Chính vào lúc này, thân hình La Vũ không biết từ lúc nào đã đi tới bên người La Dật, lời vừa xong đã kéo lấy tay La Dật nhắm hướng chỗ mọi người ẩn thân nhanh chóng chạy tới.
La Dật sửng sốt, lập tức cũng vội vã chạy theo... Thấy biểu tình La Vũ như vậy, la Dật thoáng suy tư rồi rất nhanh cũng minh bạch.
Nơi này là Vân Khê Đảo, tuy rằng không phải chỗ sâu nhất nhưng mật độ yêu thú cũng cực kỳ dày đặc. Tông mao trư thú vừa rồi mới gào rống lên không nghĩ cũng biết đã kinh động tới không ít yêu thú... Lúc này không chạy, còn đợi tới khi nào?
Trong lúc nhất thời, những thành viên của tiểu tổ số ba đều bộc phát ra tốc độ nhanh nhất của mình, nhanh chóng chạy đi...
...
Chừng mười phút sau, bên trong một phiến rừng cách chiến tràng khoảng một dặm...
- Hô... Ha ha, cuối cùng cũng chạy đến đây rồi...
La Hành thở hộc ra một hơi thật dài, nhếch miệng cười phá lên.
- Thế nào? Ta nói không sai đấy chứ?
La Hành đắc ý dào dạt cười to nói.
Mấy người La Vũ ai nấy đều bắt đắc dĩ, vừa cười vừa lắc đầu.
Phía xa xa, từng đợt những tiếng rít gào trầm thấp đầy giận dữ truyền đến... Thỉnh thoảng trong đó còn mơ hồ có thể nghe được tiếng con tông mao trư thú nhỏ dần... Hiển nhiên con tông mao trư thú này phải chết chắc rồi...
Sắc mặt La Dật nhất thời thoáng đỏ lên, trầm mặc một lát, rốt cuộc rầu rĩ nói:
- Xin lỗi...
- Ha ha... Không quan hệ. Lần đầu tiên ta đối chiến với yêu thú cũng gặp phải tình huống này, con tông mao trư thú vừa rồi so với ngươi còn muốn chật vật hơn nhiều, ngươi có thể đả thương nó đã là điều khiến chúng ta phải kinh ngạc rồi!
La Hành cười quái dị, vỗ vỗ vai La Dật, trấn an nói.
Kỳ thực La Hành cũng không phải là hoàn toàn trấn an đối phương mà thực tế cũng là như vậy. Con tông mao trư thú kia tuy nói chỉ là cấp năm sơ kỳ nhưng thực lực chân chính của nó lại có thể tiếp cận cấp năm trung kỳ. Mà La Dật tuy nói có thể phát huy Triều Tịch Quyết với lực lượng cấp năm trung kỳ nhưng có một điểm phải nhớ rằng lực công kích của Triều Tịch Quyết vốn không được tính là mạnh, hơn nữa tông mao trư thú chính là yêu thú thổ thuộc tính, lực phòng ngự vốn rất mạnh. Ngoại trừ công kích có đặc tính kim chúc cùng cấp mới có thể phá vỡ được lớp da lông bên ngoài của nó, còn lại những công pháp có thuộc tính khác đều không có nửa phần biện pháp. Hơn nữa thổ thuộc tính không phải đơn thuần là lực phòng ngự không tầm thường mà nó chân chính là loại thuộc tính phòng ngự. Còn điểm thứ ba, đây chính là lần đầu tiên La Dật đối đầu yêu thú, làm sao để đối chiến, hắn căn bản là không có nửa phần kinh nghiệm.
Như vậy tông kết mà nói, La Dật căn bản là không có bao nhiêu phần thắng... Nhưng La Dật lại dám cắt bỏ động mạnh đối phương, điều này đích thực có chút kinh người.
- Tông mao trư thú tổng cộng có ba nhược điểm. Nhược điểm trí mạng thứ nhất chính là hai mắt... Đương nhiên đại bộ phận yêu thú đều có nhược điểm tại hai mắt, chỉ có số ít đặc thù là không phải. Nhược điểm thứ hai của nó chính là động mạch mà ngươi vừa mới công kích. Nói thật ngươi có thể tìm được nhược điểm này đủ khiến ta chấn kinh.
La Vũ một bên đột nhiên mở miệng nói, trong ánh mắt nhìn về phía La Dật bao hàm vài phần khen ngợi lẫn sợ hãi than.
Lần đầu tiên đối mặt yêu thú liền có thể tìm được nhược điểm mà trước đó không rõ. Nếu nói đây là vận khí cũng không thể, chỉ có thể nói ý thức chiến đấu của đói phương rất mạnh... Phi thường mạnh!
Người bình thường, lần đầu tiên đối diện với yêu thú không lồ như tông mao trư thú, lại có kí tức tràn ngập bạo ngược, có thể bảo trì tâm tính bình tĩnh đã là không dễ dàng... Càng đứng nói tới ngay công kích đầu tiên tràn đầy tự tin bị thất bại, sau đó đại đa phần mọi người, trong lòng khẳng định không tự chủ sinh ra mấy phần hoảng loạn hoặc sợ hãi.
Nhưng mà La Dật lại không có như vậy!
Hắn sau lần công kích đầu tiên thất bại, trong thời gian ngắn nhất đã điều chỉnh lại tâm tính mình tốt nhất, đồng thời có thể tiến thêm một bước giúp mình tỉnh táo... Sau đó, tại lần công kích thứ hai liền tìm được chỗ tương đối hiểm yếu trên người đối phương, tiếp tục phán đoán rồi lại tiến hành công kích...
Lãnh tĩnh, gan lớn, thận trọng, quả đoán... Bốn đại yếu tố, thiếu bất kể thứ nào cũng không được!
Người như vậy tới khi trưởng thành mà nói... La Vũ hít sâu một hơi, hắn thật sự phi thường chờ mong.
- Bất quá nhỡ kỹ, sinh mệnh lực của yêu thú họ trư đều phi thường cường đại, nhất là phần cổ họng bọn chúng... Lần sau khi ngươi cắt được động mạch của nó, đừng quên thuận tiện cắt luôn khí quản... Như vậy, chí ít cũng không phải chật vật như ngày hôm nay.
La Hành ở một bên cười ha ha nói.
Sắc mặt La Dật thoáng đỏ lên, trong lòng cũng có chút thầm than...
- Quả nhiên nói là một chuyện, thực lực lại là chuyện hoàn toàn khác, một hồi vừa rồi trong chiến đấu ta quả nhiên thiếu phần lãnh tĩnh.
La Dật rất rõ ràng, chính mình lúc đó theo trực giác phán đoán phần động mạch cổ chính là nhược điểm của tông mao trư thú liền đưa ra quyết định công kích. Thế nhưng tại lúc cắt đứt động mạch cổ của nó lại có chút nóng nảy. Lúc đó sợ hãi đối phương đưa ra phản kích nên căn bản không nghĩ tới việc cắt đứt khí quản đối phương. Nếu như lúc đó cắt đứt luôn cả khí quản, cho dù sinh mệnh lực của nó có mạnh mẽ thế nào cũng tuyệt không chống được bao lâu. Càng không thể làm ra động tĩnh lớn như vậy, khiến đám yêu thú phía xa cũng bị kinh động qua đây...
- Quả nhiên là cần tôi luyện a...
La Dật cười khổ. Lập tức cũng hiếu kỳ hỏi La Vũ nói:
- Vũ ca, ngươi nói tông mao trư thú có ba điểm trí mạng, thứ nhất là mắt, thứ hai là động mạch cổ, như vậy thứ ba là gì?
La Vũ sửng sốt, rồi lập tức bật cười cổ quái.
- Là cúc hoa (hậu môn)...
La Hành ở một bên cười phá lên.
- Ách...
La Dật vừa nghe được, chỉ biết cười khổ...
- Cúc hoa... Đây chẳng phải sát chiêu thông dụng đó sao?...
...
Một hồi cười nói qua đi, bầu không khí cũng dễ dàng xuống. Xa xa, những trận rít gào của yêu thú cũng dần dần ngưng lại.
La Vũ quay đầu nhìn lại, cười nói:
- Được rồi, tôi luyện không thể chậm, chúng ta tiếp tục đi thôi...
Tất cả những thành viên trong tiểu tổ số ba đều lộ dáng tươi cười, hướng phía sâu trong rừng cây tiếp tục đi tới...
...
Tầng tầng lớp lớp sương mỳ giống như những dải lụa mỏng bao phủ toàn bộ Vân Khê Đảo, từng đợt những tiếng rít gào hoặc trầm thấp hoặc tàn bào không ngừng vang lên tại khắp mọi nơi trên Vân Khê Đảo... Đây cũng là một điểm hoàn toàn đối lập với cảnh thái bình tại Thiên Đô phủ.
Chúng đệ tử La gia tiến nhập Vân Khê Đảo, có nhóm tại bên vách nói, có nhóm tại các góc trong rừng, có nhóm ở tại bên suối và rất nhiều địa điểm khác đều liều mạng tiến hành đối chiến yêu thú.
Đây không phải là tu hành bình thường, cũng không giống như tu luyện vũ kỹ đơn thuần... Đây là chiến đấu, chiến đấu chân chính, cuộc chiến sinh tử đầy tàn khốc và máu tanh...