Ở sâu trong Hạo Vũ Thiên Cung, Hạo Vũ Thiên Tôn nhìn chăm chú vào Lâm Minh thật lâu. Lúc trước Lâm Minh trèo lên bậc thứ 33 Phong Thần Đài xem như là sáng tạo kỳ tích, tuy nhiên Hạo Vũ Thiên Tôn đoán Lâm Minh là bởi vì cơ duyên đặc thù nào đó, trước thời hạn tiếp xúc đến ý cảnh 33 tầng trời, có thành phần mưu lợi.
Hơn nữa ý cảnh 33 tầng trời tuy rằng có liên quan Phong Thần Thiên Tôn, uy lực không thể tưởng tượng, nhưng dù sao nó thuộc loại ý cảnh thượng cổ. Hiện tại thời đại đã bất đồng, hơn nữa truyền thừa của ý cảnh 33 tầng trời cũng gần như đoạn tuyệt, tương lai Lâm Minh có thể đem nó phát huy hay không vẫn là một ẩn số chưa biết.
Chỉ bằng vào điểm này, Lâm Minh còn không đủ để đặt song song với đám người Tiểu Ma Tiên, Băng Mộng.
Nhưng ngay tại vừa rồi, Lâm Minh rồi lại biến ảo ra hư ảnh thiên kiếp Đạo Bi ở bậc thứ 33 Phong Thần Đài trong chiêu thức, cuối cùng hiểm lại càng hiểm đánh bại Tiểu Ma Tiên, khiến Hạo Vũ Thiên Tôn không thể không kinh.
Ở cùng cấp bậc, lực ép Thần thú Thánh thể, quá mức nghe rợn cả người!
- Thật không biết, Lâm Minh ngày sau có thể đạt tới thành tựu gì! Hạo Vũ Thiên Tôn thì thào tự nói.
Mà lúc này, ở bên cạnh Hạo Vũ Thiên Tôn, Thần Mộng Thiên Tôn sâu kín nói: - 3. 6 tỉ năm một luân hồi. 3. 6 tỉ năm trước, Thần Vực từng sinh ra một cường giả tuyệt thế vượt qua Thiên Tôn, hiện tại có lẽ lại có khả năng xuất hiện rồi...
- Cái gì? Hạo Vũ Thiên Tôn quay đầu lại, khó tin nhìn về phía Thần Mộng Thiên Tôn: - Ngươi sẽ không phải là muốn nói, Lâm Minh có thể vượt qua Thiên Tôn!?
Theo như Hạo Vũ Thiên Tôn thấy, Thiên Tôn gần như là cực hạn võ đạo, tuy rằng hắn cũng biết trên Thiên Tôn trong truyền thuyết còn có cảnh giới, nhưng truyền thuyết chỉ là truyền thuyết, ngay cả Tiểu Ma Tiên tuyên bố nàng muốn vượt qua Thiên Tôn, Hạo Vũ cũng không cho là thật.
Vượt qua Thiên Tôn, nói dễ hơn làm!?
Nhưng là hiện tại, Thần Mộng Thiên Tôn rồi lại nói như vậy, Hạo Vũ ngây ra. Hắn rõ ràng với tính cách của Thần Mộng Thiên Tôn, quả quyết sẽ không nói lung tung. Hơn nữa Thần Mộng vô cùng thần bí, nàng nhìn xa hơn người thường, tu vi cũng đến cảnh giới khiến Hạo Vũ Thiên Tôn không thể lý giải.
Thậm chí nếu hiện tại Hạo Vũ Thiên Tôn biết được, Thần Mộng đã thấy được cảnh giới vượt qua Thiên Tôn ở nơi nào, hắn cũng sẽ không kinh ngạc, chỉ là sẽ cảm thấy rung động mà thôi.
Thần Mộng Thiên Tôn nói: - Vượt qua Thiên Tôn đã không chỉ vẻn vẹn là vấn đề của số mệnh, thiên phú, còn cần thời đại tạo nên. Hiện tại thời đại này quả thật có khả năng sinh ra nhân vật tuyệt đỉnh như vậy. Nhưng có thể là Lâm Minh hay không lại chưa chắc. Chỉ có thể nói Lâm Minh có một chút khả năng.
- Vậy Tiểu Ma Tiên, Băng Mộng...
- Tiểu Ma Tiên cũng có khả năng, về phần Băng Mộng, nàng có đường của nàng. Một con đường cô độc mà độc lập, trừ nàng và ta ra không ai có thể can thiệp và phỏng đoán.
- Hả? Hạo Vũ Thiên Tôn ngây ra một chút. Xuất thân và thân thể của Băng Mộng chẳng lẽ có gì đặc biệt sao?
Hắn có lòng muốn hỏi cái gì, nhưng xem Thần Mộng căn bản không có ý nói nhiều, chỉ có thể đè xuống nghi vấn trong lòng.
Lúc này, ở sân thi đấu, tiếng hoan hô và bàn luận của mấy trăm triệu khán giả vẫn như thủy triều, đợt này nối đợt kia, thật lâu không thể bình ổn!
Mặc dù rất nhiều người bởi vì Lâm Minh mà thua Tử Dương tinh nhưng là bọn họ đối với Lâm Minh vẫn là tán thưởng chiếm đa số. Kỳ thật đối với tuấn kiệt trẻ tuổi có thể ngồi ở sân thi đấu vòng chung kết mà nói, số lượng mấy trăm triệu bọn họ còn thua nổi.
Trận chiến giữa Lâm Minh và Tiểu Ma Tiên thật sự quá mức rung động, vượt qua lý giải và tưởng tượng của rất nhiều người bọn họ.
Hơn nữa đối với võ giả đang xem cuộc chiến mà nói, cũng xem như là một hồi cơ duyên.
Đừng nói là hậu bối, tuấn kiệt trẻ tuổi tông môn bình thường, cho dù là cường giả Thánh Chủ, nửa bước Giới Vương sau khi nhìn cũng có một chút dẫn dắt!
Đây không phải là lời phóng đại. Cường giả Thánh Chủ và Giới Vương bình thường, tu vi thực lực đương nhiên hơn xa Lâm Minh và Tiểu Ma Tiên, nhưng là luận độ cao pháp tắc, bọn họ cũng chỉ là pháp tắc phàm đạo, lệ thuộc ở dưới thiên đạo.
Nhưng hai người Lâm Minh và Tiểu Ma Tiên, một người tự nghĩ ra Thần Võ vô thượng hình thức ban đầu, có được ý cảnh 33 tầng trời, sau khi phóng ra Lôi Hỏa song kiếp ẩn chứa trong cây Tà Thần, chiêu thức của Lâm Minh đã có thần vận của thiên đạo. Nói không chút khoa trương, Lâm Minh hiện tại chính là bản nhược hóa của Thiên Tôn.
Về phần Tiểu Ma Tiên, như vậy lại càng không cần phải nói. Thần thú trưởng thành, đó chính là nhân vật cấp bậc Thiên Tôn. Phượng Hoàng chân hỏa của Tiểu Ma Tiên cũng có thần vận của Thiên Tôn.
Hai người đều là pháp tắc hệ Hỏa, nhưng là lại đánh ra độ cao pháp tắc khiến pháp tắc Không Gian, pháp tắc Thời Gian đều theo không kịp!
Loại trình độ này, tuấn kiệt trẻ tuổi đã khó thể lý giải, trình độ của bọn họ căn bản không đủ, phải Thần Quân, Thánh Chủ, nửa bước Giới Vương mới có thể nhìn ra chỗ cường đại trong chiêu thức này, từ trong đó đạt được lĩnh ngộ.
Hai võ giả Thần Hải trung kỳ đánh ra chiến đấu ngay cả Thánh Chủ đều phải nghiên cứu, kinh người biết bao!
Lâm Minh có thể thắng được một trận chiến như vậy, thật sự là kinh thế hãi tục, hắn một bước liền bước vào hàng ngũ thiên tài đỉnh cao nhất thế hệ trẻ tuổi Thần Vực, vượt qua Long Nha, có thể tranh phong với Băng Mộng.
Trận đấu đã sớm chấm dứt, mà Tiểu Ma Tiên lại vẫn nắm chặt Long Cân Tiên, đứng ở giữa lôi đài không xuống dưới.
- Lâm Minh, trận chiến này ta nhận thua, nhưng ta không phục. Nửa năm sau ta muốn cùng ngươi tái chiến một trận!
Tiểu Ma Tiên cắn đôi răng nanh trắng muốt như ngọc, nắm tay nhỏ nắm chặt. Nàng nội tâm cao ngạo, cùng cấp thua bởi người khác, đây là lần đầu tiên trong đời nàng!
Nàng đương nhiên không cam lòng!
- Nửa năm...
Lâm Minh đuôi mày nhướng lên, kỳ hạn nửa năm đối với Tiểu Ma Tiên mà nói đủ khiến cho thực lực của nàng trưởng thành một khoảng lớn. Hơn nữa tục truyền Tiểu Ma Tiên trời sinh tính ham chơi, tính trẻ con chưa dứt, bình thường tu luyện không cố gắng như đám người Hành Si. Nếu bởi vì lần thất bại này, nàng phấn khởi tiến lên, như vậy sau nửa năm thực lực của nàng thật sự là khó thể đo lường.
Hơn nữa Phượng Hoàng thần thể của nàng một khi trải qua lần đầu tiên niết bàn, càng là không thể tưởng tượng.
Lâm Minh cũng cảm nhận được áp lực!
Lời tuyên chiến của Tiểu Ma Tiên lực uy hiếp lớn hơn so với Long Nha.
- Ta chờ ngươi.
Lâm Minh gằn từng từ. Thiên phú của hắn hiện tại quả thật còn chưa đủ, chiến thắng Tiểu Ma Tiên dựa vào là ưu thế tuổi, đây không phải thắng lợi hắn muốn. Nếu cùng tuổi không thể áp chế Tiểu Ma Tiên, hắn còn làm thế nào truy tìm đỉnh võ đạo.
Chỉ có khi tuổi xấp xỉ, cảnh giới ngang nhau, Lâm Minh đánh bại Tiểu Ma Tiên mới tính là thắng chân chính.
Trận đấu đặc sắc tuyệt luân này hoàn toàn chấm dứt, Hạo Vũ Thiên Cung kiếm không ít, người mua Tiểu Ma Tiên thắng vẫn chiếm đại đa số.
Lúc này, Hạo Vũ Tử đi lên đài, lớn tiếng tuyên bố: - Các vị khán giả, vì tiết kiệm thời gian và gia tăng tính đáng nhìn và kịch liệt của trận đấu, vừa rồi tổ trọng tài sau khi trải qua thảo luận nhất trí quyết định: Đem 10 người chung kết chia làm hai tổ, tổ thứ nhất sáu người, tổ thứ hai bốn người. Người của tổ thứ nhất và thứ hai sẽ không hề quyết đấu lẫn nhau.
- Top 1- 6 sẽ do sáu người của tổ thứ nhất tiến hành thi đấu vòng tròn quyết ra, top 6- 10 từ tổ thứ hai quyết ra. Sau khi trận đấu kết thúc, người thứ nhất của tổ hai có thể lựa chọn quyết chiến với người thứ sáu của tổ một. Thắng liền thay thế, trở thành người thứ sáu!
Hạo Vũ Tử vừa nói như thế, người xem ở đây đều sửng sốt một hồi. Chia tổ?
- Sáu người tổ thứ nhất, mặc định là top 1- 6, không biết là ai?
- Điều này còn cần nói. Lần này chung kết rõ ràng là hai cực phân hóa, người mạnh mạnh thái quá, chênh lệch với yếu quá xa. Tuy rằng người thứ nhất tổ hai có tư cách khiêu chiến người cuối cùng tổ mộ, nhưng là cũng chỉ cho có mà thôi, kết quả khẳng định là thua, không cần nghĩ!
- Đúng... Như vậy cũng tốt, thẳng vào chủ đề, tránh cho một số trận đấu vừa bắt đầu đã biết kết quả! Tuy nhiên cứ như vậy, chiến đấu cũng tiến vào giai đoạn gay cấn, mỗi một trận đều là cường cường va chạm!
Quyết định của Hạo Vũ Tử thắng được sự tán thành của không ít người xem, như vậy sẽ làm trận đấu càng thêm chặt chẽ, không lôi thôi dài dòng.
- Hiện tại, ta tuyên bố danh sách sáu người tổ thứ nhất, phân biệt là: Băng Mộng, Hành Si, Tiểu Ma Tiên, Lâm Minh, Long Nha, Quân Bích Nguyệt!
- Kế tiếp, danh sách tổ hai: Yêu Tôn, Bạch Nghiêu, Thạch Quật, Hoa Huyễn.
Phần danh sách này ở trong dự kiến của mọi người, ngay cả người cao ngạo như Yêu tộc Vương tử đều không thể phản đối. Hắn chỉ nắm chặt tay, răng cắn rôm rốp. Lần đệ nhất hội võ này, đối với hắn mà nói quả thật là vô cùng nhục nhã!
Hắn rồi lại ngay cả tổ thứ nhất đều không thể tiến vào, chỉ có thể đánh ở tổ hai.
Cho dù hắn ở tổ hai toàn thắng cũng là mất mặt! Sau khi trở về, hắn tất nhiên bị huynh đệ của mình cười nhạo. Hắn tuy rằng khoác lác bừa bãi chính mình tương lai sẽ trở thành Yêu Đế, nhưng kỳ thật hắn trở thành Yêu Đế còn phải trải qua vô số cạnh tranh, các huynh đệ tỷ muội của hắn có không ít người cạnh tranh có trọng lượng, hắn có thành công hay không còn là ẩn số chưa biết.
- Tiểu Ma Tiên, Lâm Minh, các ngươi nhớ kỹ cho ta!
Yêu tộc Vương tử đem cừu hận của hắn đổ hết lên người Lâm Minh và Tiểu Ma Tiên, chính là hai người đó đánh cho hắn hoa rơi nước chảy. Nhất là Tiểu Ma Tiên lại càng hấp thu chân nguyên bản mạng của hắn, khiến hắn mất hết mặt mũi, hơn nữa tu vi tổn hao nhiều.
***
Sau khi chia tổ chấm dứt, trận đấu duy nhất cho nghỉ ba canh giờ, cho tuyển thủ khôi phục thể lực.
Đây cũng là vì Tiểu Ma Tiên và Lâm Minh, hai người bọn họ tiêu hao lớn nhất.
Sau ba canh giờ, Hạo Vũ Tử tuyên bố trận đấu kế tiếp.
Tất cả người xem ở đây đều kích động hưng phấn!
Sáu người tổ thứ nhất, không ai yếu. Bọn họ bất kể ai đánh với ai đều sẽ là một trận long tranh hổ đấu, tràn ngập chờ mong.
- Các vị khán giả! Hiện tại trận đấu phân tổ mới sắp bắt đầu, ba trận thi đấu vòng thứ nhất: Băng Mộng vs Long Nha! Lâm Minh vs Quân Bích Nguyệt! Hành Si vs Tiểu Ma Tiên!
- Vòng đấu này, Hạo Vũ Thiên Cung nhằm vào chiến đấu giữa Hành Si và Tiểu Ma Tiên mở đánh cuộc. Hành Si thắng, tỷ lệ cược 1: 1. 6. Tiểu Ma Tiên thắng 1: 2. 1.
Hạo Vũ Thiên Cung mỗi một vòng đấu đều sẽ đưa ra một ván cược độc lập, nhằm vào trận đấu được chú ý nhất, hồi hộp nhất.
Hành Si khiêm tốn thần bí, cùng Tiểu Ma Tiên chiến đấu hắn khẳng định phải toàn lực thi triển, mọi người rốt cục có thể nhìn thấy bản lĩnh chân chính của hắn. Về phần Lâm Minh vs Quân Bích Nguyệt cũng là một trận quyết đấu đặc sắc, tuy rằng hiện tại tiếng hô của Lâm Minh càng cao, nhưng là Quân Bích Nguyệt một mực vô cùng thần bí, gây bất ngờ cũng có một chút khả năng.
- Đối chiến Quân Bích Nguyệt sao.
Lâm Minh nhìn về phía Quân Bích Nguyệt ở khu tuyển thủ cách đó không xa, đối phương lăng không ngồi xếp bằng, thân mặc đồ trắng, ôm thanh trường kiếm rỉ sét loang lổ, tóc trắng như tuyết!
Đối với đối thủ thần bí, Lâm Minh chưa từng khinh thị.
Mà lúc này, Băng Mộng và Long Nha đã đi lên lôi đài. Băng Mộng cố nhiên cường đại, nhưng Long Nha cũng tuyệt đối không phải là một người yếu. Trận đấu này, rất nhiều người đều chờ mong, chờ xem bản lĩnh của Băng Mộng.
Chương 1307: Không gian Thần Mộng (2)
»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-» vipvandan.vn
vipvandan.vn :
Chương 1307: Không gian Thần Mộng (2)
Trên lôi đài, Băng Mộng mặc một thân váy dài thanh lịch, quần áo bay bay. Thân thể của nàng lơ lừng trên mặt đất chừng một gang, mũi chân rời đất, dung mạo bao phủ trong một tầng sương mù, khiến người nhìn không rõ ràng.
Ở trước người nàng cách 50 trượng, Long Nha một thân đồ đen, trên tay quấn băng vải màu trắng, ánh mắt yên lặng. Hắn đã dự cảm đến sự mạnh mẽ của Thần Mộng, mức độ kịch liệt của Thần Vực đệ nhất hội võ lần này vượt qua đoán trước của sư phụ hắn.
- Băng Mộng tiên tử, rốt cục có thể thấy được mấy phần thực lực của ngươi rồi.
Lâm Minh nhìn Băng Mộng trên lôi đài. Trước đó, Băng Mộng gần như là được tiến cử vào vòng chung kết, căn bản không gặp phải đối thủ gì ra hồn.
Đây không phải là tổ trọng tài của đệ nhất hội võ thiên vị Băng Mộng, mà là bởi vì Băng Mộng quá mạnh, bất kỳ tuyển thủ hạ giống nào nếu gặp nàng quá sớm đều chịu thiệt, thủ đoạn ra hết còn đánh không thắng, chẳng những khiến người nhìn ra át chủ bài còn làm hao mòn nhuệ khí, lãng phí thể lực.
Dưới tình huống như vậy, không có người nguyện ý giao thủ với Băng Mộng, đối thủ của Băng Mộng đều là những người dự thi dùng để góp cho đủ số kia. Bởi vậy Lâm Minh căn bản không biết chiêu thức và pháp tắc của nàng.
- Trận đấu bắt đầu!
Theo Hạo Vũ Tử tuyên bố, trên lôi đài thổi lên một cơn gió lạnh, ở dưới chân Băng Mộng hiện lên một đóa sen băng màu trắng. Đóa sen này sáng bóng trong suốt, giống như lưu ly.
Nhìn thấy đóa sen băng này, Lâm Minh ngây ra một hồi, hắn mơ hồ cảm giác ra, trong đóa sen này ẩn chứa một luồng hơi thở pháp tắc thần bí.
Những pháp tắc này cùng loại dấu ấn Thần Mộng Lâm Minh lĩnh ngộ ra ở Thần Mộng giới, chính là pháp tắc huyền ảo nhất của hệ thống Tu thần. Hơn nữa so với Lâm Minh lĩnh ngộ ở không gian Thần Mộng càng thêm cao thâm, huyền diệu, có loại cảm giác khiến người không thể nhìn lên.
Trong lòng Lâm Minh không khỏi hiện lên ý niệm này. Lại nói tiếp, Băng Mộng là Thánh nữ của Thần Mộng Thiên Cung, cũng là một người xuất sắc nhất trong mấy đệ tử thân truyền ít ỏi không nhiều lắm của Thần Mộng Thiên Tôn. Thần Mộng tự mình ra tay vì Băng Mộng tiên tử tạo ra cái gì cũng nằm trong tình lý.
Đóa sen băng này nhìn như bình thường kỳ thật không phải tầm thường, nó chính là vũ khí của Băng Mộng.
Thần Mộng Thiên Tôn có thể thoải mái tạo ra Thiên Tôn Linh bảo, vì một hậu bối đệ tử chế tạo vũ khí, uy lực có thể nghĩ mà biết.
- Vũ khí hình dạng hoa sen? Long Nha nhìn về phía sen băng dưới chân Băng Mộng, không dám có chút sơ suất, hắn đã mở ra Tam Sinh Đồng.
- Không gian kính tượng!
Thân hình Long Nha thoáng động, thân thể một thành hai, hai thành bốn... thẳng đến chia thành 16 cái.
Đối mặt với Băng Mộng, hắn không có bất kỳ giữ lại, ngay từ đầu liền dùng ra 16 không gian kính tượng.
16 kính tượng đồng loạt ra tay, trong lúc nhất thời lực lượng không gian chung quanh Long Nha toàn bộ trở nên hỗn loạn, không gian bị kiếm phong hấp dẫn, trở thành một bộ phận của kiếm phong sát khí.
Cùng lúc đó, thời gian hoàn toàn hỗn loạn, kiếm của Long Nha nhìn như thong thả kỳ thật lại tốc độ cực nhanh, nhanh chậm giao thoa khiến người không thể nhận ra. Loại cảm giác này cực kỳ khó chịu, nếu trên lôi đài đối mặt với Long Nha, căn bản đừng mơ tránh khỏi công kích như vậy.
Đối mặt với 16 kính tượng, sen băng dưới chân Băng Mộng lăng không bay lên, từng cánh hoa bắn ra.
Mỗi một cánh hoa này đều từ bảy cái băng tinh tạo thành, có lớn có nhỏ, mỗi cái đều sáng bóng trong suốt, lạnh lẽo phát sáng.
Trong nháy mắt, một đóa sen băng liền hóa thành vô số băng tinh.
- Ngự Linh Thuật.
Băng Mộng môi hồng khẽ hé, ở mi tâm nàng biến ảo ra dấu ấn một đóa hoa sen màu vàng, đây là chiến linh của nàng.
Chiến linh của Băng Mộng rõ ràng đạt tới Hoàng Kim viên mãn!
Chiến linh dung nhập vào trong băng tinh, trong nháy mắt tất cả băng tinh bắn mạnh bừa bãi, ở không trung hội tụ thành một thanh kiếm sắc. Thanh kiếm này mỗi một bộ phận tạo thành đều ẩn chứa pháp tắc độc lập. Chỉ trong khoảnh khắc, 16 kính tượng của Long Nha liền có một nửa bị băng tinh đánh tan.
- Tam Sinh Đồng, Vạn Pháp Hư Không!
Trong khoảnh khắc đó, hai mắt Long Nha dấy lên ngọn lửa, kinh mạch mạch máu quanh mắt hoàn toàn gồ lên, trong tầm nhìn của Long Nha quỹ tích của tất cả băng tinh đều bị hắn hoàn toàn nhìn thấu!
Tám không gian kính tượng còn sót lại đột nhiên dung hợp làm một, Long Nha đâm ra một kiếm xiên xiên. Một kiếm nhìn như không hề hoa lệ, đâm vào một điểm nào đó của đàn kiếm băng tinh, chỉ nghe một tiếng giòn vang, đàn kiếm băng tinh trong nháy mắt sụp đổ!
Long Nha toàn thân khí huyết sôi trào, lùi nhanh ra ngoài, mà Băng Mộng tiên tử trong hai mắt hiện lên một tia ngạc nhiên. Tam Sinh Đồng của Long Nha quả nhiên không phải tầm thường, không ngờ có thể tìm được nhược điểm của đàn kiếm băng tinh Ngự Linh Thuật của nàng.
Ngự Linh Thuật của Thần Mộng Thiên Cung là võ kỹ Thần Mộng Thiên Tôn sáng tạo, tuy rằng không phải Thần Võ vô thượng nhưng cũng đẳng cấp cực cao, yêu cầu của nó đối với chiến linh cực kỳ hà khắc.
Đương nhiên, Ngự Linh Thuật bị Long Nha nhìn thấu không phải bởi vì Ngự Linh Thuật Thần Mộng Thiên Tôn sáng lập lỗ hổng quá nhiều, mà là Băng Mộng tu luyện còn chưa đâu vào đâu, nhất là đối với Tam Sinh Đồng của Long Nha mà nói.
Lần này giao thủ nhanh như chớp giật, Long Nha rồi lại không rơi vào hạ phong.
Người xem ở đây đều nhìn mà tặc lưỡi ngợi khen, tuy nhiên có trận chiến của Tiểu Ma Tiên và Lâm Minh ở phía trước, bọn họ sớm có chuẩn bị tâm lý, không đến mức phản ứng quá kịch liệt.
- Băng Mộng chỉ là Thần Hải hậu kỳ rồi lại đã đạt tới chiến linh Hoàng Kim viên mãn, thật sự khó tin.
- Không sai, đệ tử Thần Mộng Thiên Cung bởi vì là pháp thần đồng tu, lại có không gian Thần Mộng lịch lãm nguyên thần, bất kể linh hồn, chiến linh đều hết sức mạnh mẽ. Chiến linh của Băng Mộng tuyệt đối là thứ nhất Thần Vực trong thế hệ trẻ, không người có thể so sánh.
- Thần kỳ nhất chính là Long Nha, ta đã cho rằng hắn sẽ trực tiếp bị thua, không nghĩ tới hắn lại có thể nhìn thấu Ngự Linh Thuật do Băng Mộng thi triển.
Long Nha mạnh mẽ là không giả, nhưng dù sao thua bởi Lâm Minh, thần thoại vô địch của hắn đã bị phá vỡ. Rất nhiều người cho rằng, hắn gặp phải Băng Mộng sẽ bị thua rất nhanh.
- Ngự Linh Thuật...
Dưới lôi đài, Lâm Minh nhớ lại công kích vừa rồi của Băng Mộng, công pháp dùng chiến linh rót vào trong vũ khí, đánh chết đối thủ kỳ thật cũng không chỉ một loại Ngự Linh Thuật. chúng nó có thể phân loại làm một hệ thống, cũng chính là bí pháp chiến linh.
Loại bí pháp này nhìn như đơn giản, kỳ thật ẩn chứa đủ loại kỹ xảo. Võ giả bình thường khống chế hai ba món vũ khí đã là cực hạn, nhưng là Băng Mộng rồi lại có thể khống chế nhiều băng tinh như vậy, chồng lên lẫn nhau, uy lực thật lớn.
Đây cũng là trong tình lý. Ngự Linh Thuật là võ kỹ Thần Mộng Thiên Tôn sáng lập, xa không phải bí pháp chiến linh khác có thể sánh bằng, đối với chiến linh yêu cầu cao, uy lực cũng càng mạnh.
- Chiến linh của ta trước mắt chỉ là tác dụng phụ trợ, ở mặt linh hồn và ý chí có kỳ hiệu, nhưng là trong thực chiến cũng chỉ là tăng phúc công kích. Nếu có thể học được Ngự Linh Thuật, hẳn là đối với tính đa biến chiến đấu của ta có đề cao rất lớn.
Lâm Minh nghĩ vậy, ở trên lôi đài, thân hình Long Nha lại chia ra 16 kính tượng.
Hắn vẫn duy trì trạng thái Vạn Pháp Hư Không.
Long Nha trong lòng rõ ràng, chiến đấu càng kéo dài đối với hắn lại càng bất lợi.
- Hư Không Tận Diệt!
16 Long Nha cùng xuất kiếm, 16 luồng kiếm quang giao thoa bắn tới, đây là một trong những chiêu thức mạnh nhất của hắn. Trong trận chiến với Lâm Minh lúc trước, hắn chính là bằng vào một chiêu này bức ra Thiên Đạo Phán Quyết của Lâm Minh.
Rầm Rầm Rầm!!!
Hư không chấn động, lực lượng không gian bắn ra bừa bãi, lực lượng thời gian cũng theo đó vặn vẹo. Trong một kiếm đồng thời ẩn chứa pháp tắc Thời Không tầng năm đại thành, có thể tưởng tượng uy lực của nó.
Mà ngay tại giờ khắc này, Long Nha chỉ cảm thấy cảnh tượng chung quanh Băng Mộng chợt biến, một luồng cảm giác thê lương khó thể hình dung lan tràn, hắn cảm giác dường như đến trong một thời không dị độ.
Đây là...
Hư không vô cùng vô tận, Băng Mộng đứng ở trung tâm thời không, hai mắt nhắm nghiền, tóc dài màu lam băng tùy ý bay múa. Ở bên cạnh nàng, ánh sao như mộng ảo rọi xuống, làm nổi bật sự mờ ảo và thánh khiết của nàng.
- Không... Gian... Thần... Mộng!
Băng Mộng nhẹ nhàng nói ra bốn từ này, trong lúc nhất thời trong vùng không gian này ùa ra rất nhiều hung thú. Đám hung thú này từng con dữ tợn vô cùng, hơi thở mạnh mẽ, chúng nó vừa xuất hiện liền gầm lên bừa bãi, tiếng gầm khủng bố hội tụ cùng một chỗ, vang vọng tầng mây.
Nhìn thấy đám hung thú này, Lâm Minh trong lòng kinh hãi: - Đây là... ác mộng thú!
Đám hung thú này giống như ác mộng thú Lâm Minh gặp ở Thần Mộng giới, hơn nữa càng thêm mạnh mẽ. Nên nói là, đã đạt tới tiêu chuẩn quái vật lông đỏ bị Lâm Minh đánh chết ở trong Thần Mộng giới.
Một quái vật lông đỏ đã phi thường khó đối phó, nhưng là hiện tại ở bên cạnh Băng Mộng trong nháy mắt xuất hiện mấy chục con!
Mấy chục con ác mộng thú đồng thời xông giết hướng về phía Long Nha.
Người xem ở đây nhìn mà cả kinh thất sắc, đây tính là công pháp gì?
- Đây là thuật triệu hoán? Lại hoặc là ảo thuật?
- Không gian Thần Mộng, rốt cuộc là lĩnh vực gì? Lĩnh vực có thể triệu hoán ra hung thú?
Khán giả hoàn toàn nhìn không hiểu, mà ở dưới lôi đài, Lâm Minh lại hiểu. Dù sao hắn đã đối với pháp tắc Thần Mộng có nhiều hiểu biết.
- Lĩnh vực Thần Mộng... Thì ra là thế, đây là không gian thuộc về Băng Mộng, nếu nói không gian này là một giấc mộng, như vậy Băng Mộng chính là người tạo mộng. Mọi thứ trong không gian này đều chịu sự chi phối của nàng, nàng nói phải có ánh sáng, như vậy liền có ánh sáng. Nàng nói phải có bóng tối, như vậy chính là bóng tối. Nàng muốn triệu hoán hồn thú là sẽ có hồn thú. Nàng là thần của vùng không gian này, chỉ cần bước vào không gian này, hết thảy đều phải chịu đựng ý chí của nàng!
- Đây là một vùng... không gian tuyệt đối! Ở trong này, nàng gần như vô địch!
Không gian Thần Mộng tuyệt đối là một loại lĩnh vực đáng sợ, so sánh với nó, ảo thuật do những đệ tử Thần Mộng Thiên Cung như Băng Nguyệt, Băng Huyễn thi triển ra thật sự là nhỏ bé không đáng kể.
Có thể tưởng tượng, đây mới là bí kỹ hạch tâm Mộng Võ của Thần Mộng Thiên Tôn, đệ tử còn lại, những đệ tử không phải thân truyền như Băng Huyễn, Băng Nguyệt kia có lẽ không có cơ hội học được không gian Thần Mộng, có lẽ bọn họ học không được.
Băng Mộng thi triển ra không gian Thần Mộng mới là Băng Mộng đáng sợ nhất. 16 luồng kiếm quang của Long Nha vọt vào trong lĩnh vực Thần Mộng, trực tiếp bị mười mấy con ác mộng thú cản lại.
Bùng Bùng Bùng Bùng!!!
Ác mộng thú bị kiếm quang xé rách, máu tươi rơi vãi, nhưng mà cùng lúc đó kiếm quang của Long Nha cũng tiêu hao hầu như không còn!
Trong nháy mắt lại là mười mấy con ác mộng thú xông hướng Long Nha.
Long Nha ánh mắt thoáng ngưng, đang định lùi nhanh ra ngoài. Mà lúc này, Băng Mộng vươn tay chỉ, ở sau lưng Long Nha đột nhiên xuất hiện một cái lồng giam do năng lượng Thần Mộng ngưng tụ thành, trực tiếp đem Long Nha nhốt lại.
Long Nha trong lòng kinh hãi, muốn dùng Tam Sinh Đồng xé rách lồng giam này, nhưng mà công kích của Băng Mộng tới quá nhanh. Mười mấy con ác mộng thú va chạm thật mạnh lên người Long Nha, hắn miệng phun máu tươi, thân thể bay ngược ra ngoài.