phản kháng.

Nhất thời ngọc thể hoàn mỹ của nàng triệt để hiện lộ, nhũ phong tròn trịa cao ngất, bên trên hai hạt đậu đỏ hồng đã nhô cứng, hạ thân bên dưới có một cánh rừng thưa thớt tỉa gọn, đỏ hồng mềm thịt, láng bóng và toả nhiệt, ẩm ẩm tiết ra linh tuyền thơm ngát, phong tình vạn chủng, kiều diễm ướt ác.

Chiêu Thần hít thở dồn dập, hắn khàn đặc hỏi:

- Tây Hạ, em suy nghĩ kỹ rồi chứ? Dù thế nào, ta vẫn sẽ bảo vệ nàng suốt đời

- Chỉ cần lời này là đủ, chồng đến đi...

Tây Hạ phô bày thân thể trước mặt Chiêu Thần, nàng khoác tay vòng lấy cổ hắn, bị điềm ngôn mật ngữ của Chiêu Thần công tâm, nàng vô cùng động tình đáp trả.

Chiêu Thần nào còn nhịn được nữa.

Hắn nhắm đôi môi đào của nàng hôn tới, mắt phượng khép hờ, khiến cho nàng toàn thân mềm những vô lực, một cái hôn chứa chang tình ý, vô cùng ước ác.

Nhã đôi môi nhau ra, Tây Hạ say trong men tình rên rỉ:

- Chồng...a...a...

Nàng được Chiêu Thần vuốt ve, khắp toàn thân đều nhận lấy kích thích, nhũ phong cao ngất bị Chiêu Thần một tay nhào nắn biến dạng, kiều đồn bên dưới cũng bị hắn một tay nhào bóp, hơi thở càng thêm gấp gáp, da thịt trên người đỏ hồng lên.

Xúc cảm mềm mại đàn hồi từ hai nơi truyền đến khiến cho Chiêu Thần mê ly.

Bàn tay của Chiêu Thần sau một hồi nhào nắn đê mê cuối cùng cũng tiến đến hạ thân giữa hai chân Tây Hạ, cẩn thận thăm dò nơi bí ẩn nhất của nàng.

Cảm giác mềm mại, căng tràn ẩm nước, Chiêu Thần xoa một chút rồi lại bóp.

- Aa.a..

Tây Hạ hai mắt nhắm nghiền, miệng phát ra tiếng rên rỉ tiêu hồn.

- Chồng ơi...aa..ư..

Tây Hạ một hồi liền bị say mê, Chiêu Thần cắn lấy dái tai của nàng, liếm láp hương thơm cơ thể của nàng, khiến cho Tây Hạ thân thể run lên, hắn ghé vào tai nàng thì thào:

- Bắt đầu nhé vợ

- Ân...

Tây Hạ mê ly đáp lấy lời Chiêu Thần, tay vuốt ve lấy tấm lưng hổ của hắn, hai chân bên dưới dạng ra thật rộng, hạ thân ửng hồng ướt ác như mời gọi Chiêu Thần.

Thời cơ đã điểm! Chiêu Thần liền từ từ hướng bên trong của Tây Hạ tiến tới, chèn ép từng thứa thịt mềm mại tiến vào.

- Á..ư..ư...

Tây Hạ nhíu mày đau đớn, đây là lần đầu của nàng, nội tâm vô cùng ngọt ngào, bị chồng Chiêu Thần ăn rồi!

Chiêu Thần hôn nàng, điều chỉnh tư thế rồi chậm chậm tiến vào. Tiểu huynh đệ bên dưới cảm nhận mềm mại cùng ướt ác tiến sâu, khiến cho Tây Hạ cắn răng rên rỉ, đến khi bên ngoài đã không còn gì, cả hai trọn vẹn kết hợp cùng một chỗ.

- Aaa...aaa...

Tây Hạ ôm chặt lấy tấm lưng của Chiêu Thần rên rỉ tiêu hồn, Chiêu Thần hơi thở gấp gáp, chỉ thấy Tây Hạ hai mắt mông lung, bên tai hắn thì thào:

- Bắt đầu ăn em đi chồng...!

Yếu nữ đúng là yêu nữ! Chiêu Thần nội tâm dục hỏa cuồng thét, hắn mạnh bạo hôn lấy môi nàng, ngấu nghiến tư vị ngọt ngào trong miệng.

Bên dưới hông liền di chuyển, kéo hông lên thật cao rồi mạnh mẽ dập xuống, lập tức truyền tới cảm giác tê sướng cả người. Chiêu Thần liên tục nhấp hông, từng cái từng cái từ ôn nhu đến mạnh bạo.

Tây Hạ cũng không có dè dặt, để hắn tuỳ ý nhấp hông, nàng trân người ra hứng chịu khoái cảm, miệng rên rỉ không ngừng.

- Aaa..a.aa.a..

Thanh âm rên rỉ của nàng vừa êm tai vừa càng thêm kích thích Chiêu Thần, hắn bật người dậy, hai tay bóp lấy hai nhũ phong nhào nắn, hạ thân bên dưới dùng sức ra vào liên tục, phát ra tiếng phạch phạch phạch ái muội.

- Aa..chồng ơi..aa..

Chiêu Thần ra sức tiến tới tận sâu trong Tây Hạ, chạm đến điểm cuối bên trong khiến cho nàng khoái cảm đến run rẫy, từng cái ra vào vừa nhanh vừa mạnh, Tây Hạ liên tục mê ly nỉ non.

Nhất thời trên giường cuồng phong hoán vũ, thanh âm rên rỉ của Tây Hạ phát ra không ngừng.

Chiêu Thần hung hăng nhấp hông, hạ thân mềm mại của Tây Hạ bị nhấn nhấp đến đỏ hồng, vô cùng hút mắt.

Không biết qua bao lâu, trận đại chiến của hai vợ chồng từ trên giường đến trên bàn, từ phong tắm ra phòng khách, lại đến trên giường cuồng hí.

- Aaaaa....

Cuối cùng Chiêu Thần cũng rung rẫy phóng xuất, Tây Hạ vô lực rên rỉ thật lớn, tiếp nhận tinh hoa của hắn ồ ạt vào người mình, cơ thể nàng run rẫy, tinh thần dục tiên dục tử như ở chín tầng mây.

Lúc này Chiêu Thần và nàng đang ôm nhau thật chặt, cảm nhận chút dư âm còn xót lại.

Nhìn lại thời gian cũng chỉ còn ba canh nữa trời sẽ sáng, Chiêu Thần thư thái ngã người xuống giường, kéo Tây Hạ vào lòng, sau đó đắp chăn che đi ngọc thể tuyệt mỹ của nàng.

- Chồng thật mạnh bạo...

Tây Hạ hai mắt lim dim nói khẽ, Chiêu Thần mỉm cười. Hắn xoa đầu nàng, ôn nhu nói:

- Em ngủ đi, ta làm em mệt lắm rồi phải không?

- Không, chỉ chồng muốn thì em sẽ để cho chồng hành hạ thỏa thích!

Tây Hạ bỗng mở đôi mắt mệt mỏi nhìn hắn.

Chiêu Thần cười khổ, trời ạ, đừng có lời nào cũng dụ người như vậy được không, em thật khiến ta muốn chinh phục em lần nữa mà!

Chiêu Thần thở dài, hắn nhìn thẳng mắt nàng, từ tốn hỏi:

- Tây Hạ, em thật sự yêu ta sao? Muốn cùng ta kết thành vợ chồng? Em hãy nhìn lại tim mình mà nói với ta

Lời Chiêu Thần vừa nói ra, Tây Hạ liền mở to mắt nhìn hắn, im lặng một hồi, đến khi Chiêu Thần tưởng nàng đang suy nghĩ vấn đề hắn nói thì hai mắt Tây Hạ bất chợt ửng hồng, tay đang ôm hắn bỗng nhiên thả lỏng, nàng yếu nhược nói:

- Muốn quẹt mỏ sao?

- Hả?

Chiêu Thần khó hiểu hỏi lại.

- Anh ăn sạch người ta rồi phủi bỏ dấu vết để bỏ người ta sao!

Tây Hạ quát ầm lên, đến khúc cuối nước mắt không kiềm được rơi xuống thật nhiều, nàng khóc nấc lên, tiếng khóc oai án cũng thất vọng.

Chồng Chiêu Thần không thương mình sao? Chẳng lẽ trước giờ chồng toàn giả tạo sao?

- Khoan khoan khoan, nín, nín đi vợ!

Chiêu Thần hoảng hốt, hắn rất sợ con gái khóc, đặc biệt lúc này là vợ Tây Hạ đang khóc vì hắn, nội tâm sinh ra cảm giác đau lòng cùng khó chịu vô cùng.

Hắn bế nàng đặt vào lòng, nhưng Tây Hạ vẫn khóc không ngừng, thậm chí còn khóc lớn hơn, thanh âm khiến Chiêu Thần tan nát cỏi lòng.

- Em nín đi, ta chỉ là... ta chỉ là cảm thấy chúng ta bắt đầu không đầu không đuôi, em thật sự yêu ta sao, một người chỉ gặp lần đầu, bản thân ta thì không tìm thấy tình yêu quá sâu đậm với em, ta cần thời gian để tìm hiểu, với lại ta cũng không nói là sẽ bỏ em.

Đời này ta sẽ che chở bảo vệ em mãi mãi mà!

Chiêu Thần vội vàng nói ra, Tây Hạ hơi ngừng lại một chút, tay đáng thương liên tục lao đi nước mắt, nàng nấc giọng hỏi:

- Thật không?

Chiêu Thần đau cả đầu, hắn cũng không ngờ bản thân có thể bình tĩnh trong mọi trường hợp nhưng khi gặp Tây Hạ thì hắn lại không cách nào kiếm chế bản thân như vậy.

Lúc này hai vợ chồng đang không mảnh vải che thân ngồi lên nhau, Chiêu Thần ôm lấy vòng eo Tây Hạ, hắn vội vàng nói tiếp:

- Là thật! Muốn kết hôn, ta cần thời gian để tìm ra tình cảm chân thật, nếu không, có kết hôn cũng chỉ như cái xác không hồn, bên trong không có tí tình cảm nào! Em thật sự muốn vợ chồng chúng ta như vậy sao?

Tây Hạ im lặng một hồi, nàng gục mặt vào ngực Chiêu Thần, tay vòng sang ôm eo hắn, nàng nói khẽ:

- Anh cần thời gian bao lâu? Em sẽ chờ cho đến lúc đó!

- Cái này... ta cũng không nói trước được

Chiêu Thần cười khổ, hắn nhận ra mình đang chi phối tình cảm bằng lý trí! Tình cảm là thứ bất chợt, không thể nào nắm bắt, nhưng hắn lại có thể chi phối bằng lý trí! Đây là cách mà người ta gọi là nhà thông thái đó ư?!

Chiêu Thần tự mắng trong lòng, hắn đặt Tây Hạ nằm xuống giường, sau đó kéo chăn đắp lại, hắn nói:

- Nhưng sẽ không lâu đâu, vợ ta tuyệt vời vậy mà, ngủ thôi vợ, trời gần sáng luôn rồi!

Tây Hạ ẩn ẩn nụ cười nhẹ, còn tốt, biết nói ta tuyệt vời, tạm tha ngươi một mạng. Bất chợt, nàng nói:

- Bỏ vợ là cắt cu!

Chiêu Thần hết hồn, tiểu huynh đệ như có phản xạ cũng run rẫy một cái. Hắn ho khan, làm như không nghe thấy rồi nhắm mắt giả vờ ngủ, lúc này Tây Hạ lại nhẹ nhàng nói:

- Ngày mai theo em đến trụ sở Lão Quỷ đấu giá hành ở Tô Châu nhé chồng, vật phẩm đấu giá ngày mai rất tốt!

- Trang bị Tím phẩm lv20?

Chiêu Thần mỉm cười hỏi lại, nhưng đáp lại hắn thì là một khoảng im lặng, Tây Hạ đã mệt mỏi ngủ thiếp đi rồi! Chiêu Thần bật cười, hắn cưng chiều xoa đầu vợ rồi cùng Tây Hạ ôm nhau đi vào giấc ngủ.

Một tình yêu sét đánh, khi thật lòng nhận ra thì tình cảm của nó giống như thoáng qua vậy. Nhưng Chiêu Thần và Tây Hạ thật lạ, vẫn có thể giữ nó, nhưng vừa nhạt đôi lúc lại mặn nồng, quả thật quái lạ.

---

Cảm ơn đh hodat đã buff 1 NP nha.

Vẫn còn một chương, bất quá ta để giành, sau này có bận không thể gõ thì lấy ra dùng.

Từ đây về sau một ngày ta gõ 1 - 2 chương, để giành 1 chương, có gì bạo với đăng khi bận.

À cũng thông báo với các huynh đệ cái lịch đăng truyện luôn, sau này ta đăng chương từ 23h30 - 24h thôi, tại bận quá nên đó là giải pháp. Đừng có chờ sáng chiều gì hết, tới khuya ta đăng liền một lượt 2 - 3 chương. Tối ai chờ không được thì sáng mai xem.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.