Edit: Hestia
Thông báo: Yêu Kê gửi cho bạn lời mời kết bạn, xin lựa chọn Đồng ý hoặc Từ chối?
Triệu An đang xử lý âm hiệu đột nhiên bị thông báo làm ngây ngẩn cả người, hắn không nghĩ tới sẽ có một ngày tên nhóc ấy chủ động yêu cầu kết bạn với hắn, mặt trời chắc chắn là mọc phía tây rồi có phải không?
Sau khi Diêu Tích gửi sang lời mời kết bạn, trong lòng luôn thầm tự nhủ, cậu chỉ là tìm hắn hỏi chuyện làm âm thôi, hỏi xong sẽ lập tức hủy kết bạn, ừm, không sai, chắc chắn là như vậy!
Thông báo: Đối phương đã chấp nhận lời mời kết bạn, các bạn có thể bắt đầu trò chuyện.
Kết bạn thành công! Mặc dù có chút ngạc nhiên khi Chiếu An chấp nhận lời mời kết bạn của cậu, nhưng mà đây không phải lúc để nghĩ chuyện đó, bây giờ phải mở lời làm sao đây?
Yêu Kê: Này, đang làm gì vậy?
Nói xong câu này Diêu Tích liền hận không thể chặt tay mình đi, cái giọng điệu kiểu quái gì vậy, không biết đầu cậu đang nghĩ gì nữa!!
Triệu An nhìn câu nói mang đầy ý đồ của Diêu Tích, không nhịn được nở nụ cười, nhưng nội tâm lại càng hiếu kỳ muốn biết Diêu Tích tìm hắn để làm gì, hắn lạnh lùng trả lời.
Chiếu An: Làm hậu kỳ, có việc?
Yêu Kê: Hậu kỳ?! Đang làm âm của tôi sao?
Chiếu An: Ừ
Yêu Kê: Anh nghe rồi hả?!
Chiếu An: Nghe rồi, có chuyện gì sao?
Mợ nó! Đương nhiên là có chuyện rồi! Lẽ nào anh không cảm thấy âm thô có chỗ nào không đúng sao? Không phải anh được xưng là hậu kỳ đại thần hả? Vấn đề thế này còn không phát hiện ra? Anh cảm thấy âm lỗi sao không tìm tôi phản âm?!! (Câu cuối mới là trọng điểm!)
Yêu Kê: Anh cảm thấy âm này không có xíu sai sót nào ư?
Tuy Diêu Tích nói rất mơ hồ, nhưng Triệu An vẫn nghe ra ý đồ của cậu, cũng coi như biết được mục đích Diêu Tích kết bạn với hắn.
Bởi vì tuần tới hắn sẽ đến trường x thực tập, mấy ngày gần đây Triệu An khá rảnh rỗi, buổi chiều vừa nhận được âm đã mở ra nghe, với tư cách là sinh viên hệ vi tính đại học x, đương nhiên mấy cái lỗi sai kia hắn lần đầu nghe đã phát hiện, vốn dĩ hắn cũng định tìm Diêu Tích phản âm, nhưng nghĩ lại mình với Diêu Tích dù gì bây giờ cũng có thể tính là bạn bè, hơn nữa lỗi trong âm thô này cũng không phải vấn đề quá lớn, hắn xử lí một chút là có thể giấu đi được, tuy có thể mất nhiều thời gian hơn, trùng hợp mấy ngày này tương đối rảnh rỗi, tạm tha cho cậu ấy một phen, trong giới võng phối lăn lộn lâu như vậy, hắn cũng hiểu phản âm rất vất vả, không phải chỉ cần thu lại một câu, nhất định phải có sự liên kết các đoạn trước và sau đó mới được.
Chỉ là hắn không nghĩ đến việc tốt mình làm lại khiến Diêu Tích bất an như vậy, còn chủ động kết bạn để thăm dò, thế có được gọi là niềm vui bất ngờ không? Nhưng mà nghĩ lại lúc trước mình chủ động đi kết bạn, cậu ta dứt khoát từ chối hết ba lần, nên không nhịn được muốn trêu chọc nhóc con này.
Chiếu An: Thấy rồi, cậu biết nó có vấn đề còn gửi tới, có ý gì?
Yêu Kê: Tôi gửi xong mới phát hiện!
Chiếu An: À
Chỉ à vậy thôi? Không thêm gì nữa? Diêu Tích đợi hết nửa ngày, không thấy Chiếu An nói gì, cuối cùng không kiềm lòng được nói ra mục đích của mình.
Yêu Kê: Nhưng, sao anh không nói tôi phản âm?
Trong lòng Triệu An thầm suy đoán, chắc lúc này Diêu Tích đã nhanh chóng xù lông rồi, hắn từ bỏ ý định trêu chọc cậu, thành thật nói.
Chiếu An: Cũng không phải chuyện to tát gì, xử lí một chút là được, không cần thiết phải phản âm.
Gì cơ? Diêu Tích kinh ngạc, tuy Chiếu An nói không sai, nhưng bọn họ vốn thâm cừu đại hải thế kia mà, hắn vậy mà lại không lợi dụng chuyện phản âm trả đũa cậu, còn nói cái gì xử lí một chút là được, cái này đúng là hại người ta không nghĩ sâu xa không được, chẳng lẽ có ý đồ gì?
Yêu Kê: Tốt vậy sao?【 nhướng lông mày
Chiếu An: Tôi vốn là người tốt, chỉ có cậu mới có thành kiến với tôi.
Yêu Kê: Bình thường người tốt sẽ không nói mình là người tốt ~~(﹁﹁)~~~
Chiếu An: Cậu muốn nghĩ sao thì tùy, tôi đang bận, không nói chuyện với cậu.
Yêu Kê: Đừng đi mà! Anh thực sự không muốn phản âm sao?
Chiếu An: Không, tự chơi một mình đi.
Nhìn Chiếu An có vẻ như không có ý muốn mình phản âm, lẽ nào đó giờ mình thực sự nhìn lầm hắn, người này thật ra không xấu? Cũng không nên nha, cảm giác cứ kỳ lạ thế nào.
Yêu Kê: Nếu không, hay để tôi phản âm đi.
Yêu Kê có chút nghẹn họng, tự mình chủ động yêu cầu phản âm, chắc chắn đầu bị úng nước rồi, có điều Chiếu An tự nhiên tốt như vậy thấy không đúng chỗ nào, hay là mình phản âm đàng hoàng đi.
Chiếu An: Cậu! rảnh rỗi không có chuyện làm đúng không? Trễ vậy rồi, còn chưa đi ngủ, ngày mai không lên lớp sao?
Yêu Kê: Sao anh biết tôi vẫn là học sinh?
Chậc, xém chút nữa quên mất Diêu Tích không biết mình là Chiếu An, nghĩ tới thái độ của cậu ta đối với Chiếu An, Triệu An quyết định trước hết không nói ra thì tốt hơn.
Chiếu An: Tôi thấy trong thông tin của cậu, 17 tuổi, còn nhỏ như vậy, chắc là đang học cấp ba đi, muộn rồi vẫn chưa đi ngủ.
Yêu Kê: Hứ, ai cần anh lo, tôi hỏi anh cuối cùng anh có muốn tôi phản âm không!
Chiếu An: Không cần phản, gần đây tôi cũng có thời gian rảnh, xử lí một chút là được rồi
Yêu Kê: Vậy cảm ơn nhiều!! ☆⌒(*^-゜)v
Chiếu An: Cậu không cần cảm ơn tôi, mấy đoạn H lộn xộn kia của cậu, tôi vẫn sẽ xóa.
Yêu Kê: Mợ nó! Không cho xóa!
Chiếu An: Không thể!
Yêu Kê: Vậy anh để tôi phản âm đi! (〃>皿<)
(Khốn kiếp! Thu H là đam mê của tui mà!).