Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1124: Cửu Cửu Mệnh Vẫn (thượng)



Trong ngũ hành, nguyên khí hệ mộc sinh sôi không ngừng, nháy mắt toàn thân Lâm Minh bị rễ thiên địa quấn quanh, liền rút ra Phượng Huyết Thương.

Tuy rằng hắn lúc này cả người đẫm máu, nhưng chiến lực vẫn ở trạng thái đỉnh cao. Lực khí huyết chẳng những không có xu thế suy yếu, ngược lại càng tuôn trào xông thẳng trời cao!

Xẹt xẹt xẹt!

Phượng Huyết Thương vung lên, thật nhiều rễ thiên địa hệ mộc bị Phượng Huyết Thương sắc bén cắt đứt, nhưng phần rễ tràn lên người Lâm Minh, quấn quanh hắn như gói bánh chưng.

Rắc rắc rắc!

Khớp xương cả người Lâm Minh rung động, những dây mây này có lực lượng khó tưởng tượng nổi, Thánh khí cũng có thể bị bóp thành sắt vụn!

- Tinh huyết Phượng Hoàng, thiêu đốt!
Lâm Minh quát khẽ, trong người hắn, tinh huyết Phượng Hoàng bốc cháy, ở mi tâm phát ra ánh sáng vàng chói mắt, ảo ảnh Cổ Phượng vàng nhạt xuất hiện đằng sau Lâm Minh, giương cánh bay cao.

Ba tầng ý cảnh hệ hỏa dung hợp làm một, thậm chí sau khi Cửu Vẫn hấp thu rất nhiều mảnh vỡ pháp tắc thiên đạo, cho dù là Lâm Minh còn chưa kịp hấp thu, vẫn đã vô tình dung hợp ý cảnh tầng bốn vào đó.

Lửa cháy thiêu đốt những rễ cây, thiêu hủy kết cấu của chúng, lúc này Lâm Minh mở ra sáu cửa, bộc phát lực lượng ngàn vạn cân, những dây mây bị Lâm Minh kéo đứt.

- Thật... thật là đáng sợ! Hắn đúng là man thú thái cổ hình người!

- Chảy nhiều máu như thế, cả người đầy vết thương, vậy mà không có cảm giác gì, lực khí huyết vẫn tận trời, sức chiến đấu nằm ở đỉnh cao!

- Sức bền, năng lực khôi phục của hắn khiến người ta không thể tin nổi. Chỉ là Kim kiếp vừa rồi đã là mấy trăm cái, bây giờ rễ thiên địa đã là hơn 1000, mỗi đạo Kim kiếp, rễ thiên địa đều có thể giết võ giả thiên tài Thần Hải sơ kỳ, thậm chí là Thần Hải trung kỳ. Một hai ngàn cái trút xuống, lực lượng không thể tưởng tượng, vẫn bị Lâm Minh mạnh mẽ chống đỡ được! Đã trải qua tiêu hao như thế, hắn vẫn không thiếu bao nhiêu chân nguyên!

Trong lúc mọi người xôn xao, thiên kiếp lại thay đổi, lần này không phải tới một loại, mà là hai loại cùng tới, thủy hỏa song kiếp!

Vốn chỉ là Hỏa kiếp thì Lâm Minh không sợ, nhưng cộng thêm Thủy kiếp, Thủy Hỏa cửu trọng thiên!

Ngọn lửa hình thành những con rồng dài, bay múa khắp trời, thân thể to hơn cả lu nước.

Còn bên kia, lại là Bích Thủy Hàn Long, nước này cực lạnh, hơn nữa có lực đánh và tính ăn mòn khủng bố, có thể nhấn chìm chân nguyên.

Một con rồng lửa và rồng nước phát ra tiếng rống đinh tai, phóng về phía Lâm Minh!

Công kích khiến người ta không nhìn kịp!

Lúc này Lâm Minh vừa trải qua hai trận đại chiến, hắn không có chút cơ hội thở dốc, đã bị ngọn lửa nuốt hết. Cả người hắn hình thành trụ lửa, xung quanh là Bích Thủy Hàn Long quấn chặt!

Hai loại năng lượng nóng lạnh đồng thời xâm nhập vào người, thân thể Lâm Minh thành chiến trường, bắt đầu chém giết thảm thiết!

Kim kiếp, Mộc kiếp đều là công kích bên ngoài thân thể Lâm Minh, còn Hỏa kiếp Thủy kiếp lại xuống tay từ kinh mạch, muốn đánh tan đan điền của Lâm Minh!

"Mầm non Tà Thần!"
Ý niệm của Lâm Minh trầm xuống, mầm non Tà Thần phát ra những tầng thần quang, chân nguyên đè nén xông ra, ba mảnh lá cây lửa tỏa sáng, ngọn lửa dồn dập liền bị đè xuống.

Mầm non Tà Thần không hổ là thần vũ vô thượng, dù cho lực thiên phạt, cũng có thể áp chế ở mức nhất định!

Nhưng chỉ là Thủy kiếp vẫn làm Lâm Minh không chịu nổi, lực ăn mòn mạnh mẽ làm da thịt của Lâm Minh bắt đầu héo rũ, gân da như bị tưới dấm chua, có thể tưởng tượng đau đớn cỡ nào.

Nếu là võ giả bình thường, xương cốt đã tan rã trong Thủy kiếp này, hóa thành vũng máu.

Tuy rằng Lâm Minh không tới mức đó, nhưng cả người đau đớn thấu xương!

Thủy kiếp này chẳng những có tính ăn mòn, hơn nữa cực lạnh, máu của Lâm Minh bắt đầu đóng băng, vết thương đều bị đông một tầng băng tinh. Tiếng rẹt rẹt vang lên, có mũi băng hình thành trong người Lâm Minh, xuyên thủng qua da, hoặc là đâm thủng nội tạng, máu chảy liên tục!

Lâm Minh lại thiêu đốt máu Cổ Phượng, dùng máu Phượng sôi trào nóng cháy xua tan Thủy kiếp cực lạnh.

Nhưng mà Thủy kiếp chưa qua, mặt đất dưới chân Lâm Minh bỗng nhiên chấn động, mặt đất vốn vỡ nát liền toát ra những vết nứt kinh người, những người đá to lớn bò ra từ vết nứt.

Những người đá này đều to như quả núi nhỏ, tuy rằng không có chân nguyên, nhưng lực lượng của chúng đã phải ngàn vạn cân, có thể một quyền đánh sụp ngọn núi lớn!

Sóng trước chưa hết sóng sau đã tới, Thổ kiếp!

Nhìn cảnh tượng này, tất cả trưởng lão Tiêu Dao Đảo đều hít một hơi lạnh, còn cho người ta sống nữa không?

Mộ Thủy Thiên xiết chặt tay, toàn cảnh này làm cho lòng bàn tay của nàng cũng toát mồ hôi.

Thiên kiếp tồn tại, không phải là vì cho các tồn tại yêu nghiệt vi phạm thiên đạo đi lịch lãm, mà là chân chính tiêu diệt bọn họ!

Thiên kiếp, không dễ vượt qua!

Ngã xuống dưới thiên kiếp, dù chết oan, nhưng cũng không hiếm gặp!

- Lâm Minh, ngươi nhất định phải kiên trì.
Mộ Thủy Thiên ngừng thở, không thể bình ổn tâm tình. Ở bên cạnh nàng, Mộ Thiên Tuyết xưa nay bình tĩnh dù vẫn bảo trì vẻ mặt điềm tĩnh, chỉ là mười ngón tay ngọc đã nắm chặt vào nhau.

Hiện tại Lâm Minh đã phải cùng chịu đựng ba loại kiếp nạn!

Hắn thiêu đốt máu Cổ Phượng, mở ra Tà Thần lực, thi triển không gian Hồng Mông, sử dụng tất cả tuyệt chiêu bài tẩy!

Máu tươi vung vãi, cả người đầy vết thương ghê rợn, trong làn da đâm ra những băng tinh, thân thể Lâm Minh như túi rách, làm người ta không dám nhìn thẳng.

Hắn mạnh mẽ dùng mầm non Tà Thần đè xuống hỏa lực, dùng hỏa lực hòa tan băng tinh trong người, cuối cùng vung Phượng Huyết Thương, chỉ dựa vào lực lượng thân thể đánh sâu vào đám người đá xông tới như đàn sư tử!

Lúc này chân nguyên trong người hắn rối loạn, không thể điều động được, chỉ có thể cậy vào lực lượng thân thể!

- Thương Khung Bá Điển - Bách Trọng Lãng!
Lâm Minh quát lớn, trán nổi gân xah, mở hết sáu môn, vận chuyển lực lượng đến cực hạn!

Những người đá này đều có lực lượng ngàn vạn cân, toàn dựa vào cậy mạnh xông tới!

Đánh tay đôi cứng đấu cứng!

Ầm ầm!

Người đá đầu tiên trực tiếp bị một thương của Lâm Minh đánh tan tành!

Tuy rằng lực lượng của Lâm Minh chỉ khoảng một ngàn mấy trăm vạn cân, nhưng có Thương Khung Bá Điển Bách Trọng Lãng thêm vào, có thể phát huy lực lượng siêu cấp năm ba ngàn vạn cân!

- Quả... quả thật là... không phải người!
Trưởng lão Tiêu Dao Đảo đã nói câu này lần thứ hai, hắn nhìn Lâm Minh cậy mạnh đánh người đá vỡ vụn, trong lòng khiếp sợ tột đỉnh.

Chân nguyên toàn thân chảy ngược, trong người đồng thời ẩn chứa Thủy kiếp, Hỏa kiếp, không áp chế được thương thế. Võ giả bình thường thì đã đứt hết kinh mạch mà chết, càng đứng nói chiến đấu. Nhưng còn Lâm Minh, dưới tình huống như vậy mà vẫn mạnh mẽ đánh tan một người đá Thổ kiếp.

Một thương đánh tan người đá đầu tiên, Lâm Minh cảm nhận lực phản chấn rất lớn truyền tới, bàn tay bị chấn suýt nổ tung.

Tuy nhiên cảm giác đau đớn này càng khiến Lâm Minh tuôn trào chiến ý điên cuồng.

Đập! Đập! Đập!

Bản thân thương chính là vũ khí cứng đối cứng, có thể quét ngang ngàn quân, chỉ có thương!

Võ tướng, mặc kệ ở tình huống chiến đấu nào, cũng chỉ có thể dùng thương, mâu, đại quan đao, phương thiên họa kích!

Bởi vì loại vũ khí này có uy lực đủ lớn, lực lượng đủ mạnh. Thử nghĩ, hai tay cầm thương, một thương nện xuống, kiếm một tay làm sao cản nổi?

Dưới tình huống lực lượng ngang nhau, chỉ có thể tránh né, bởi vì khi dùng kiếm chống đỡ, dù có hai tay cầm chuôi kiếm cũng không dùng được lực.

Rắc!

Rắc!

Từng người đá bị đập nát, mạch máu cả người Lâm Minh không ngừng nổ tung, cả người nửa nóng rực nửa lạnh băng. Dưới tình huống này, hắn biểu hiện ra sức chiến đấu hung hãn khiến người ta rung động kinh sợ!

Chiến đấu điên cuồng kéo dài hơn nửa nén nhang, có hơn 100 người đá bị Lâm Minh đập thành đá vụn, dưới người Lâm Minh đắp lên cả ngọn núi đá!

Lâm Minh chống Phượng Huyết Thương đứng trên núi đá, gió mạnh thổi bay tóc dài, phất phới giữa trời, hắn lúc này như Chiến Thần đẫm máu, khiến linh hồn người ta run sợ!

Khoảng khắc đó, mọi người đều bị rung động, không chỉ riêng thực lực của Lâm Minh, còn là bất khuất, chiến đấu ương ngạnh, lòng tin chắc chắn nhân định thắng thiên!

Các trưởng lão Tiêu Dao Đảo đều mở to mắt, dù cho Tiêu Hạo Càn tràn đầy địch ý với Lâm Minh cũng không thể không thừa nhận, Lâm Minh có được thành tựu hiện tại, tuyệt không chỉ có cơ duyên tạo thành, hắn có nghị lực, ý chí mà người thường không thể sánh kịp!

- Thiên kiếp... qua... trôi qua rồi?
Diệp Thủy Đồng nhìn Lâm Minh, cõi lòng nhảy thình thịch. Lúc này cả người Lâm Minh không còn một chỗ nào nguyên lành như tu la dưới địa ngục. Nếu là nữ nhân người phàm nhìn thấy thì nhất định sẽ sợ hãi thất sắc, thậm chí ngất xỉu, còn ở trong mắt Diệp Thủy Đồng, Lâm Minh lúc này lại tràn ngập mị lực, cảnh tượng này làm người ta cả đời khó quên!

Đối với võ giả, dung mạo có thể dùng công pháp dịch dung đặc biệt thay đổi, không dùng cảm giác sẽ không nhìn ra được mặt thật, còn tuổi trẻ có thể tiêu hao chân nguyên khôi phục. Thêm nữa, thân thể võ giả bởi vì thường xuyên được năng lượng rèn luyện, bình thường không có người quá xấu, cho nên đẹp xấu không phải điều kiện của võ giả khi tìm bạn đời.

Bọn họ chỉ nhìn vào bên trong con người như là ý chí, ngộ tính, thiên phú, kiến thức...

Lâm Minh lúc này, dù cho mặt mũi dữ tợn, cả người không tìm được chỗ nào dính dáng tới anh tuấn, nhưng nhiệt huyết vô địch, cái bóng bất khuất của hắn lại ấn sâu vào trong lòng Diệp Thủy Đồng.

Có lẽ, còn không chỉ là Diệp Thủy Đồng....

- Thiên kiếp đã kết thúc chưa?

- Khí tức sinh mệnh của Lâm Minh đã rất mỏng manh, vừa rồi chống đỡ Thủy kiếp và Hỏa kiếp trong người chiến đấu với người đá, không phải người làm nổi. Lâm Minh đang cạn kiệt sinh mệnh lực của hắn, chỉ sợ có nguy hiểm!

Lúc này quả thật sinh mệnh lực của Lâm Minh rất mỏng manh, máu của hắn sắp chảy cạn!

Ngay lúc này, Lâm Minh đột nhiên xoay người,trong đôi mắt hào quang sáng ngời.

Trong cơ thể Lâm Minh, tủy Rồng lặng lẽ vận chuyển, tạo ra máu mới, lực khí huyết cả người Lâm Minh chậm rãi thiêu đốt.

- Đây... đây là sinh mệnh lực biến thái gì thế, ngay lúc cạn khô lại bắt đầu khôi phục!

- Trời ạ, vết thương của hắn đang khép lại! Đây... đây quả là thần tích!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.