Lys mở cuộn giấy da dê, trên tấm da vẽ con đường từ Eakar thành đến làng Fairy, ngôi làng ở tít sâu trong rừng trúc, tận phía trong cánh rừng Cổ Đại bao phủ cả Tiên Thư Đảo. Trên hòn đảo này, các tòa thành xây dựng xen lẫn giữa khu rừng Cổ Đại và đã được chúng che chắn từ xa xưa.
Và cũng trên cuộn giấy, ở cạnh bản đồ là một bài ca cổ.
Sâu trong Cổ Đại, băng qua những triền đồi
Ẩn mình trong rừng trúc
Làng Fairy
Nơi nhân tộc, tiên tộc và thú nhân
Nở nụ cười dưới tiếng rì rào
Của lá trúc
Trong cơn nghiêng ngả
Và dòng suối óng bạc
Róc rách
…
Lys lặng người, trong phút chốc, cậu tưởng chừng mình nghe loáng thoáng một lời ca cất lên rồi xa dần. Điệu nhạc trầm bổng và xa lạ, chẳng có hư ảo, siêu thực nhưng lắng lại trong Lys chút gì đó là lạ.
Cậu nhanh chóng phi ngựa ra khỏi Eakar thành, con ngựa là một thớt mã mạnh mẽ và nhanh nhẹn, Lys đưa tay vỗ về nó:
- Tên mày là Hỏa Dực thật đúng
Cậu chưa từng cưỡi ngựa lần nào nhưng chẳng hiểu tại sao, có lẽ là nhờ con ngựa hoặc người hướng dẫn giúp đỡ, cậu hiện tại đã có thể thoải mái ngồi trên lưng Hỏa Dực. Trên đường, những con vật yếu ớt ở cấp độ đầu đều bỏ chạy khi Hỏa Dực phi lại gần, level của con ngựa khiến chúng sợ hãi, đáng tiếc Lys không đọc được thông số của bất kì loài nào nên cậu chẳng thể biết cấp độ của Hỏa Dực và những bầy quái.
Khi hoàng hôn buông xuống, Lys dừng lại cạnh một vách đá nghiêng nghiêng, cậu nhớ lại những chuyến đi trong rừng mà cậu từng được kể lúc nhỏ. Lys dựng một túp lều dựa theo vách đá, mãi đến lúc trời tối hẳn và gió đổi chiều lạnh buốt cậu mới vất vả dựng trong căn lều cùng kiếm đủ số củi để đốt.
Trong đêm Lys không vội vã đi, Hỏa Dực đã phi một chặng đường dài, đôi lúc nó vẫn phải trốn tránh và cẩn thận thả chậm bước, Lys cảm nhận được từng mối nguy hiểm đang ẩn nấp tại nơi đây, sâu trong khu rừng và đã cách rất xa Eakar thành. Thậm chí, khi ngước đầu lên trời, Lys thấy chi chít sao dưới trời đêm đang sáng huyền ảo, có những chòm sao lạ kì rực rỡ rồi những dải sao mờ hơn dần hiện lên như dải bụi óng ánh.Quanh đây đã tối đen và chẳng còn thấy một vầng sáng hừng lên tại chân trời của Eakar thành nữa.
Cho đến khi đống củi lớn được đốt lên, cháy phừng phừng tỏa ra những luồn nhiệt ấm áp. Lys dẽ dàng nhóm lửa dù cậu chẳng kịp chuẩn bị gì cho chuyến đi, chỉ với khả năng của mình cậu hoàn toàn xoay xở được và biến chuyến đi trở nên tuyệt vời.
Lys đẩy củi tươi vào đống lửa khi chúng đã cháy lớn, củi tươi giúp đống lửa duy trì lâu trong đêm mà chẳng sợ tắt. Xong xuôi, cậu xem lại level của mình, lúc này cậu đã lên lv 20 một cách đơn giản nhờ Hỏa Dực. Cậu săn giết những con quái trên đường đi khi chúng bỏ chạy, tuy nhiên nếu dùng phi tiêu Lys sẽ không thể lấy lại chúng vì con ngựa chẳng chịu dừng, cậu đành phải tiết kiếm số lượng phi tiêu có hạn và dùng đến dao găm cho lũ quái ở gần. Thoạt đầu Lys ngồi còn chưa vững nên không thể săn quái, cậu chỉ có thể bắt đầu kiếm exp trong một khoảng thời gian ngắn lúc sau khi đã quen thuộc với Hỏa Dực. Đáng tiếc càng đi xa,vào vùng lãnh địa của các bầy quái mạnh mẽ hơn Lys đành nhìn chúng bỏ chạy, tốc độc của cậu kém xa so với chúng,dù dùng đến phi tiêu cũng chẳng đủ sát thương để hạ gục trước lũ quái rời khỏi tầm kĩ năng của cậu.
"Theo đúng lộ trình trưa mai chúng ta sẽ đến làng Fairy" Lys vỗ về con ngựa và nói, cậu và nó đã thân thiện hơn nhiều so với lúc đầu.
"Ăn nào" Lys ném cho con ngựa một miếng thịt thỏ, thứ thị thơm ngon cậu vừa săn được trên đường, đã được chế biến kĩ càng bởi Lys.
"Ăn đi" Lys dục, con ngựa ngần ngừ trong giây lát rồi khồng kiềm được mà bắt đầu ngấu nghiến miếng thịt.
"Dã man, lão hướng dẫn nuôi ngựa ghê thật, ngay cả ngựa cũng có thể ăn thịt." Lys tiếp tục ném thịt cho con ngựa và thích thú nhìn. Chẳng biết sau chuyến đi này liệu người hướng dẫn có hối hận khi giao con ngựa cho Lys.
"Giá như mà lúc này có nhạc thì hay quá." Ăn no xong, Lys ngửa người năm trên lớp cỏ xanh, nhìn qua khe lá bầu trời đầy sao. Tinh thần lực (1) của cậu đã dần hồi phục khi được nghỉ ngơi, một người một ngựa cùng nằm trên bãi cỏ, bỗng Lys thấy lòng buồn bã. Ngày nào cậu còn mong mình được một lần nằm ngủ trong rừng vào ban đêm khi nghe những câu chuyện kể về các chuyến đi rừng, cuối cùng Lys cũng thể thực hiện nhưng rốt cuộc cũng chỉ có mình cậu mà thôi.
"Nào Hỏa Dực, ăn không?" Mệt mỏi bởi những suy nghĩ của mình, Lys bứt lấy vài cộng cỏ, cậu ngậm lấy chúng đùa giỡn và ném cả sang cho con ngựa. Hỏa Dực chỉ nhìn qua mấy cọng cọ rồi khịt mũi khinh rẻ, nó tiếp tục nằm nhai những chiếc xương thỏ khó chịu, vang lên những tiếng kì lạ trong bầu không khí thơ mộng.
"Ngày mai chúng ta sẽ đến làng Fairy!"
Chú thích:
(1): Từ nay ta gọi là tinh thần lực cho khỏi nhầm với chỉ số tinh thần
Mở thử bài May It Be - OST Lord Of The Rings và thưởng thức nào mọi người.